"Đi nói Với hắn, qua đây càng sớm càng tốt, đừng bắt ta đợi lâu."
Tư Mã Tuấn chậm rãi đi tới trước bàn, nhẹ nhàng rót một tách trà uống cạn, vẻ xa cách khó tả. "Tuấn Nhi..." Trưởng lão váy đuôi phượng chấn động, đột nhiên kích động.
Chẳng lẽ Tuấn Nhi là một đại nhân vật giấu mặt?
Nghĩ đến đây, nàng lộ vẻ vui mừng, vội vã chạy tới cửa núi.
"Ba trăm năm, đám rác rưởi này rốt cuộc cũng biết đường tìm đến ta."
Sắc mặt của Tư Mã Tuấn có chút tức giận, sau tiếp tục biểu lộ thái độ bề trên.
Tính cách cao cao tại thượng, thói quen coi thường sinh tử dường như đã thấm sâu vào tâm hồn.
Đúng vậy, kiếp trước hắn là cường giả Tranh Độ, sáng lập một đạo thống cấp ba với mấy chục ngàn đệ tử!
Thiên Đế phải dập đầu bái kiến hắn, Đại Đế còn không có tư cách gặp mặt hắn, Cổ Thần đều là con sâu cái kiến ở ven đường, tùy thời giẫm chết bất cứ lúc nào.
Theo suy nghĩ của Tư Mã Tuấn, những tu sĩ cố tình tìm đến đạo vực Thất Lê. chắc chắn là thuộc hạ hoặc người hầu trước đây của hắn.
Trước khi hắn trở lại đỉnh cao, bọn hắn đi đến đây để thể hiện lòng trung thành của mình, ý đồ đi theo và phục vụ hắn để có thể nắm giữ một địa vị chí cao trong tương lai.
"Ta sẽ thỏa mãn ngươi."
"Nhưng ngươi phải mang ta ra khỏi Linh giới, nơi này quả thực là một nơi thâm sơn cùng cốc. Nếu tái sinh ở Tiên giới, ta có thể đã là Thần Linh đỉnh phong, đứng ở vị trí trung bình trên bảng Vấn Đỉnh."
Tư Mã Tuấn lắc nhẹ đầu và tiếp tục uống tách trà của chính mình. "Mau ra đây, Tuấn Nhi!"
Một tiếng thét chói tai vang lên, một trưởng lão chân run như cầy sấy, sắc mặt tái nhợt, phi thường sợ hãi. "Thượng sứ đã giết chết tông chủ, hắn đang tìm người, nhưng vẫn chưa tìm được."
Trưởng lão Phương Dung trong chiếc váy đuôi phượng mặt không còn chút máu, đôi môi đỏ mọng run rẩy kịch liệt.
Có thể người đó thực sự đang tìm kiếm Tuấn Nhi? Thượng sứ đó thật đáng sợ!
"Tìm người?"
Tư Mã Tuấn tự tin, nhưng đồng thời cũng vô cùng tức giận, lạnh lùng nói:
"Ngươi thật sự muốn ta tới gặp ngươi sao? Xem ra, sau khi biến mất ba trăm năm, ngươi liền không nhớ rõ quyền uy của ta."
Hắn đột nhiên phất tay áo, chỉ vào trưởng lão váy đuôi phượng nói: "Lát nữa, ngươi hãy hung hăng tát cho hắn một cái bạt tai."
Mấy vị trưởng lão kinh ngạc đến mức thần hồn run rẩy, Tuấn Nhi ăn nhầm cái gì vậy? Tư Mã Tuấn từng bước đi ra ngoài, nhẹ giọng nói: "Đừng làm ầm ĩ."
"Miêu tả dung mạo của hắn."
Vị trưởng lão mặc váy phượng nói trong vô thức: "Hắn ta rất tuấn mỹ, sở hữu mái tóc vàng và đôi mắt xanh thẳm..."
"Tóc vàng?"
Đạo vực Thất Lê.
Trước cổng Hồn Thiên Cung chỉ là một mảng yên lặng chết chóc, hàng vạn đệ tử nằm rạp xuống đấy, cả nguowif run lẩy bẩy.
Nam tử áo trắng đứng sừng sững giữa hư không, dường như là hóa thân ý chí của thiên đạo, luồng khí tức khủng khiếp ngang ngược quét tới.
"Đã ba trăm năm không gặp bổn tôn, hình như không còn biết kính sợ là gì, chẳng lẽ bổn tôn phải dạy ngươi lại từ đầu?"
Giọng nói bình tĩnh vang lên, một nam tử sáng sủa khoác đạo bào tinh đấu chắp tay bước ra, ánh mắt sắc lẹm nghiêm nghị.
"Tuấn nhi..."
Một số trưởng lão ở đó cảm thấy tê rần cả da đầu, cơn ớn lạnh thấm vào xương tủy. Sao hắn dám nói như thế với thượng sứ?
"Các ngươi quỳ làm gì?"
Tư Mã Tuấn khẽ cau mày, hắn cảm thấy mình như bị sỉ nhục, trầm giọng nói: "Cái gọi là thượng sứ, chỉ là thủ hạ nhỏ nhặt không đáng kể của ta mà thôi."
Cả dãy núi đột nhiên trở nên tĩnh mịch đến mức có thể nghe được cả tiếng kim rơi! Tất cả mọi người đều bị sự kiêu ngạo ngông cuồng của thanh niên dọa cho ngơ ngác! Người đang đứng trước mặt đích thị không phải là một thượng sứ bình thường.
Tiện tay tiêu diệt tông chủ, không biết tu vi cường đại đến mức độ nào rồi.
Một khi chọc giận hắn ta, Hồn Thiên Cung vẫn có thể tiếp tục đứng vững ở đạo vực Thất Lê không? "Chết tiệt......"
Không ít đệ tử than thở trong lòng, bọn họ vô cùng căm ghét cái tên không biết điều này. "Ngươi thật sự muốn nói chuyện với bổn tôn bằng thái độ cao cao tại thượng thế này sao?"
Sắc mặt Tư Mã Tuấn trở nên vô cùng khó coi, hắn hoàn toàn không nhìn thấy bóng người trên hư không, cảm giác này khiến hắn vô cùng phẫn nộ.
Chỉ là một thủ hạ nhỏ bé mà dám có thái độ này sao?
Cũng không thể trách Tư Mã Tuấn hiểu lầm, suy cho cùng, người có thể tìm đến đạo vực Thất Lê trong Linh Giới vô hạn cuồn cuộn tất nhiên phải là thủ hạ đặc biệt đi đón hắn về Tiên Giới.
Một khoảng lặng kéo dài, tất cả mọi người đều sắp thở không ra hơi. "Thú vị."
Trên bầu trời mờ mịt tiên quang, nam tử áo trắng dần dần bước tới, đôi mắt xanh biếc giống như dải ngân hà cuồn cuộn nhấp nhô.
Hắn đứng sừng sững ở đó, khí chất cao quý dường như lấp đầy cả thế giới, khiến mọi người cam tâm cúi đầu làm nô bộc.
"Ngươi..."
Trái tim của Tư Mã Tuấn như thắt chặt, hắn cuối cùng phát hiện có điều bất ổn.
Đạo thống hạng ba do hắn sáng lập, rất khó bồi dưỡng ra một tu sĩ tài giỏi cao quý như vậy. "Ngươi là đệ tử truyền thừa của tên Thiên Đế nào? Mau báo danh hiệu, ta nghe là biết." Hắn ta giả vờ bình tĩnh, nhưng vẫn có thể nghe được giọng nói của bản thân đang run rẩy. Mọi người ở Hồn Thiên Cung đều mặt mày tái mét, trong lòng cười khổ.
Bọn họ hận không thể tiến lên tát cho Tư Mã Tuấn một cái. Trang bức cái gì chứ?
Lỡ như thượng sứ giận chó đánh mèo, cả tông môn đều bị đẩy xuống vực sâu, vạn kiếp bất phục! "Ngươi đúng là một linh hồn thú vị."
Nam tử áo trắng khẽ mỉm cười, bình tĩnh nhìn xuống hắn. Chẳng lẽ người này sở hữu hệ thống trang bức cực mạnh sao?
Thần hồn của Tư Mã Tuấn đều run rẩy, sự việc phát triển theo hướng mà hắn không ngờ tới...
Hắn trịnh trọng nói: "Dường như các hạ vẫn chưa rõ ta là nhân vật như thế nào, ta từng một tay che trời ở tinh vực thượng đẳng..."
Giọng nói đột nhiên dừng lại.
Nam tử áo trắng khẽ lên tiếng: "Ngươi biết ta là ai sao?" Tư Mã Tuấn hết sức tập trung, toàn thân căng thẳng.
Người mặc áo trắng tùy tiện vung tay.
Trong phút chốc, một vết nứt khổng lồ hàng vạn trượng xuất hiện giữa bầu trời, kim quang lan tràn khắp một vùng rộng lớn.
Một vầng Đại Nhật chói lọi lướt qua tinh vực, quét qua thế giới này, kim quang chiếu rọi đến đạo vực xa xôi.
Mấy người ở Hồn Thiên Cung đều nằm rạp xuống đất, vẻ mặt vô cùng kinh hãi, cảnh tượng này giống như truyền thuyết.
Vầng sáng kia vốn không phải là hư ảo, đích thị là Đại Nhật hàng thật giá thật, thậm chí còn có thể thiêu rụi hàng vạn sinh linh!
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận