Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

Chương 291: 【VIP】 Đông Quan Thái Tể (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-22 03:06:17
Mọi người bên này vừa làm xong, hồng quang trong phòng lại sáng lên.
Trong hư không ngưng tụ ra một đạo ý chỉ.
'Giờ dần ba khắc, mưa rơi ba tấc hai phân.'
"Mau, khởi động pháp trận, bên trên ra lệnh cho mưa!" Phương Giám Chính nói với mọi người.
Mọi người ở trong đại điện Thanh Đồng xếp theo một phương vị nhất định.
Ngay lập tức, cả tòa đại điện sáng lên.
Mây đen bao trùm phương viên mười dặm, nước mưa ào ào rơi xuống.
Nửa canh giờ mới dừng lại.
Phương Giám Chính đi tới bên cạnh hai người, chắp tay nói: "Hai vị thiếu tể, pháp trận đã trống, có thể sử dụng rồi."
"Được."
Hai người đứng ở chính giữa pháp trận, ánh sáng lóe lên, thân ảnh của hai người biến mất.
Một cảm giác trời đất nghiêng ngả ập tới.
Lục Khiêm mở mắt ra, phát giác mình đã đến một ngọn núi cao.
Ngọn núi cao lớn, bên dưới nóng rực, trên đỉnh lại là một mảng màu tuyết trắng.
"Nơi này là đạo trường của sư tôn, Bạch Đầu Sơn đạo trường." Xích Âm giải thích.
"Phía trước là kẻ nào?"
Ầm!
Băng tuyết phía trước ngưng tụ ra một quái vật hình người cao lớn.
"Làm phiền thông báo với sư tôn, tam đệ tử Xích Âm cầu kiến."
Vừa dứt lời, cảnh tượng bên cạnh hai người bỗng nhiên biến đổi.
Khi mở mắt ra, trước đứng có một nam tử nho nhã tóc trắng lông mày trắng đứng đó.
Nam tử ngồi ở bên vách đá, cuồng phong cuồn cuộn, gió lạnh thấu xương nhưng lại không hề làm tổn thương được nam nhân trông như bình thường này.
"Lục Khiêm của đảo Vạn Tượng tham kiếm Đông Quan Thái Tể."
Lục Khiêm ngay ánh mắt đầu tiên liền biết người này chính là Đông Quan Thái Tể - một trong năm Thái Tể trong truyền thuyết.
Xích Âm đi tới nói sự việc đã trải qua.
"Nếu ngươi là ân nhân cứu mạng của Xích Âm, có nàng ta bảo đảm, bần đạo thu nhận ngươi làm đệ tử ký danh. Biết pháp thuật gì?"
Lục Khiêm thể hiện đại khái Luyện Thể và Giao Long Âm thần, còn cả Huyền Kim Kiếm Nang và Lục Thần Thứ.
Bây giờ ở địa bàn của người ta, muốn giấu cũng không giấu được, không bằng thoải mái thể hiện.
"Huyền Kim Kiếm Nang thất trọng, ngược lại rất ít thấy. Một thân Chân Thủy này của ngươi ngược lại không tồi."
"Xích Âm, ngươi dẫn hắn xuống dưới, truyền thụ Nguyên Nhất Chân Thủy pháp, chờ đến khi học được thì thu làm đệ tử."
"Đi đi!"
Đông Quan Thái Tể không quá để ý, chỉ liếc nhìn một chút rồi chẳng hề để tâm đến những thứ này.
"Vậy là được rồi sao?" Lục Khiêm có chút không dám tin, sao lại có thể đơn giản như vậy.
"Vậy ngươi cho rằng như thế nào?" Xích Âm cười nói. Tay ngọc khoác lên vai của Lục Khiêm, bóng dáng của hai người liền trực tiếp biến mất.
Lục Khiêm vừa mở mắt, phát hiện hắn đang đứng ở trong một đại điện rất lớn.
Nhìn thấy cảnh sắc bên ngoài cửa sổ, đoán chắc lại ở trên đại điện.
"Đây là Đông Quan Bí Truyền Lục Giáp tháp, kết nối với bảy mươi hai Lục Giáp thần đàn của các thành trì khác." Xích Âm dẫn đường ở đằng trước.
Nàng ta buộc tóc lên, lộ ra cần cổ trắng nõn, khí chất phóng khoáng.
Tu sĩ đi lại bên cạnh đều hành lễ với họ.
"Ngươi bây giờ là đệ tử ký danh, dựa theo thứ tự nhập môn, đứng thứ mười tám. Ngươi phải gọi ta là sư tỷ." Xích Âm nở nụ cười tươi, xinh đẹp tới mức không gì sánh bằng.
"A, Xích Âm sư tỷ, tỷ trở về rồi sao."
Ở một bên vang lên thanh âm ngạc nhiên của một nam tử.
Lục Khiêm quay đầu nhìn, là một nam tử tuấn tú mặc áo bào trắng đi tới.
Đằng sau nam tử còn có mấy tùy tùng đi theo.
"Bái kiến tam sư tỷ."
Hai người ở đằng sau lần lượt hành lễ.
"Xin chào, lục sư đệ, thập ngũ thập lục sư đệ." Xích Âm khẽ mỉm cười.
"Sư tỷ trở về cũng không nói cho ta, thật là." Nam tử tuấn tú nhìn Lục Khiêm, kinh ngạc nói: "Vị này là..."
"Đây là Lục Khiêm đệ tử ký danh mà sư tôn mới thu nhận, đây là lục sư huynh Đan Thư." Một câu cuối cùng là nói với Lục Khiêm.
"Bái kiến Đan Thư sư huynh."
Lục Khiêm lần lượt chào hỏi với mấy người.
"Thì ra là Lục sư đệ, nếu đã là đệ tử ký danh của sư phụ, vậy thì sau này chính là người một nhà rồi. Có chuyện gì hay không có chuyện gì đều có thể đến Thiên Đô phủ tìm ta."
Đan Thư hào sảng nói.
"Đan Thư sư đệ. Ta dẫn Lục Khiêm đi nhận công pháp trước, hôm khác lại cùng nhau ôn chuyện sau." Xích Âm dường như không có quá nhiều thiện cảm đối với nam tử trước mắt này, nàng vội tìm cớ rời đi.
"Được, sư tỷ đi thong thả." Đan Thư cũng không quấn lấy, mà cười tươi tạm biệt, thái độ khiến người khác như tắm trong gió xuân.
Mặt mày Xích Âm âm trầm như nước, rất lâu sau mới nhả ra một câu: "Ngươi cẩn thận một chút, người này rất âm hiểm."
"Ta biết rồi."
Lục Khiêm đánh giá Tàng Kinh Các rất lớn ở trước mắt.
Các loại kinh thư điển tịch phân chia rõ ràng, tổng cộng có mười mấy giá sách.
Ở cửa đại điện là một chiếc bàn, chiếc bàn này chắn ở lối vào.
Trên bàn trống không, chỉ có một quyển sách dày.
Cạch cạch!
Quyển sách chấn động, một lão đầu râu trắng từ bên trong bay ra.
"Thư tiền bối, ta đến đổi bản luyện khí của Nguyên Nhất Chân Thủy Triều Chân pháp." Xích Âm đưa ra một tín vật.
"Ồ, lại có người mới rồi sao?" Thư tiền bối sờ bộ râu trắng rồi cười nói.
Trong tay ngưng tụ ra một cuốn sổ ngọc.
Sau đó Xích Âm dẫn Lục Khiêm đi đến một tòa thành trì.
Thành này tên là Thiên Dương thành.
Đây là nơi Xích Âm ở, bởi vì Lục Khiêm chưa trở thành đệ tử chính thức, không được chia động phủ, Xích Âm dứt khoát kêu hắn đến Thiên Dương thành ở lại.
Chương 292"【VIP】 Nguyên Nhất Chân Thủy Triều Chân pháp
Trong động phủ.
Bên trong mật thất u ám.
Một đạo nhân mặc áo đen đang hô hấp thổ nạp.
Sau mỗi lần mũi hô hấp, từng đạo âm khí không ngừng ra ra vào vào.
Lục Khiêm đang tu luyện Nguyên Nhất Chân Thủy pháp.
Nguyên Nhất Chân Thủy là công pháp cơ bản của Đông Quan nhất mạch, trừ pháp môn đến Luyện Khí hậu kỳ.
Trên nữa chỉ có đệ tử chính thức mới có thể được truyền thụ.
Nguyên Nhất Chân Thủy được gọi là Vô Hình Chi Thủy, là gốc rễ của vạn thủy.
Bản thân không có bất kỳ tính chất gì, nhưng có thể chuyển hóa thành bất kỳ một loại chân khí nào.
Khi đối địch có thể bắt chước chân khí của đối phương.
Vô hình lại hữu hình, uy lực mạnh mẽ.
Độ khó khi tu luyện của công pháp này rất cao, trong mười kẻ có chín kẻ không thể ngưng tụ ra một giọt Nguyên Nhất Chân Thủy.
Lục Khiêm bế quan ba ngày mới lần ra một chút phương thức tu hành.
Đó chính là dùng Vong Tình Chân Thủy hỗ trợ.
Vong Tình Thủy được mệnh danh là Thông U thánh thủy.
Tu hành trong khoảng thời gian dài có thể tôi luyện thần hồn nhục thân, cải thiện thể chất.
Tư chất cao, bất luận tu hành loại bí pháp nào, thì cũng đều có thể dễ dàng tu hành thứ khác đến nhập môn.
Vong Tình Thủy màu vàng chảy xuôi ở trong kỳ kinh bát mạch.
Kinh mạch được Thị Nhục, Vong Tình Thủy chảy qua trở nên sạch sẽ, tỏa ra ánh sáng giống như ngọc, hoàn hảo không khuyết điểm.
Thần niệm quan tưởng bảo đồ.
Cái mà Nguyên Nhất Chân Thủy pháp quan tưởng là vạn thủy ở phần cuối của Quy Khư.
Trong thức hải rộng lớn, có một xoáy nước màu lam rất lớn.
Xoáy nước không ngừng xoay vòng, nước biển tám phương quy tụ.
Đây là cốc không đáy trong biển, là nơi vạn thủy quy tụ.
Công pháp của Lục Khiêm vốn chính là xuất thân từ ngưng tụ Chân Thủy, nhập môn cũng trở nên dễ dàng.
Cộng thêm sự tôi luyện của Vong Tình Chân Thủy, thành công ngưng tụ Quan Tưởng đồ, ngưng tụ ra một giọt Vô Hình Chi Thủy, liên tiếp phá hai tầng công pháp.
Lục Khiêm phát hiện một chuyện, Vô Hình Chi Thủy có thể chuyển hóa thành Vong Tình Thủy.
Sau đó dùng Vong Tình Thủy với độ thành thạo cao hơn, kết hợp với một giọt Vong Tình Thủy chuyển hóa trong một Chu Thiên.
Giọt nước đó lần nữa chuyển về Nguyên Nhất Chân Thủy, sẽ có độ tăng trưởng ở mức độ nhất định.
Không biết tu luyện bao lâu, trong cơ thể truyền đến một trận nổ mạnh.
Trước mắt Lục Khiêm dường như xuất hiện một hình ảnh vạn thủy quy tụ.
Nguyên Nhất Chân Thủy cuối cùng cũng có thể ngưng tụ được Chu Thiên.
Lục Khiêm cảm ứng gương vàng thần bí trong não hải.
Nguyên Nhất Chân Thủy Triều Chân pháp (đại thành: 1/500)
Tiến độ tu luyện Nguyên Nhất Chân Thủy hiện nay tương đương Luyện Khí trung kỳ.
Một khắc độ tương đương với một đạo Nguyên Nhất Chân Thủy.
Một đạo Chân Thủy không phải là một giọt, Nguyên Nhất Chân Thủy không phải tính theo giọt.
Có thể thấy môn pháp thuật này gia tăng khắc độ khó cỡ nào.
Một đạo Vô Hình Chân Thủy lưu chuyển theo đại Chu Thiên.
Sau một vòng tụ vào trong chỗ đó.
Nước này không tích trữ ở đan điền, mà lấp đầy ba trăm sáu mươi năm khiếu huyệt.
Một khi lấp đầy ba trăm sáu mươi năm khiếu huyệt, lại Ngưng Sát Luyện Cương thì cách cảnh giới Đạo Cơ chỉ thiếu một bước.
"Có thể bàn giao rồi." Lục Khiêm đứng dậy.
Đã hoàn thành điều kiện thăng cấp thành đệ tử chính thức.
Nghĩ đến đây, Lục Khiêm ra khỏi động phủ, bay về phía phủ đệ của Xích Âm.
Trên núi ngoại ô thành.
Núi xanh nước biếc, cây cối um tùm.
Một tòa lâm viên cô độc đứng sừng sững ở đó.
Dưới núi có trọng binh canh giữ, trong rừng có Đạo binh tuần tra.
Trong động phủ.
Xích Âm vừa tắm xong bước ra, làn da trắng nõn mang theo hạt nước nhỏ, chỉ mặc áo yếm, cặp ngực tròn trịa nhô ra vô cùng sống động.
Nàng lười nhác nằm trên giường, cơ thể thướt tha, không biết tại sao lại nhớ đến tên Lục Khiêm đã bế quan một tháng kia.
"Lục Khiêm chắc không cho rằng bế quan thì có thể nhập môn chứ." Xích Âm nhíu mày, ngón tay thon dài vô thức nghịch cọng tóc.
"Nguyên Nhất Chân Thủy không phải một lòng khổ tu thì có thể nhập môn, đợi qua vài ngày nữa sẽ nhắc hắn. Tránh đi đường vòng."
Qua sự tiếp xúc trong khoảng thời gian này, Lục Khiêm là một người rất có thiên phú, nàng ta cũng không muốn để Lục Khiêm đi đường vòng nhiều.
Sau khi lau khô cơ thể, Xích Âm bắt đầu tu hành.
Tay bấm Long Văn Quyết trong Thái Thượng Kim Tỏa Liên Hoàn Ẩn Độn Chân quyết.
Pháp quyết này chia thành Âm Dương Độn thuật và Thiên Địa Long Hổ Nhân Ngữ Dạo Pháp quyết.
Hiện nay kẹt ở ải Long này.
Một khi đột phá được ải này thì có thể nhìn thoáng qua Thiên Địa Nhị Quyết của Đạo Cơ.
Không biết tại sao, từ hôm đó nghe thấy những lời của Lục Khiêm.
Xích Âm cứ cảm thấy Thần Long thiếu đi một tia chân ý.
Có lẽ nàng ta mãi chưa bước vào Đạo Cơ, chính là vì nguyên nhân này.
"Có thể thử một chút Giao Long?" Xích Âm nghĩ trong lòng.
Thay vì theo đuổi cái hư vô không thể hình dung, còn không bằng tìm thứ nhìn được sờ được.
Tu luyện tới cực hạn, uy lực cũng không tồi.
Điều này cần phải thỉnh giáo Lục Khiêm một chút, hắn hiểu khá sâu sắc đạo lý này.
Đang lúc suy nghĩ thì ngoài động phủ của nàng truyền đến những tiếng vang.

Bình Luận

0 Thảo luận