Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Bảo Ngươi Làm Con Tin, Ngươi Lại Theo Đuổi Nữ Đế Kẻ Địch

Chương 169: Con muốn thành hôn

Ngày cập nhật : 2025-10-14 08:02:37
Tuân Chí Doãn mặc dù có tức giận rời giường, nhưng trước mặt Doanh Vô Kỵ và Công Tôn Lệ cũng không dám phát tiết, chỉ cười nheo mắt nói: "Công tử, sáng sớm đã gọi mọi người ra, có chuyện gì vậy?"
Doanh Vô Kỵ không trả lời: "Giám sự đâu, bảo ông ta mang theo truyền tấn phù ra đây".
Tuân Chí Doãn rùng mình: "Công tử! Truyền tấn phù có quy định sử dụng, chỉ có đại sự mới......"
Doanh Vô Kỵ liếc xéo hắn một cái: "Ta dự định để Thư cục trở về sứ quán quản hạt, chuyện này có tính là đại sự hay không?"
Thật sao!
Tuân Chí Doãn nhất thời vui vẻ, không nghĩ tới Doanh Vô Kỵ tự nhiên vào lúc này có nhượng bộ, vội vàng khom người nói: "Công tử chờ một lát, ta đây đi thỉnh giám sự đại nhân!"
Dứt lời, liền chạy về phía hậu viện.
Doanh Vô Kỵ bĩu môi, lão cẩu này, muốn chết cũng vội vàng như vậy.
Chỉ chốc lát sau, một lão nhân theo Tuân Chí Doãn đi ra.
Lão nhân này cũng là tộc nhân họ Doanh, nghe nói là một vị cảnh giới Binh nhân cường giả, là đệ nhất cao thủ Càn quốc trú tại Lê quốc. Bất quá ông ta không dễ dàng ra tay, chỉ biết bảo vệ sứ quán không bị người ngoài tập kích quấy nhiễu, hay là khi hai nước giao chiến yểm hộ nhân vật quan trọng rút lui, thời gian khác cho dù trời sập xuống ông ta cũng sẽ không ra tay.
Doanh Vô Kỵ không hứng thú trêu chọc ông ta, chỉ nói rõ mục đích của mình.
Lão nhân khẽ gật đầu, liền trực tiếp thúc giục một tấm truyền tấn phù.
Qua thời gian ước chừng 10 hơi thở, giữa không trung mới hiện ra một đạo màn sáng.
Trong màn sáng, ngoại trừ Doanh Việt còn ngái ngủ, còn có một người phụ nữ trung niên dung mạo dưỡng nhan tương đối kỹ.
Nếu như đoán không sai, hẳn là mẹ ruột của Doanh Vô Khuyết, bởi vì Doanh Việt không có mấy phi tần, những phi tần khác Doanh Vô Kỵ khác đều đã gặp qua, cũng chỉ còn lại có Lâm quý phi này là hắn chưa gặp.
Giờ phút này Lâm quý phi cũng đang đánh giá Doanh Vô Kỵ, trên mặt mặc dù mang theo nụ cười, ánh mắt cũng không phải rất thân thiện.
Doanh Việt nheo mắt: "Tên bất tài! Có chuyện gì gọi là ta?"
Tuy rằng lời nói ngoài miệng có vẻ bất thiện, nhưng vẻ mặt lại tương đối tự tại.
Tựa như mấy ngày trước phát sinh xung đột, một chút cũng không bị lão ta để ở trong lòng.
Nghe được những lời này, Tuân Chí Doãn cùng Công Tôn Lệ Tề Tề nhìn về phía Doanh Vô Kỵ, bọn họ cũng muốn biết vì sao Doanh Vô Kỵ bỗng nhiên nguyện ý đem Thư cục giao ra.
Bất quá Doanh Vô Kỵ cũng không có đề cập đến chuyện Thư cục, mà là nhìn Doanh Việt khẽ mỉm cười.
"Hồi bẩm người cha có sinh mà không có nuôi, con muốn thành hôn, đặc biệt muốn hỏi xin lễ hỏi".
"Ngươi muốn thành hôn?'
Trong sứ quán Càn Quốc lâm vào trầm mặc ngắn ngủi, trong đầu mọi người đều toát ra vấn đề này.
Chuyện này chẳng lẽ không phải là vì muốn Thương Ấn sao?
Sao không nhắc tới chuyện Thương Ấn, ngược lại bỗng nhiên nhắc tới hôn sự?
Ánh mắt Doanh Việt cũng hơi có chút hoang mang, cũng không biết có phải nguyên nhân còn chưa tỉnh ngủ hay không, lão ta còn chưa hiểu đầu cua tai nheo chuyện này.
Hôn sự?
Hôn sự của ai? Bên sứ quán hình như cũng không nghe nói có ai muốn thành hôn !
Lão ta theo bản năng hỏi: "Tân lang là ai?"
Khóe miệng Doanh Vô Kỵ giật giật: "Con muốn thành hôn, tân lang ngoại trừ con còn có thể là ai?"
"À! Hóa ra là con muốn thành hôn a!"
Doanh Việt lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ, trên gương mặt thần sắc từ trước đến nay cứng nhắc, bỗng nhiên hiện ra một cỗ kích động khó có thể nói thành lời, trong lúc nhất thời âm thanh phảng phất đều vui mừng: "Đây chính là đại hỉ sự! Con ta chọn trúng con gái nhà ai...... Đúng đúng đúng! Thư cục là của nữ nhi lão già La Yển, tân nương chắc là nàng ta!"
Lão ta kích động đến có chút nói năng lộn xộn, có thể nhìn ra được, vui sướng trên mặt lão hoàn toàn là phát ra từ nội tâm, không khác gì con lão chuẩn bị lấy vợ.
Doanh Vô Kỵ thấy bộ dáng này của lão, trong lòng hơi có chút cảm khái, hắn cũng không hoài nghi tính chân thực của loại tình cảm này, Doanh Việt đối với mình có lẽ đích xác có chút tình thân, chỉ tiếc... Loại tình thân này chỉ tồn tại dưới tình huống không có bất kỳ nhân tố chính trị nào.
Nguồn vui sướng của lão, hôn sự của mình chỉ sợ chỉ chiếm một phần rất nhỏ.
Nhưng mấu chốt nhất vẫn là, hôn sự này tương đương với việc mình tuyên bố rời khỏi cuộc tranh giành thái tử. Dù sao thực lực lần trước mình thể hiện ra, là tinh khí thần đều tầng 11, cho dù kém xa huyết mạch Chuyên Húc thức tỉnh, nhưng cũng làm cho cuộc tranh giành thái tử có thêm chút nhân tố bất ổn định.
Nhưng sau khi có hôn sự này, chỉ cần nhà gái là gia tộc Lê quốc tay cầm trọng quyền, về cơ bản không có năng lực tranh đoạt vị trí thái tử.
Tinh khí thần tầng 11, ở trong thế gia đích xác xem như có chút ưu tú, nhưng ở loại thế lực khổng lồ trước mặt, chỉ có thể tính là phụ thuộc. Sau khi phụ thuộc, Doanh Vô Kỵ coi như là hơn nửa là người Lê quốc, một người Lê quốc dựa vào cái gì trở thành thái tử của Càn quốc?
Trừ phi ngươi đạt tới nhất phẩm linh thai đủ để thay đổi thế cục tương lai, thậm chí cao hơn......
Chỉ cần một cuộc hôn sự, là có thể tiêu trừ nhân tố bất ổn trong nước, hơn nữa còn có thể tránh được cục diện huynh đệ tương tàn, Doanh Việt làm sao có thể mất hứng?
Doanh Vô Kỵ lại lắc đầu: "Con cùng Hoa Triều trước mắt chỉ là tình tỷ đệ đơn thuần, người con muốn cưới chính là Công chúa Lê quốc!"
"Công chúa?!"
Doanh Việt lông mày vui mừng càng sâu, cũng không rối rắm ở vấn đề tân nương có phải Hoa Triều hay không, dù sao ai làm con dâu lão thật đúng là không quan tâm.
Lão chỉ quan tâm đối phương ở Lê quốc quyền thế có lớn hay không, quyền thế càng lớn, đối với thế cục Càn quốc lại càng tốt, công chúa đại biểu chính là Lê quốc tôn thất, không có lựa chọn nào tốt hơn.

Bình Luận

0 Thảo luận