Bịch!
Trên đảo nhỏ giữa hồ, thân thể Ngọc Tiêu lang quân mềm nhũn ngã xuống đất.
Yên tĩnh!
Cả bên hồ im phăng phắc.
Một lúc lâu sau, mới có người như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, lẩm bẩm:
"Kia... kia là nguyên thần của Ngọc Tiêu tôn giả sao?"
Tông sư xuất âm thần, đại tông sư xuất dương thần, theo lẽ thường, đại tông sư có thể dương thần xuất khiếu, nhưng thường không ai làm vậy, vì dương thần xuất khiếu tiêu hao quá lớn, không thích hợp chiến đấu.
Thứ hai, nguyên thần bị thương không giống thân thể bị thương, chỉ cần bị thương sẽ rất phiền phức.
Chỉ có những cao thủ nguyên thần cường đại, lại có sát chiêu mới chọn dương thần xuất khiếu, nhất kích tất sát.
Ngọc Tiêu lang quân chính là nổi danh tam đại động thiên với Sát Thần nhất chỉ.
Nhưng giờ...
Sát chiêu mà Ngọc Tiêu lang quân luôn tự hào, trong tay cao thủ ngoại giới này không những bị phá giải,
Mà ngay cả nguyên thần cũng bị tiêu diệt.
"Chết rồi!"
"Ngọc Tiêu huynh cứ vậy mà chết rồi!"
Cao thủ Chân Vũ cảnh trên đảo nhỏ giữa hồ nhìn Lý Tùy Phong với vẻ sợ hãi.
Người có thể dễ dàng tiêu diệt Ngọc Tiêu lang quân, ít nhất cũng là cường giả tuyệt đỉnh Chân Đan thập chuyển.
Đó là nhân vật có tư cách phá toái hư không.
Thiên Vấn động thiên bao nhiêu năm nay, người thành công phá toái hư không cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Bước vào Chân Đan thập chuyển, có tư cách phá toái hư không, không phải là người bọn họ có thể trêu chọc.
"Sao?"
"Các ngươi còn muốn động thủ?"
Lý Tùy Phong đảo mắt nhìn quanh, ánh mắt y nhìn đến đâu, mọi người đều cúi đầu.
Cuối cùng ánh mắt y dừng lại trên người Hoàng Long tán nhân, Hoàng Long tán nhân lập tức quỳ xuống đất, dập đầu lia lịa:
"Tiền bối tha mạng!"
"Tiền bối tha mạng!"
"Lục Tam Cửu không hiểu sự đời, mạo phạm tiền bối, không liên quan đến ta!"
"Dù có mười ngàn lá gan, ta cũng không dám làm địch với tiền bối!"
Bịch!
Triệu Khoát đứng gần Lý Tùy Phong cũng lập tức quỳ xuống đất.
Bụp!
Bụp!
Bụp!
Hắn tự tát vào mặt mình, mấy cái tát xuống, mặt đã sưng vù.
"Tiền bối tha mạng!"
"Tha mạng...!"
Thực lực của người trước mắt có thể dễ dàng giết chết Ngọc Tiêu lang quân, lão tổ Triệu gia chắc chắn không phải đối thủ của y.
Nếu không thể làm y nguôi giận, e là Triệu gia sẽ tự tay phế bỏ hắn, rồi đưa đến trước mặt vị cường giả này.
So với an nguy của cả gia tộc, hy sinh một mình hắn thì tính là gì?
Huống hồ, lần này chính hắn gây ra họa.
"Triệu huynh, ngươi định xử lý kẻ này thế nào?"
Lý Tùy Phong quay sang hỏi Triệu Chân.
"A!"
Triệu Chân giật mình, vội vàng xua tay:
"Tiền bối... Vừa rồi ta không biết thân phận tiền bối, với võ công của ta, làm sao xứng đáng được tiền bối gọi một tiếng Triệu huynh!"
Cắn răng, Triệu Chân nói:
"Lý tiền bối, tuy Triệu Khoát đã mạo phạm ngài, nhưng xin ngài giơ cao đánh khẽ, đừng giết hắn."
Lý Tùy Phong lắc đầu,
Búng tay!
Phụt!
Triệu Khoát phun ra một ngụm máu, thân hình lảo đảo, sắc mặt tái nhợt.
"Phong bế võ công hai mươi năm, coi như trừng phạt!"
Lý Tùy Phong thản nhiên nói.
Ồ!
Mọi người xung quanh nhìn Triệu Khoát với ánh mắt thương hại, tuy trong động thiên, thiên địa nguyên khí dồi dào,
Nhưng nếu bị tước đoạt hai mươi năm tu luyện, ngày sau khó mà đuổi kịp người cùng lứa.
Nhất là Triệu Khoát, hai mươi sáu, hai mươi bảy tuổi, đang là thời kỳ hoàng kim tu luyện.
Lần này coi như phế rồi!
"Đa tạ tiền bối không giết!"
Triệu Khoát cười khổ, chắp tay với Lý Tùy Phong.
Tuy giữ được mạng sống, nhưng hắn không vui nổi.
Lý Tùy Phong không để ý đến Triệu Khoát, mà bay thẳng đến đảo nhỏ giữa hồ.
Chờ Lý Tùy Phong đáp xuống đảo nhỏ,
Mọi người đều nín thở, không dám ho he.
Không ai dám chắc vị cao thủ ngoại giới này đang nghĩ gì.
Lý Tùy Phong đáp xuống đảo nhỏ giữa hồ, ánh mắt đảo qua mọi người, rồi dừng lại trên người lão giả bên cạnh Mộc Tình.
Ngay từ đầu y đã chú ý đến lão giả này.
Lão giả này là cao thủ Chân Đan cửu chuyển, võ công còn cao hơn cả Ngọc Tiêu lang quân, đã gần đạt đến Chân Đan thập chuyển. Lão tu luyện công pháp đặc thù, e rằng đám người trên đảo chỉ coi lão là cao thủ Thiên Nhân đỉnh phong. Nếu không phải Lý Tùy Phong đã đạt đến Chân Đan thập nhị chuyển đỉnh phong, chưa chắc đã nhìn thấu.
Trước đó tuy đã nghe Triệu Chân nói, Mộc Tình cô nương này xuất thân từ Minh Châu sơn, thế lực lớn nhất Minh Châu động thiên,
Nhưng thân phận cụ thể thì không rõ.
Nhưng đã có cao thủ Chân Đan cửu chuyển bảo vệ, thân phận chắc chắn không tầm thường.
Muốn thống nhất tam đại động thiên, phải bắt đầu từ thế lực này.
Bị ánh mắt kỳ lạ của Lý Tùy Phong nhìn một lúc, lão giả cảm thấy cả người không thoải mái.
'Không lẽ bị hắn nhìn thấu rồi?'
Ánh mắt lão giả lộ vẻ nghi hoặc.
Địa vị của lão ở Minh Châu sơn rất cao, môn võ công che giấu khí tức này là do lão tổ Minh Châu sơn đích thân truyền thụ, cho dù là cao thủ Chân Đan thập chuyển cũng chưa chắc nhìn thấu được.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận