"Thiêu đốt tinh huyết?"
Lữ Bá Ngư không khỏi cười thầm, hắn cảm thấy con sâu kiến này rất khôi hài, tại sao hắn lại không nhận ra sự chênh lệch thực lực giữa hai bên chứ?
Vô số thiên kiêu âm thầm thở dài, hành động dũng cảm như thế này rât đáng được khen ngợi, nhưng cũng buồn cười đến mức hoang đường.
Cho dù có thiêu đốt tinh huyết của mười người như ngươi thì cũng vô dụng, mười quả trứng gà có thể đánh nát tảng đá cứng rắn không?
Người ngốc nói mê!
Đột nhiên, bầu trời đổi màu đen tối trong nháy mắt, năm mặt trời đỏ chót treo ở trên cao dường như đang phát ra âm thanh đáng sợ, toàn bộ tinh vực giống như đang lâm vào tình cảm tận thế, bốn phương tám hướng chìm trong tăm tối.
Cảnh tượng này khiến đám người không khỏi run sợ, thậm chí còn có thiên kiêu đang run rẩy.
Rốt cuộc hắn ta đang ấp ủ cái gì?
Tuy Lữ Bá Ngư vẫn không biến sắc, nhưng khí tức quỷ dị của tên nhà quê khiến hắn nảy sinh một chút e ngại.
Ầm!
Tinh huyết đã được thiêu đốt sạch sẽ dường như đã đâm xuyên qua vũ trụ ngân hà, lôi kéo một mặt trời vô cùng to lớn rơi xuống tinh vực Thiên Cầm.
Mặt trời khổng lồ phát ra ánh sáng kim sắc rạng rỡ, đám người có thể mơ hồ nhìn thấy rất nhiều thân ảnh vĩ ngạn trong phương trời cực lạc.
Tại nơi chính giữa mặt trời khổng lồ có diện tích vạn trượng, hư ảnh của nam tử áo trắng đứng sừng sững ở đó, mái tóc vàng tán loạn như muốn hoà cùng ánh sáng kim sắc.
Các thiên kiêu vô cùng sợ hãi, bọn họ cảm giác bản thân giống như loài sâu kiến đối mặt với Thiên Long Thần Hoàng, căn bản không đụng đến được.
Lúc này, Cát Nhiễm đang đứng trên đỉnh cao nhất của Thánh Thành, khuôn mặt tràn đầy kinh hãi, giống như đang bị một cánh tay hung hăng nắm lấy trái tim, bà ta lập tức hét lên: "Nhật Bất Lạc vĩ đại!"
Giọng nói lộ ra, thân ảnh của Cát Nhiểm ngay lập tức xuất hiện tại thương hội.
Mà bọn người Kim Thánh Thán cũng đồng thời chứng kiến mặt trời khổng lồ, huyết dịch trong cơ thể âm ỉ ngưng kết, con ngươi co thành từng hạt kim châu lớn nhỏ!
Hắn... Hắn...
Lẽ nào thật sự là huyết dịch hoàng kim của Nhật Bất Lạc? "Xin công tử bớt giận."
Phù phù một tiếng, Thượng sứ Thiên Đình cao cao tại thượng lại quỳ trên mặt đất, mái đầu kề sát mặt đất, lên tiếng khuyên nhủ nam tử trẻ tuổi trên hư không bằng ngữ điệu kinh hoàng sợ hãi, cầu xin hắn đừng thiêu đốt huyết dịch cao quý thêm nữa.
Hành động của Cát Nhiễm giống như thiên thạch rơi vào biển sâu, nhấc lên cơn sóng cuồn cuộn ngất trời trong chốc lát!
Toàn bộ đại não của tu sĩ Trung Châu lập tức trở nên trống rỗng, ai nấy cũng đều chấn kinh tột cùng. Phù phù...
Ngay sau đó, Kim Thánh Thán quỳ xuống, chủ nhân bốn vực đều nằm rạp trên mặt đất, vô số người cũng đồng thời bắt chước theo bọn họ.
"Là Thần tộc Nhật Bất Lạc..."
Kim Thánh Thán bày ra biểu cảm kinh hãi ngạc nhiên, thân thể không nhịn được mà run rẩy từng cơn.
Mặt trời kim hồng nóng rực trở về tinh vực tinh hà, bóng tối dần dần biến mất, năm mặt trời đỏ lại treo cao trên bầu trời một lần nữa.
Nam tử áo trắng đứng sừng sững ở hư không, đôi mắt xanh biếc thâm thuý ngập tràn hoảng hốt mê mang: "Ta là ai?"
"Ngài là huyết mạch vĩ đại của Nhật Bất Lạc!"
Thanh âm của Cát Nhiễm biểu lộ tâm tình sục sôi cuồng nhiệt, bà ta khẳng định vô cùng quả quyết.
Cát Nhiễm chính là sứ giả Thiên Đình, nếu còn không hiểu rõ Thần tộc Nhật Bất Lạc thì vẫn nên tự vẫn ngay tại chỗ cho rồi.
Khí tức xuất phát từ tinh huyết của hắn ta, quả thực đã chứng thực cho huyết mạch chính thống cực kì tôn quý!
"Ta đến từ Nhật Bất Lạc?"
Từ Bắc Vọng giống như tiểu hài thất thố, thần sắc ngập tràn mờ mịt.
Vô số người quỳ rạp xuống đất, giống như có tảng đá vắt ngang đỉnh đầu, đè ép đám người này tới mức thở không nổi.
Ai cũng chưa từng nghĩ đến một ngày có thể nhìn thấy Thần tộc Nhật Bất Lạc tại tinh vực hạ đẳng này, cơn chấn động đến nhường này, cho dù trải qua trăm vạn năm cũng không thể triệt tiêu hoàn toàn được.
Nội tâm của chúng thiên kiêu đến từ Đông Hoang chấn động mãnh liệt không ngừng, đồng thời cũng cảm thấy vinh hạnh và hưng phấn không thể nào nói rõ bằng lời.
Bọn hắn đã từng kết bạn đồng hành cùng tộc nhân của Thần tộc Hoàng Kim, cho dù chết cũng không tiếc!
Chẳng trách thiên phú của hắn ta lại đáng sợ đến như vậy, chẳng trách dị tượng đột phá nhiều lại khủng bố đến như vậy, chẳng trách khí chất tôn quý...
Tất cả những chuyện này đều có thể lý giải được!
Bởi vì nam nhân này đang sở hữu huyết dịch Nhật Bất Lạc trong cơ thể! "Ta không nhớ ra ta là ai?"
Thanh âm nam tử áo trắng khàn khàn u ám, giống đồ sắt loang lổ vết gỉ. "Ngài... Ngài đến từ Nhật Bất Lạc vĩ đại!"
Thanh âm của Cát Nhiễm run rẩy, kích động đến nỗi thất lễ.
Từ công tử nhất định là người trùng sinh, cho nên quên đi ký ức của kiếp trước, nhưng thiên phú khí vận bên trong huyết mạch đó căn bản không có cách nào tiêu trừ.
"Đều đứng lên đi."
Sau khi khôi phục sự bình tĩnh, Từ Bắc Vọng dạo bước đi tới, quan sát Lữ Bá Ngư đang run rẩy bất an: "Ngươi mau quỳ trước sư huynh của ta, liếm sạch sẽ tro bụi dưới đế dày của hắn."
Xung quanh lạnh ngắt như tờ, ngay cả tiếng tim đập đều phảng phất dừng lại rồi. "Lập tức liếm!"
Mắt phượng của Cát Nhiễm trở nên uy nghiêm đáng sợ, uy áp không thể lay chuyển của Thần Linh bao phủ lấy Lữ Bá Ngư.
"Không... Không..."
Ly Thương vẫn chưa tỉnh mộng, chỉ biết lắc đầu trong vô thức. Nhưng ai quan tâm hắn nghĩ như thế nào?
Mệnh lệnh của thần tộc Nhật Bất Lạc, tuyệt nhiên không cho phép ngỗ ngược!
Lữ Bá Ngư đầu váng mắt hoa, sắc mặt trắng bệch, cho đến bây giờ vẫn còn mắc kẹt trong nỗi kinh sợ, chưa thể lấy lại tinh thần.
Hắn ta giống như con rối hiền lành, từng bước từng bước đi về phía Ly Thương. "Sư huynh, giơ chân lên."
Biểu cảm Từ Bắc Vọng không chút gợn sóng, nhẹ giọng mở miệng.
Ly Thương có chút choáng váng, nhưng khi nhớ tới khoảnh khắc bản thân hứng chịu một chưởng tàn bạo, nội tâm bộc phát một cỗ dũng khí, hắn ta lập tức nâng chân lên, lạnh lùng bể nghễ nhìn Lữ Bá Ngư.
Khuất nhục tựa hồ đã nuốt chửng Lữ Bá Ngư, vầng trán của hắn nổi từng sợi gân xanh, sau đó lè lưỡi liếm láp tro bụi bùn đất của đế giày.
Cảnh tượng im bặt mà dừng lại!
Kim Thánh Thán quay mặt qua chỗ khác, nội tâm đau đớn không thôi.
Mà vô số thiên kiêu nhìn Lữ công tử liếm đế giày, trong đầu chỉ có một ý nghĩ. Ngươi vĩnh viễn không biết đối thủ của ngươi là ai.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận