Sau đó.
Trần Nghiệp lại nhớ tới một chuyện:
'Hải Quân chiêu mộ người trên diện rộng, chẳng lẽ dòng thời gian hiện tại, là sau trận chiến Marineford sao? Chỉ có trận chiến Marineford, Hải Quân tổn thất nặng nề, mới cần gấp người để bổ sung. Hai vị Đại tướng Fujitora và Ryokugyu, cũng là được phá cách đề bạt lên trong thời kỳ này.'
Lúc này.
Tiếng bàn tán của mấy người đàn ông bên cạnh, thu hút sự chú ý của Trần Nghiệp:
"Tự nhiên như vậy, tại sao Hải Quân lại đột nhiên chiêu binh trên diện rộng nhỉ?"
"Sao vậy? Cậu không biết sao? Đại sự kiện khủng khiếp đó, thời gian này đã lan truyền ra toàn thế giới rồi đấy!"
"Chẳng lẽ... là sự kiện Đại tướng Aokiji hy sinh sao?"
"Chính xác, hy sinh không chỉ có Đại tướng Aokiji, nghe nói ngay cả toàn bộ căn cứ Hải Quân, đều bị đánh chìm, khiến cho rất nhiều lính Hải Quân chôn thân dưới đáy biển! Nhất định là do có quá nhiều lính Hải Quân hy sinh, cho nên mới có đợt chiêu binh quy mô lớn lần này."
"Tên làm ra chuyện này, thật sự là một con quái vật đáng sợ!"
"Chẳng trách đưa ra đãi ngộ cao như vậy mà cũng không có ai đi, làm Hải Quân thật sự là quá nguy hiểm."
Nghe được những lời bàn tán này.
Trần Nghiệp ngẩn người ra.
Chuyện gì vậy?
Aokiji cũng hy sinh rồi sao?
Ai làm?
Là Monkey D. Luffy thay ông nội mình báo thù sao? (Trong manga phần sau Aokiji và Akainu đánh nhau bị thương Garp...)
Không đúng!
Theo như cốt truyện, sau trận chiến Marineford, Aokiji và Akainu tranh giành chức vị Nguyên soái, hai bên đơn đấu mười ngày mười đêm, kết quả Akainu vẫn là người tài giỏi hơn, ngồi lên chức vị Nguyên soái. Còn Aokiji thì lựa chọn rời khỏi Hải Quân, đi theo Râu Đen.
Vừa rồi những người này, rõ ràng là đang nói Đại tướng Aokiji hy sinh.
Tức là, lúc Aokiji tử vong, vẫn còn giữ chức vị Đại tướng!
Chuyện này rốt cuộc là sao?
Nghĩ ngợi một hồi.
Trần Nghiệp dứt khoát gia nhập vào cuộc thảo luận.
"Vừa rồi nghe các vị nhắc tới sự kiện Đại tướng Aokiji, Đại tướng Aokiji thật sự đã chết sao?"
"Chắc chắn là thật, Tổng bộ hải quân đều đã phát cáo phó rồi... Ê? Cậu là ai?"
"Ồ, tôi từ nơi khác đến, đi ngang qua đây, còn chưa biết chuyện này, mọi người có thể kể cho tôi nghe được không?"
"Cậu muốn biết gì?"
"Ví dụ như, là ai đã giết chết Đại tướng Aokiji? Theo tôi được biết, Đại tướng Aokiji, thế nhưng là chiến lực cao nhất của Tổng bộ hải quân đấy! Ai có thể giết được ông ấy? Chẳng lẽ là Tứ Hoàng ra tay sao?"
"Không phải, làm ra chuyện này, nghe nói là một tân nhân đáng sợ, cụ thể chúng tôi cũng không biết."
"Chuyện lớn như vậy, là xảy ra khi nào? Tại sao tôi chưa từng nghe nói qua?"
"Sự kiện khủng bố xảy ra, đến nay hẳn là đã nửa tháng rồi nhỉ?"
"Nửa tháng sao? Thì ra là vậy..."
"Này, tôi biết đều đã nói cho cậu rồi, còn kéo tôi làm gì?"
"Tôi muốn hỏi một chút, hiện nay Tứ Hoàng, đều là những ai?"
"Cậu ngay cả cái này cũng không biết? Là từ trong núi ra sao?... Băng hải tặc Râu Trắng, băng hải tặc Tóc Đỏ, băng hải tặc Bách Thú, cùng với băng hải tặc Big Mom."
Có được tin tức mình muốn.
Lông mày Trần Nghiệp, nhíu càng sâu hơn.
Râu Trắng còn sống!
Tức là, trận chiến đỉnh cao cũng không có xảy ra.
Aokiji lại chết trước.
Còn kéo theo một lượng binh lực của chi nhánh Hải quân chôn cùng...
Ai có thể làm ra chuyện này?
Lại có ai dám làm ra chuyện này?
Một tên tân nhân đáng sợ...
'Mẹ kiếp! Tên này chẳng lẽ cũng giống như mình, cũng là một kẻ xuyên việt sao?'
Nói không chừng, suy nghĩ này rất có khả năng!
Cũng chỉ có như vậy, mới có thể giải thích được tình tiết sụp đổ hiện nay.
....
Một lát sau.
Trần Nghiệp đi tới bên cạnh Tần Mộc Âm.
"Trần Nghiệp, dò la được tin tức gì rồi sao?"
"Quả thực dò la được một ít tin tức không tốt lắm."
"Ồ? Nói cho tôi nghe một chút."
"Phía trước chính là điểm chiêu binh của Hải quân, chúng ta trước tiên gia nhập Hải quân, sau đó từ từ nói cho cô nghe."
"Được."
Hai người lần nữa chen vào trong đám người.
Tần Mộc Âm dùng niệm động lực mở đường, vô cùng dễ dàng đi tới bên cạnh bàn, những người vây xem kia, ngay cả góc áo của cô cũng không chạm vào được.
Đồng thời, Tần Mộc Âm cũng nhìn thấy điểm chiêu binh.
"Bao ăn bao ở, một tháng 5000 Belly? Belly là tiền tệ ở đây sao? Nhìn qua đãi ngộ cũng không tệ." Tần Mộc Âm cố ý làm ra vẻ ung dung nói.
Trần Nghiệp: "Đi thôi! Chúng ta qua đó ứng tuyển!"
Lời nói vừa dứt, hắn liền dẫn đầu đi về phía cái bàn.
Tần Mộc Âm cũng đi theo.
Khi hai người đứng trước bàn, mấy tên lính Hải quân đang buồn chán, nhất thời tinh thần chấn động.
"Hai vị, là muốn gia nhập Hải quân chúng tôi sao?" Tên lính Hải quân dẫn đầu hỏi.
"Đúng vậy!" Trần Nghiệp gật đầu nói.
"Xin hãy xuất trình giấy tờ chứng minh thân phận."
"Chúng tôi vẫn luôn sống ở trong núi, không có cái này."
"Như vậy à... Vậy thì chỉ có thể nói xin lỗi rồi, những kẻ lai lịch không rõ, chúng tôi không dám chiêu mộ."
"Vậy sao?"
Lời nói Trần Nghiệp vừa dứt, đột nhiên giơ tay phải lên, sau đó trước mặt mọi người, duỗi tay ra.
"Phụt!"
Một đoàn liệt diễm, từ trong lòng bàn tay hắn bốc lên.
Mấy tên lính Hải quân, đều bị dọa cho giật mình.
Đám người vây xem, cũng phát ra từng trận kinh hô.
"Người sở hữu năng lực!" Tên lính Hải quân dẫn đầu kinh ngạc hỏi: "Cậu là người sở hữu năng lực?"
"Đúng!"
Trần Nghiệp nói: "Tôi nhìn thấy yêu cầu trên này, là ưu tiên cường giả, không biết tôi có tính là người trong phạm vi ưu tiên hay không?"
"Tính! Tôi lập tức giúp ngài xử lý hồ sơ gia nhập."
Thái độ của tên lính Hải quân, hoàn toàn thay đổi.
"Xin hỏi ngài tên gì?"
"Trần Nghiệp!"
"Tuổi?"
"19."
"Thật là trẻ tuổi..."
Chờ bọn họ ân cần giúp Trần Nghiệp xử lý xong hồ sơ.
Trần Nghiệp lại nói: "Bạn đồng hành của tôi, cũng là người sở hữu năng lực, cô ấy cũng muốn gia nhập Hải quân."
"Ồ? Vậy sao?"
Mấy tên lính Hải quân, nhao nhao nhìn về phía Tần Mộc Âm.
"Xin chào, cô có thể thi triển năng lực Trái Ác Quỷ của mình một chút được không?"
Năng lực Trái Ác Quỷ?
Tuy Tần Mộc Âm không hiểu, bất quá nhìn thấy ánh mắt của Trần Nghiệp, cô liền hơi giơ tay lên.
Lập tức! Trên người Tần Mộc Âm hiện lên ánh sáng màu xanh.
Mấy tên lính Hải quân, lập tức cảm nhận được, có một cỗ lực lượng vô hình mà cường đại, nâng bọn họ lên, trực tiếp nâng bọn họ lên giữa không trung.
Đám người vây xem, lần nữa phát ra tiếng kinh hô.
"A a a! Tôi sợ độ cao..."
"Mau thả tôi xuống."
Mấy tên lính Hải quân nhao nhao kêu la.
Tần Mộc Âm tự nhiên sẽ không làm khó bọn họ, sau khi thể hiện năng lực của mình, liền thả bọn họ xuống.
Tiếp theo.
Tần Mộc Âm cũng vô cùng thuận lợi gia nhập thành công.
"Mời hai vị ở đây chờ một lát, hoặc là ngài cũng có thể tự do hoạt động trong trấn, con thuyền tiếp chúng ta, đại khái còn một tiếng nữa cập bến, chỉ cần trước lúc đó quay về bến tàu là được."
Tên lính Hải quân khi nói lời này, ánh mắt nhìn về phía Trần Nghiệp và Tần Mộc Âm, đều mang theo vẻ kính sợ.
Đặc biệt là Tần Mộc Âm.
Vừa rồi kia, hắn có thể cảm nhận được, người phụ nữ này có thể dễ dàng giết chết hắn.
Trần Nghiệp không đi, cũng không có ngồi chờ, hắn trực tiếp kéo một tên lính Hải quân, muốn hỏi thăm thêm tin tức.
"Tiền bối, xin chào." Trần Nghiệp khách sáo một câu.
Tên lính Hải quân kia bị dọa đến mức liên tục xua tay: "Ngài thật là quá khách sáo rồi, tôi kỳ thật cũng là lính mới, không phải tiền bối."
"Được rồi, tôi chỉ là có mấy vấn đề muốn hỏi anh."
"Mời ngài cứ hỏi."
"Tôi nghe nói, lần chiêu binh quy mô lớn này của Hải quân, là bởi vì sự kiện Đại tướng Aokiji hy sinh?"
Nghe được vấn đề này, tên lính Hải quân kia không chút do dự, liền nói: "Đúng vậy!"
Chuyện này cũng không phải là bí mật gì, cơ hồ náo loạn đến mức toàn thế giới đều biết.
Cho nên, cũng không có gì không thể nói.
"Rốt cuộc là người nào, lại có thể giết chết Đại tướng Aokiji?"
"Cái này... Tôi cũng không biết." Tên lính Hải quân nghĩ nghĩ nói: "Bất quá, tôi nghe nói, bên phía Tổng bộ đã nắm giữ được tin tức của hung thủ, đang chuẩn bị phát hành truy nã, chờ lệnh truy nã ra, là có thể biết được là ai làm."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận