Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 302: Người Anh Em, Mượn Tí Máu Nào! Đổ Máu Nhiều Có Lợi Cho Sức Khỏe

Ngày cập nhật : 2025-08-22 09:20:49
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Trên mặt mười mấy tên kia đều lộ ra vẻ lạnh lùng, cả đám sử dụng chiến thuật bao vây nhưng không tấn công.
Bọn hắn có ưu thế về số đông, đối phương lại bị thương, thời gian càng kéo dài thì bọn hắn càng có lợi.
Tanaka Kei cũng hiểu rõ điểm này, hắn nắm chặt cây búa chữa cháy ở trong tay, không dám tiếp tục kéo dài thời gian hơn nữa.
• Tao là sát thủ, nếu mà tao không sống nổi nữa thì cũng sẽ kéo tụi bây cùng đi theo.
Hắn cố ý nói những lời này là vì muốn cho phe kia có áp lực trong lòng, dùng cái này để phá vỡ cục diện bế tắc.
Không thể không nói, những lời này rất tác dụng.
Ánh mắt mấy tên kia tối sầm, thậm chí đã có người lặng lẽ lùi về phía sau nửa bước.
Ai cũng không nguyện ý trở thành kẻ chết thay.
Đánh cái trận còn lằng nhà lằng nhằng, lãng phí thời gian!
Không biết Chu Dương xuất hiện từ bao giờ, anh nhìn đám người này với ánh mắt khinh bỉ.
Cho anh, thứ này có thể bổ máu!
Chu Dương ném một thứ không biết là lấy từ yêu giới hay là Nurkse, hoặc cũng có thể là Cadila cho Tanaka Kei, bảo hắn ta nuốt xuống.
Người lạ cho gì đó, ai dám ăn?
Còn nữa, cầm cái bình này hứng máu, đừng để lãng phí!
???
Đây là cái quỷ gì?
Rốt cuộc thì tên này ở đâu chui ra? Hắn ta muốn làm cái gì?
Nhìn bình sứ Thanh Hoa trong tay, Tanaka Kei hồi lâu không thể phục hồi tinh thần lại.
Nè, anh có nghe hiểu tiếng người không vậy?
Còn dám lãng phí một giọt máu thì tôi làm thịt anh đấy!
Tanaka Kei lộ ra vẻ mặt không tin, những gì hắn nói trước đó cũng không phải chỉ để hù dọa.
Thân là một sát thủ chuyên nghiệp không có cảm tình, Tanaka Kei chỉ cần nhìn thoáng qua là đại khái có thể đánh giá thực lực của một người.
Vô luận là hình thể, ánh mắt hoặc là dáng đi, Chu Dương hoàn toàn không giống như là người đã trải qua huấn luyện chuyên nghiệp.
Nhưng mà đối phương lại có năng lực ẩn núp xuất sắc, có thể không một tiếng động mà xuất hiện.
Đây là tiềm chất tốt nhất của sát thủ nhà nghề, nếu như đối phương nguyện ý giúp đỡ mình thì hắn không ngại chỉ điểm một ít cho đối phương.
• Mày là ai!
Mười mấy tên đàn ông nhìn Chu Dương, rất hoài nghi tên này và phe kia quen biết nhau.
Nếu không thì giải thích thế nào đối phương vừa mới xuất hiện đã đưa thuốc, đưa bình cho Tanaka Kei?
Mặc dù không biết hành động đưa bình hoa tiếp máu là có ý gì, hẳn là thật sự không muốn để máu lãng phí, sau đó lại truyền trở về.
• Người chết không cần thiết biết thân phận của tao.
Vừa dứt lời, thân hình của Chu Dương biến mất, sau một khắc, trên cổ tên vừa mới hỏi chuyện đã xuất hiện một vết rạch, sau đó máu tươi phun trào như suối.
Nhưng mà giống như có một lực lượng thần bí kinh khủng xuất hiện, máu tươi như là vật sống, chúng nó tự động chui vào trong bình hoa trên tay Tanaka Kei.
Tanaka Kei bị dọa choáng váng, suýt nữa quăng cái bình ra ngoài.
Nhưng nghĩ tới thủ đoạn xuất quỷ nhập thần của Chu Dương, Tanaka vẫn là giữ lại được bình hoa.
Tên này là con người sao?
Tay hắn bắt đầu nhúc nhích, đánh giáp lá cà là đại kỵ đối với sát thủ, cho nên có thể biết tâm tình của hắn rối loạn như thế nào.
Có người thứ nhất thì sẽ có người thứ hai.
Mười mấy người này đều không cần Chu Dương phí một chút sức lực, toàn bộ máu của bọn hắn đều tự động rót vào bình hoa, không lãng phí dù chỉ một giọt.
Không phải tôi nói anh không thể lãng phí máu sao?
Nhìn thấy từng giọt máu trên người Tanaka Kei rơi xuống mặt đất, Chu Dương giận tím mặt.
Này, cái này rõ ràng là máu của tôi! Thế quái nào mà nhìn chú mày còn đau lòng hơn cả chính chủ vậy?
Đương nhiên, đây chính là ý nghĩ cuối cùng của Tanaka Kei, bởi vì hắn đã lạnh.
Máu của hắn cũng đồng dạng được rót hết vào trong bình hoa.
Bình hoa nhìn qua không lớn, nhưng đã chứa hơn mấy chục lít máu mà vẫn không đầy.
Chu Dương cầm bình hoa bằng một tay, nhìn thấy người phụ nữ trốn ở góc phòng, trên mặt anh lộ ra một nụ cười hiền hòa.
Nhan sắc hơi kém, không có thân thể thuần khiết, Chu Dương thu hồi ánh mắt, nháy mắt mất hết hứng thú.
Xin cô đừng sợ hãi, tôi là một người tốt.
Anh nói lời này thì có quỷ nó mới tin!
Người phụ nữ bị dọa sợ tới mức ôm đầu không dám ngẩng lên.
Cho tôi mượn một chút máu nhé!
Nói xong, trên cánh tay của người phụ nữ kia đã bị rạch ra một vết thương lớn, máu tươi giống như hồ thuỷ điện xả lũ mà rót liên tục vào bình hoa.
A! Cái tên ma quỷ này!
Đồng tử người phụ nữ co rụt lại, cô ta nghẹn ngào thét to lên.
Không phải phụ nữ mấy người mỗi tháng đều sẽ đổ máu sao? Tôi chỉ lấy một chút thôi, có cần nhỏ mọn tới như vậy không?
Chu Dương hơi bất mãn nói một câu.
Cái này có thể giống nhau sao?
Người phụ nữ kia suýt chút nữa phát điên!
Siêu thị này chính hồi báo cho số máu của cô!
Rút hơn phân nửa lượng máu trong người cô ta, Chu Dương sải bước rời khỏi siêu thị. Đối phương có thể sống tiếp hay chết mất thì cũng không có liên quan gì tới anh.
Sau đó, Chu Dương cứ theo cách này mà góp nhặt không ít máu tươi.
Người Nhật Bản sống sót phải nói là gặp vận đen tám đời, người ngồi ở trong nhà, nồi từ trên trời rớt xuống.
Người anh em, cho mượn chút máu ha?
Chỉ mới nghe nói vay tiền, vay đồ, chưa từng nghe nói mượn máu.
Cái thứ này có thể mượn được sao?
Gặp mặt không nói hai lời liền mượn máu, thật là thiên hạ độc nhất vô nhị.
Ngoại trừ mấy tên nhìn không ưa thì Chu Dương cũng không có đuổi tận giết tuyệt.
Phát triển kéo dài mới là vương đạo, chờ khi nào đám người này gần như hoàn toàn khôi phục thì anh lại tới thu một đợt.
Máu cũ nhiều quá để làm gì, thay máu mới giúp thân thể khỏe mạnh hơn.
Hiến máu là một việc vô cùng tốt đẹp.
Chu Dương cũng là suy xét vì bọn họ.
Ừ, anh tốt, tôi tốt, mọi người đều tốt.

Bình Luận

0 Thảo luận