Vực thẳm Lâm Thiên.
Trời đất đột nhiên ngừng lại trong chốc lát.
Bầu không khí vô cùng yên tĩnh, không một tiếng động.
Nam nhân áo trắng có dung mạo mỹ lệ chắp tay sau lưng, nhàn nhã bước ra từ hư không.
Hắn ta giống như trích tiên hạ phàm từ Cửu Thiên Tiên Giới, phong thái thanh tao thoát tục, không dính bụi trần nhân gian, dùng ánh mắt bĩnh tĩnh quan sát tất cả mọi thứ xung quanh.
Chỉ trong chốc lát, đồng tử của các vị cường giả đột nhiên co rút lại, trong lòng chấn động không thôi. Tông sư tứ phẩm!
Từ ác liêu đã đạt tới cảnh giới Tông Sư rồi!
"Tất cả mọi người đều đang chào đón ta sao, thật ra cũng không cần khoa trương đến vậy đâu." "Ta đã hiểu được tấm lòng của chư vị, mọi người đi về đi."
Nam tử áo trắng cười nói với giọng điệu hời hợt. Ầm!
Lời này của hắn giống như tiếng sấm bên tai, khiến sắc mặt người nào người này đều biến đổi, hận ý bao trùm bầu trời!
Đời này còn có người vô sỉ đến vậy sao?
Ngươi không sợ những oan hồn chết thảm ở Thiên Xu tới lấy mạng sao?
Đồ sát vô tội vạ, chém giết thiên kiểu trẻ tuổi như heo chó, kẻ này đã phạm phải trọng tội không thể dung thứ!
Nhất định phải bị tiêu diệt!
Các thế lực lớn nhìn chằm chằm Từ Bắc Vọng, mí mắt như muốn nứt ra, mỗi khi nhớ tới những tiểu bối đã chết của mình, sát ý của bọn hắn lại càng tăng cao hơn nữa.
Trên chiến thuyền của Thiên Thần Điện, Độc Cô Vô Địch gõ tay lên mặt bàn theo tiết tấu, khuôn mặt lộ rõ biểu cảm âm trầm.
Ông ta đã cảm nhận được khí tức của Hồng Mông Tử Khí bên trong cơ thể của Từ ác liêu! "Soạt..."
Độc Cô Vô Địch hạ ngón tay xuống, pháp tắc trật tự dần tản ra.
Giống như đã ước định từ trước, hàng loạt chiến hạm di chuyển về vực thẳm Lâm Thiên, tạo ra bóng râm che khuất cả bầu trời.
Với danh nghĩa trả thù cho đệ tử, Đệ Ngũ môn phiệt và Thiên Thần Điện trực tiếp xông lên. "Tiêu diệt Từ ác liêu!"
"Vì Cửu Châu mà trừ hại, giết!"
Thanh thế kinh khủng vô cùng, sát khí bao trùm mọi thứ, khiến cho mặt đất trong phạm vi mấy trăm dặm không khỏi chấn động dữ dội.
Những thế lực nhỏ bé sợ tai bay vạ gió, đành lui về phía sau, chỉ dám đứng nhìn trận chiến ngàn năm có một này.
Dưới luồng uy áp dữ dội đến từ các thế lực hùng hậu kia, nam tử áo trắng lấy một tách trà ra rồi nhấp môi. Hắn đã có Lão Đại ở bên, cho nên có thể buông lỏng cảnh giác một chút.
Mấy con chó mèo này cũng xứng đáng chạm được vào một sợi tóc gáy của tùy tùng ư? Từ Bắc Vọng uống một ngụm trà thơm, thần sắc khoan thai không thể miêu tả bằng lời. Chỉ trong tích tắc.
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Bầu trời nứt vỡ thành ba khe hở, quy tắc xung quanh bị đánh gãy đến mức bay màu, vùng không gian ba trăm dặm xung quanh Từ Bắc Vọng đã trở thành cấm địa, ngay cả Bán Bộ Chí Tôn cũng không thể tới gần.
Thân thể của mấy cường giả Thánh Cảnh đột nhiên nổ tung, hóa thành bột mịn.
Trong vùng không gian mơ hồ đó, đám người nhìn thấy một tòa tháp Xá Lợi Tử, trên đỉnh có một viên quả Bồ Đề phát ra ánh sáng.
Một thanh trường kiếm có vết loang lổ rỉ sét, toàn bộ thân kiếm có màu xanh sẫm, đang được treo lơ lửng trên bầu trời.
Chưa hết, tiếp theo đó còn có một ấn chương bốn tấc phát ra ánh sáng óng ánh khắp bốn phương trời, Ngọc tỷ truyền quốc đã xuất hiện, bên trên còn có chạm khắc thần thú Chân Long.
"Thụ mệnh vu thiên, ký thọ vĩnh xương"
Tám chữ cái do bầy chim xếp thành hình xuất hiện trên bầu trời, toát ra uy áp mênh mông.
Cảnh tượng này đã khiến toàn bộ mọi người không khỏi rùng mình, thậm chí còn kinh ngạc đến mức chết lặng mất một lúc.
Rất nhiều cường giả chấn động vô cùng, nội tâm dấy lên một trận sóng to gió giớn.
Tháp Hạo Thiên! Kiếm Thái A!
Ngọc tỉ truyền quốc!
Đệ Ngũ Ma Đầu trực tiếp xuất ra ba món thần khí!
Điều này thật sự đã vượt qua trí tưởng tượng của mọi người! Ầm ầm!
Ba món thần khí xoay tròn trên bầu trời, mười mấy vị cường giả nhanh chóng chạy tán loạn. Chúng sinh Cửu Châu đã từng lĩnh giáo được uy lực chân chính của thần khí trên tay nữ tử áo tím. Các thế lực xung quanh bỗng nhiên cảm thấy lạnh hết cả tóc gáy!
Sự sợ hãi đến tận cùng đột nhiên xuất hiện trong lòng bọn họ.
Từ Bắc Vọng ngồi xếp bằng ở trên phi thuyền màu tím, thức hải khởi động Phệ Thần Kinh, khiếu huyệt đồng thời vận chuyển Bắc Minh Phệ Huyết Thần Công.
Tinh huyết bay tung toé đầy trời, tàn hồn đang chạy trốn tứ phía cũng bị hút vào. Đơn giả là cắn nuốt quên cả trời đất.
"Keng!"
Tiếng chuông hùng hồn vang vọng, sóng âm làm cho tất cả mọi người run rẩy, thần hồn dường như muốn băng liệt rơi, giống như có thể hủy diệt sinh linh khắp tứ hải bát hoang.
Một chiếc chuông lớn màu vàng óng lơ lửng, trên đỉnh có chạm khắc văn tự cổ xưa. "Đông Hoàng Chung!"
Đám người rung động vạn phần.
Bốn kiện Thần khí hiện ra trước mắt người đời!
Độc Cô Vô Địch kích động pháp tắc xiềng xích , Đông Hoàng Chung được bao trùm trong khí tức Hỗn Độn, hung hăng đập về phía ba kiện Thần khí kia.
Ầm!
Hư không run rẩy vì bị trực tiếp đánh xuyên qua, nhưng ba kiện Thần khí vẫn không nhúc nhích. "Hôm nay, Từ ác liêu nhất định phải chết!"
Độc Cô Vô Địch giận dữ ngút trời, đánh về phía nữ tử váy tím đang đứng sừng sững trên lưng Phượng Hoàng.
Đồng thời, ba vị Bán Bộ Chí Tôn xuất hiện, khí huyết xuyên phá trời cao, chiến ý ngập trời.
Nếu không liên thủ đả thương Đệ Ngũ Ma Đầu, thì bọn hắn vĩnh viễn không có cách nào giết chết con sâu kiến kia.
Tất cả mọi người đều vô cùng kinh sợ, bởi vì chính mắt chứng kiến nên càng sợ hãi hơn nữa. P.s: cầu KP~
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận