Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Bắt Đầu Vô Địch Từ Max Cấp Thần Công

Chương 362: Hoàng Thân

Ngày cập nhật : 2025-10-17 06:09:52
Ninh Ngưng ngồi trên đùi Lý Tùy Phong, cảm nhận được động tĩnh, khẽ hừ một tiếng.
Đối diện với ánh mắt nóng bỏng của Lý Tùy Phong, nhất là khi đồ đệ của mình lại đang ngồi trên đùi hắn, mặt Diệp Vân Khê có chút đỏ lên.
"Khụ!"
Lý Tùy Phong ho nhẹ một tiếng: "Lần đó ở Vân Cốc quan, ta cũng đã cảm nhận được sự tồn tại của Hồng Liên giáo chủ, cũng là một cao thủ Thiên Nhân."
"Chẳng lẽ trong Hồng Liên Giáo các ngươi còn có cao thủ Chân Vũ cảnh tọa trấn sao?"
Diệp Vân Khê gật đầu:
"Đúng vậy, Hồng Liên Giáo chúng ta có một vị lão tổ vẫn luôn bế quan."
"Tuyệt đối là cao thủ Chân Vũ cảnh."
"Nếu không thì làm sao Hồng Liên Giáo có thể tồn tại lâu như vậy dưới sự chèn ép của Đại Nghiệp chứ?"
"Hợp tác cũng không phải là không được..." Lý Tùy Phong uống một ngụm trà, thản nhiên nói:
"Nhưng chúng ta sẽ hợp tác theo kiểu nào?"
"Nếu muốn ta làm chó cho Hồng Liên Giáo thì ta không làm được!"
Diệp Vân Khê lắc đầu:
"Đương nhiên là không rồi!"
"Giáo chủ nói chỉ cần ngài nguyện ý ngăn cản Nam Vương phủ là được. Đợi đến khi chiến sự kết thúc, nếu người của chúng ta lên ngôi hoàng đế, ba châu này sẽ là địa bàn của Tào Bang."
"Sẽ phong ngài làm dị họ vương!"
"Hiện tại cũng có thể giúp ngài ngăn cản cao thủ Chân Vũ cảnh của Tứ Tượng Tông..."
Chưa đợi Diệp Vân Khê nói hết, Lý Tùy Phong gõ nhẹ lên bàn đá, cắt ngang lời nàng ta, thản nhiên nói:
"Hồng Liên Giáo các ngươi không có chút thành ý nào cả!"
"Cao thủ Chân Vũ cảnh của Tứ Tượng Tông đã bị trọng thương trong trận chiến ở hoàng thành, không có hai ba mươi năm thì đừng hòng khôi phục, ngươi nghĩ hắn sẽ đến gây phiền phức cho ta sao?"
"Ba châu này vốn dĩ là của ta."
"Cần các ngươi ban cho ta sao?"
"Đây là đang đùa giỡn ta à?"
Phụt!
Phụt!
Lời Lý Tùy Phong vừa dứt.
Diệp Vân Khê và Tả trưởng lão đồng thời phun ra một ngụm máu, thân thể lảo đảo sắp ngã.
"Lý bang chủ..."
Hai người gần như đồng thời quỳ xuống, vẻ mặt hoảng sợ.
"Chúng ta thực sự không biết tên kia của Tứ Tượng Tông đã bị thương!" Tả trưởng lão vội vàng nói.
Hắn nói thật, hắn không phải người thuộc dòng chính trong Hồng Liên Giáo, địa vị không cao.
Bằng không cũng sẽ không bị phái đến đây.
Chuyện này hắn thực sự chưa từng nghe nói qua.
Diệp Vân Khê cũng vậy, nhưng điều khiến nàng kinh ngạc hơn là ngay cả chuyện cao thủ Chân Vũ cảnh của Tứ Tượng Tông bị thương Lý Tùy Phong cũng biết.
Phải biết rằng tin tức cụ thể về trận chiến ở hoàng thành, ngay cả những người tham gia tấn công Đế Kinh thành như bọn họ cũng không rõ ràng lắm.
Những người biết rõ tình hình chỉ có vài cao thủ Chân Vũ cảnh tham gia trận chiến ở hoàng thành và người bên cạnh bọn họ mà thôi.
Nhưng giờ Lý Tùy Phong lại biết.
Chẳng lẽ... phía sau Lý Tùy Phong có một trong những tông môn đó ủng hộ?
Nhưng lúc này bọn họ cũng không nói nên lời.
Bọn họ thậm chí còn không biết tin tức này, e rằng chỉ là vật hy sinh mà giáo chủ ném ra. Nếu có thể dọa được Lý Tùy Phong, lôi kéo được hắn thì xem như bọn họ may mắn.
Nếu không lôi kéo được... thì chỉ có thể hy sinh bọn họ mà thôi.
"Phong gia, hay là để thiếp khuyên sư phụ?"
Ninh Ngưng nhỏ giọng nói.
Ừm!
Lý Tùy Phong gật đầu.
Chỉ là hai tên Đại Tông Sư mà thôi, ở Nam Châu bọn họ không làm nên trò trống gì được.
Hiện tại trong tổng đà Tào Bang, ngoài hắn ra còn có Tề Viễn tọa trấn.
Tuy rằng Tề Viễn mới bước vào Thiên Nhân cảnh, nhưng dù là Thiên Nhân yếu nhất cũng không phải là đối thủ mà Đại Tông Sư có thể so sánh được.
......
Linh Châu.
Nhạn Đãng Sơn.
Hàng chục người chật vật trốn trong Nhạn Đãng Sơn, ai nấy đều lấm lem bùn đất, thậm chí có mấy người trên người còn có vài vết thương do đao chém, vừa mới được băng bó.
Máu vẫn chưa cầm hẳn.
Tuy rằng hiện giờ bọn họ trông rất chật vật.
Nhưng vẫn có thể nhìn ra từ những bộ quần áo rách rưới trên người bọn họ, chất liệu của chúng không hề tầm thường.
"Làm sao bây giờ?"
"Nam Vương phủ lòng lang dạ sói, vậy mà lại cấu kết với Tứ Tượng Tông, nếu không phải An tướng quân liều mạng..." Thập hoàng tử Ôn Như Cố mặt trắng bệch.
Hắn là hoàng tử nhỏ nhất của tiên đế.
Năm nay mới mười sáu tuổi, sau khi Ôn Càn đăng cơ hắn vẫn chưa từng ra khỏi hoàng cung.
Mãi đến lúc đại chiến ở hoàng thành, hắn mới được đưa đi chạy trốn về phía Phượng Tê Châu.
Nhưng trên đường lại bị quân phản loạn của mấy đại tông môn vây công, khiến bọn họ bị tách khỏi đại bộ phận, hiện giờ xung quanh Phượng Tê Châu toàn là quân phản loạn, bọn họ không thể nào đi qua được, chỉ có thể chạy về phía nam.
Vốn định chạy đến nương nhờ Nam Vương phủ.
Lại không ngờ Nam Vương phủ cũng nuôi dã tâm... Nếu không phải An tướng quân phát hiện có điều bất ổn, đánh lén giết chết vị Đại Tông Sư nghênh đón của Nam Vương phủ, rồi lại gắng gượng với thân thể trọng thương, ngăn cản truy binh, e rằng bọn họ đã chẳng tới được Nhạn Đãng Sơn này.

Bình Luận

0 Thảo luận