Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Thoái Hóa Toàn Cầu

Chương 113: Người Sống Sót Trong Ao Máu

Ngày cập nhật : 2025-08-13 08:45:54
Nhìn tới Carrie đang nằm trên cáng cứu thương thì Lợi Hổ cảm thấy có ngọn lửa tức giận đang thiêu đốt, một luồng cảm xúc hung ác phun ra từ lỗ chân lông làm ông ta gần như mất lý trí.
Lợi Hổ cố gắng làm cho mình bình tĩnh trở lại, đi tới cạnh Carrie. Người phụ nữ này đã từng rất xinh đẹp, bây giờ cả người đều dính máu, thần trí
không rõ ràng. Một kẻ giết người vô số như Lợi Hổ chỉ nhìn qua cũng biết đây là biểu hiện của việc mất máu quá nhiều, tạo thành huyết áp thấp.
Vết thương của Carrie rất nặng, không chỉ một cánh tay bị đứt, mà phần cơ thịt nơi đó bị dính rất nhiều bùn đất bẩn thỉu. Vết thương này còn
chưa bị xử lý, mà thời gian bị thương cũng không ngắn nên Carrie chắc chắn đã bị nhiễm khuẩn rồi.
Bị tổn thương như vậy thì không phải là thương nhẹ nữa, nếu không xử lý tốt thì cả cánh tay cũng có thể bị cắt đi, sẽ trở thành người tàn phế.
"Mẹ nó! Mẹ nó! Mẹ nó! Đứa ngu ngốc, rõ ràng cho cô ta một đội người, tại sao lại còn bị thương nặng như vậy chứ?"
Lợi Hổ mắng thầm, ánh mắt nhìn tới Carrie dần dần tăng thêm một tia chán ghét và tuyệt tình.
Trong kế hoạch của Lợi Hổ, giá trị của Carrie rất đặc biệt. Cô ta không chỉ đại diện cho năng lực chiến đấu mạnh nhất của phụ nữ trong Đoàn
chiến sĩ quang vinh, mà còn đại diện cho sự nhân từ và khoan dung của Lợi Hổ nữa. Vì vậy, Lợi Hổ cũng không chiếm lấy cơ thể của Carrie, cũng
trao quyền cho Carrie có thể chỉ huy một tiểu đội, mục đích chính là để những người sống sót còn do dự không còn cảnh giác nữa. Lợi Hổ muốn
những người sống sót biết, chỉ cần trung thành với ông ta thì cho dù là một người phụ nữ yếu đuối cũng có cơ hội được mạnh lên.
Thế nhưng mà bây giờ... Tất cả cố gắng đều uổng phí, tin tức Carrie bị thương nặng sẽ nhanh chóng truyền khắp căn cứ. Chẳng bao lâu, toàn bộ
người trong căn cứ sẽ biết nữ chiến sĩ mạnh mẽ nhất trong quân đoàn bị người đánh gần chết, những kẻ nghi ngờ trong căn cứ sẽ thêm mắm
thêm muối về nguyên nhân mà Carrie bị thương, làm cho lòng người của căn cứ trở nên bàng hoàng.
Lợi Hổ cố gắng bình tĩnh mà nghe đàn em báo cáo chuyện gì đã xảy ra, đương nhiên khi ông ta biết cả tiểu đội đều bị chết thì sự tức giận biến
thành kinh ngạc, sau đó yên lặng lại.
"Chẳng lẽ là tên Thượng Ất kia làm? Nếu như là hắn..." Lợi Hổ quay đầu nhìn Carrie, sắc mặt lộ ra một sự tàn nhẫn và quả quyết.
...
Đi qua khu Mỹ Hảo Gia Viên, sắc mặt đám người Thượng Ất thỉnh thoảng lộ ra nét kinh ngạc.
Khác biệt với khí tức nguyên thủy của các nơi khác, phần lớn Mỹ Hảo Gia Viên rất "sạch sẽ". Dùng tường vây bốn phía làm giới hạn, càng đi vào
trung tâm thì càng quang đãng, không có những bụi cỏ rậm rạp nào, khắp nơi đều có dấu vết chặt phá cây cỏ của con người. Các khu nhà cũng
không có dấu vết hoạt động của thú thoái hóa, thế nhưng trên con đường dẫn tới mấy khu nhà cao tầng lại thỉnh thoảng gặp được vài xác động
vật bị treo lên trên ngọn đèn đường.
Có xác chuột dài hơn nửa mét, có xác chó thoái hóa dài hơn hai mét, có xác thỏ rừng màu đỏ nặng khoảng trăm cân... Đi qua nơi này, bọn người
Thượng Ất cảm thấy kinh ngạc liên tục.
Nơi này giống như một bộ lạc nguyên thủy nào đó vậy, những xác chết này chính là do chiến sĩ của bộ lạc dùng để cảnh cáo kẻ địch, là một cách
thể hiện vũ lực và chiến lợi phẩm.
Mà khi tiếp tục đi sâu vào trong, Văn Phỉ và Vương Phương bắt đầu run rẩy. Trong số các xác chết bắt đầu xuất hiện xác chết của loài người,
những xác chết này có bộ dạng rất kỳ lạ, phần lớn đều bị chết rất thảm. Tại một nơi trước quảng trường, Văn Phỉ suýt chút nữa thì hét lên sợ hãi!
Một cái ao chất đầy xác người chết!
Dưới ánh mặt trời chiếu rọi vô số bộ phận cơ thể người, đầu, chân, tứ chi, nội tạng nổi lềnh bềnh ở trong chất lỏng hỗn hợp giữa máu và nội
tạng. Trong đó có một số thi thể có vẻ như vừa bị vứt xuống không lâu.
Xung quanh thỉnh thoảng có quạ đen và một loại chim không biết tên sà xuống, mổ lấy một mảnh thịt vụn hoặc là nội tạng rồi ăn chúng một cách
ngon lành.
Những con chim này khi thấy bọn Thượng Ất tới cũng không tránh mà còn dùng đôi mắt màu đỏ máu của mình nhìn chằm chằm vào họ, mọi
người thấy tình cảnh kỳ dị này thì tim cũng đập nhanh hơn.
"Ọe, không được, tôi nôn rồi!"
Lần này tới lượt Vương Cương ôm bụng mà nôn, Văn Phỉ bởi vì có kinh nghiệm lần trước nên đã nhắm mắt lại, không nhìn nữa, nên tốt hơn
Vương Cương nhiều. Biểu hiện của Điền Ba và An Tinh Vũ khá tốt, thế nhưng sắc mặt của họ vẫn tái xanh lại, trong bụng sôi lên ùng ục, giống
như muốn nôn vậy.
"Nơi này là nơi Lợi Hổ xử lý những kẻ chống lại ông ta, ông ta là một kẻ tàn ác, bởi vì ông ta muốn thống trị khu vực này nên những người dám
chống lại ông ta đều bị chặt thành vài đoạn, sau đó vứt xác tại đây."
Tên mập Hoa Đa Tình bình thường khá yên lặng, thế nhưng đúng lúc này lại chủ động giới thiệu nguyên nhân của sự việc này. Thượng Ất liếc cậu
ta bằng một ánh mắt lạnh lùng, thế nhưng cũng không để ý lắm.
Tên mập này chắc chắn là cố ý đưa họ tới nơi đây, cũng hi vọng nơi kinh khủng này có thể dọa sợ mọi người, sau đó không gây sự với Lợi Hổ
nữa.
Không thể không nói, chiêu này của tên mập khá hiệu quả, ngoại trừ Thượng Ất ra thì những người khác đều rất hồi hộp, đặc biệt hai cô gái là
Văn Phỉ và Vương Phương, sắc mặt đã trắng bệch, còn không dám liếc nhìn cảnh tượng này thêm chút nào cả.
Nói thật thì tên Lợi Hổ này rất tàn độc, giết hết những kẻ dám chống lại ông ta. Thế nhưng khi Thượng Ất ngửi được mùi máu tươi gay mũi tại nơi
đây thì cũng rất khinh bỉ tên Lợi Hổ may mắn này. Ở kiếp trước, nếu có một nơi có mùi máu tươi nồng như này thì trăm phần trăm sẽ đưa tới thú
thoái hóa biến dị. Nơi này bây giờ vẫn khá an toàn, chín mươi phần trăm là do xung quanh đây không có sinh vật nào mạnh mẽ như Thú ăn kiến
biến dị xuất hiện. Chỉ cần một thời gian nữa thôi, chờ khi sóng từ trường X phóng xạ ra toàn cầu lần thứ hai thì Lợi Hổ có may mắn như vậy nữa
hay không còn cần phải xét lại.
"A, mấy người nhìn kìa, trong hồ có người hình như vẫn sống!"
Tiếng nói kinh ngạc của Vương Phương đột nhiên truyền tới, sau đó cô chỉ tay về một góc của ao. Ở nơi đó, trong đám xác chết chồng chất như
núi đó hình như có cái gì đó đang động đậy, giống như có một con chuột cố gắng chui ra khỏi hang động vậy.
"Đúng là có người còn sống! Hình như là một người đàn ông!"
Mọi người nhìn lại một cách cẩn thận, sau đó mọi người đều phát hiện một người đàn ông gầy nhỏ, cả người đầy máu đang dùng nửa người
trên cố gắng bò ra khỏi đống xác chết. Thế nhưng các xác chết bởi vì ngâm trong máu nên bị thối nát quá độ, người đàn ông này thử vài lần cũng
đều không đứng dậy được, chỉ có thể nằm ngửa mà thở hồng hộc, dùng giọng nói suy yếu mà nói: "Có người nào hay không? Cứu với, tôi không
muốn chết!"
"Tôi có hoa mắt hay không vậy, như vậy còn chưa chết? Người bên trong, anh là ai, tại sao lại trốn trong đống thi thể?" Tên mập sau khi nghe
được lời cầu cứu thì cũng thật kinh ngạc, cậu ta đi lại gần nhìn một cách cẩn thận, sau đó sắc mặt biến thành rất kỳ lạ.

Bình Luận

0 Thảo luận