Xung quanh là một màn đêm đen kịt.
Đường Tử Trần tỏa ánh sáng xanh lục bay lên, giống như một chiếc đèn điện màu xanh lá cây cỡ lớn, trong màn đêm trông vô cùng chói mắt.
Khiến không ít người đều ngây người.
Đặc biệt là những tân sinh, đều lộ ra vẻ mặt hâm mộ.
Lúc Đường Tử Trần đột phá nghìn điểm thuộc tính, nàng đã phát hiện, bản thân có thể dùng niệm lực, ảnh hưởng đến hư không xung quanh, làm động lực, miễn cưỡng để cho bản thân bay lên.
Lần này vào bí cảnh số 5, Trần Nghiệp đã cày cuốc giúp nàng, lại nhận được 190 điểm tiềm năng, khiến cho thuộc tính tinh thần của nàng, một hơi đạt đến 1200 điểm, cũng càng củng cố thêm năng lực bay lượn.
Đương nhiên.
Cho dù là vậy, bay lượn đối với Đường Tử Trần hiện tại mà nói, tiêu hao vẫn là hơi lớn, không thể nào duy trì được lâu.
Bởi vì nàng vẫn chưa lĩnh ngộ được trường sinh vật.
Lực hút của Lam Tinh, đối với nàng mà nói vẫn là gánh nặng rất lớn.
Chờ đến khi nàng cũng nắm giữ được trường sinh vật, là có thể giống như Tần nữ sĩ, tự do tự tại bay lượn rồi.
Đường Tử Trần chỉ là thể hiện một chút năng lực bay lượn của mình, liền đáp xuống.
Chờ nàng vững vàng trở lại mặt đất, lại lần nữa lên tiếng: "Những con quái vật tấn công lần này, đều là đến từ đại dương đúng không? Theo em được biết, trong đại dương không tồn tại quái vật biết bay, cho nên, năng lực của em trên chiến trường, tương đối là an toàn."
Cô gái này vĩnh viễn luôn bình tĩnh như vậy.
Nói chuyện cũng là rõ ràng mạch lạc.
Vị sĩ quan kia có chút bị thuyết phục.
"Nhưng mà..."
Lưu lão sư còn muốn nói gì đó.
Đường Tử Trần trực tiếp ngắt lời: "Lão sư, lần trước Ma Đô bị tập kích, lúc đó em quá yếu, cũng không giúp được gì, chỉ có thể đi theo mọi người rời đi. Nhưng mà lần này, thầy muốn em trơ mắt nhìn Ma Đô bị quái vật công phá, biến thành địa ngục trần gian sao? Em làm không được."
Lưu lão sư lập tức thở dài một tiếng.
Lúc này.
Lại có một học sinh đứng ra, cười nói: "Lão sư, yên tâm đi! Em sẽ trông chừng lớp trưởng, không để cho cô ấy làm loạn đâu."
Nghe được lời này, trên mặt Đường Tử Trần, nhịn không được lộ ra nụ cười.
Bởi vì người lần này đứng ra, là Trần Nghiệp!
Mặc dù nói, cho dù Trần Nghiệp lựa chọn không đến tiền tuyến giúp đỡ, cũng sẽ không ảnh hưởng đến cách nhìn của Đường Tử Trần đối với Trần Nghiệp.
Nhưng mà, Trần Nghiệp có thể đứng ra, vẫn khiến cho Đường Tử Trần vui mừng từ tận đáy lòng.
So với kẻ nhát gan sợ chết, nàng càng hy vọng phu quân của mình là một nam tử hán đầu đội trời chân đạp đất!
Lưu lão sư bất mãn liếc nhìn Trần Nghiệp một cái, cuối cùng vẫn là không nói gì.
Trong mắt Lưu lão sư, thực lực của Trần Nghiệp hiện tại là không tệ, nhưng mà vẫn không bằng Đường Tử Trần.
Chờ lên chiến trường, chưa chắc là ai bảo vệ ai đâu!
Có Đường Tử Trần và Trần Nghiệp dẫn đầu, rốt cuộc cũng đã khơi dậy các học sinh khác.
Người thứ ba đứng ra, là Triệu Tranh!
"Ha ha, loại chuyện này, sao có thể thiếu được tôi chứ?" Tào Vũ cười lớn một tiếng, đi theo đứng ra.
Nhậm Thiến Thiến nhìn Tào Vũ với ánh mắt đánh giá, cũng đi theo đứng ra.
Thiệu Văn Tuệ thì là nhìn Triệu Tranh một cái, liền cắn răng, bước lên một bước, đứng sau lưng Triệu Tranh.
Sau đó.
Càng ngày càng có nhiều người đứng ra.
Nhưng mà cơ bản đều là học trưởng năm ba.
Còn những học trưởng năm tư, đều đã đến tiền tuyến rồi.
Cuối cùng.
Tổng cộng có hơn hai mươi người, đứng ra.
Nhưng mà, càng nhiều người hơn, vẫn đang giữ im lặng.
Đều đã là năm 2030 rồi, mọi người đều đã học khôn ra rồi, những thanh niên nhiệt huyết dễ bị kích động, cũng càng ngày càng ít.
Các lão sư thấy vậy, đều có chút thất vọng.
Đặc biệt là đám tân sinh năm nay, thế mà lại không có một ai nguyện ý dũng cảm, bước ra bước này.
Trên thực tế, cho dù đám tân sinh có muốn đi, các lão sư cũng không thể nào để cho bọn họ, những người có thực lực thấp kém đi chịu chết được.
Vấn đề là, đám tân sinh này, ngay cả dũng khí cũng không có.
Nữ lão sư phụ trách dạy dỗ đám tân sinh này, sắc mặt rất khó coi...
Trần Nghiệp thì là thần sắc như thường.
Nếu như không phải thực lực của hắn đủ mạnh, kỳ thật hắn cũng sẽ không đứng ra.
...
Mặc dù chỉ có hơn hai mươi học sinh đứng ra, nhưng mà vị sĩ quan kia vẫn rất hài lòng.
Bởi vì trong số hơn hai mươi học sinh này, có không ít người giỏi.
Riêng cấp bốn đã có năm người.
Ngoài Trần Nghiệp và Đường Tử Trần ra, còn có ba cường giả cấp bốn khác, là học trưởng năm ba.
Những người còn lại phần lớn cũng là cấp ba!
Xác định xong người, tiếp theo mọi người liền dựa theo yêu cầu của mình, lựa chọn có cần giáp ngoại cốt hay không.
Mặc dù giáp ngoại cốt rất tốt, có thể tăng cường sức mạnh, nhưng mà không phải ai cũng cần.
Ví dụ như Đường Tử Trần khẳng định là không cần.
Mặc giáp ngoại cốt vào, còn ảnh hưởng đến việc nàng phát huy thực lực!
Trần Nghiệp cũng không cần, năng lực bề ngoài của hắn, là siêu năng lực hệ hỏa.
Những cao thủ thiên về tốc độ như Nhậm Thiến Thiến cũng không cần, giáp ngoại cốt tương đối nặng nề, sẽ ảnh hưởng đến việc cô phát huy.
Người thật sự thích hợp mặc giáp ngoại cốt, chỉ có những cao thủ theo con đường sức mạnh.
Vừa hay, lần này giáp ngoại cốt mà vị sĩ quan kia mang đến, cũng chỉ có 10 bộ!
Tào Vũ muốn đi nhận một bộ, lại bị một người lính từ chối.
"Xin lỗi, Tào Vũ đồng học, rất cảm ơn cậu đã hưởng ứng lời kêu gọi của chúng tôi, nhưng mà, căn cứ theo tư liệu, thực lực của cậu, vẫn chưa đạt đến tiêu chuẩn cấp ba, chúng tôi không đề nghị cậu lên chiến trường."
Phụt!
Nghe được lời người lính nói.
Nhậm Thiến Thiến đứng bên cạnh, nhịn không được bật cười.
Đúng vậy.
Thực lực tổng hợp của Tào Vũ hiện tại, vẫn là cấp hai.
"Mấy người đừng có mà coi thường tôi!"
Tào Vũ vội vàng nói: "Biết thiên phú mà tôi kết hợp là gì không? Là S8 đấy! Khả năng tự chữa trị của tôi rất mạnh, chỉ cần không phải là tấn công vào não bộ và trái tim của tôi, hoặc là chém ngang người tôi, thì những vết thương khác, tôi đều có thể khôi phục!!"
"Chỉ cần lên chiến trường, tôi tuyệt đối là một tanker đủ tư cách!!"
"Cái này..."
Người lính có chút do dự, nhìn về phía liên trưởng, thấy liên trưởng gật đầu, lúc này mới đưa cho Tào Vũ một bộ giáp ngoại cốt. Cũng đồng nghĩa với việc cho phép Tào Vũ lên chiến trường.
Mà Tào Vũ có thể lên, Thiệu Văn Tuệ lại bị khuyên lui.
Thực lực tổng hợp của cô gái này, hiện tại cũng là cấp hai, mặc dù đã gần đến cấp ba, nhưng mà chưa đạt đến chính là chưa đạt đến.
Trên thực tế, không có thực lực cấp ba, lên chiến trường rất dễ mất mạng.
Bởi vì quái vật cùng cấp, thông thường đều mạnh hơn con người.
Năng lực của Thiệu Văn Tuệ, lại không đặc thù giống như Tào Vũ như vậy.
Ngoài Thiệu Văn Tuệ ra, còn có mấy thanh niên khác chỉ có thực lực cấp hai, lại bởi vì nhiệt huyết dâng trào mà đứng ra, cũng bị khuyên lui.
Điều này chứng minh quân đội rất lý trí, không có mù quáng chiêu mộ.
Cuối cùng.
Đi theo quân đội, chỉ có hơn mười học sinh, và một số giáo viên.
Ngược lại là bên phía máy bay vận tải, lại xảy ra không ít chuyện xấu xí...
Vì tranh giành tư cách lên máy bay vận tải chạy trốn, không ít tân sinh đã xảy ra cãi vã, thậm chí là lớn tiếng phản đối lão sư.
So sánh với bên phía Trần Nghiệp, thật sự là xấu xí không chịu nổi.
Khiến cho nữ lão sư kia tức giận đến mức trực tiếp bảo phi công lái máy bay đi cứu những người dân khác, đừng chở ai trong số bọn họ đi cả!
Đương nhiên.
Đây chỉ là lời nói lúc tức giận.
Cô cũng không có quyền hạn, sai khiến máy bay vận tải...
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận