Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Cuộc sống hàng ngày của đại sư huyền học

Chương 771: Chương 771

Ngày cập nhật : 2025-12-04 06:48:40
Nhưng không biết Mục Dương nghĩ gì mà dần xa cách với Tề Dung, rồi càng lúc càng thân thiết với bà già hàng
xóm, cuối cùng còn nói muốn cưới bà ta!
Đối với bạn bè và người thân, Mục Dương từ thích một người phụ nữ đến muốn cưới một bà cụ hơn sáu mươi
tuổi, đây quả thực là tiếng sét giữa trời xanh, như bị ếm bùa!
Nhưng Mục Dương tỏ vẻ chính mình căn bản không có vấn đề.
Có vấn đề Là Tề Dung!
Mục Dương nói, trong thân thể Tề Dung hiện tại không phải Tề Dung. Mà Tề Dung thật ở trong thân thể bà già
kia!
Mục Dương kiên quyết nói như vậy. Cho dù cảm thấy lời nói của anh ta quá mức kỳ dị, bạn bè thân thiết vẫn đặt
ánh mắt hoài nghi hướng về phía Tề Dung.
Nếu cha mẹ Tề Dung còn sống, cha mẹ sẽ không nhận nhầm con mình. Thật không may, cha mẹ cô ta đã
từ khi còn nhỏ.
Đối mặt với hoài nghi, Tề Dung lại không hề sợ hãi chút nào, khẳng định mình là Tề Dung chân chính, Mục
Dương chẳng qua là bị bà già kia mê hoặc.
Lúc đó bà già lên tiếng, cũng nói mình không phải Tề Dung!
qua
đòi
Bà ta nói đã giải thích với Mục Dương nhiều lần rằng mình không phải Tề Dung, nhưng Mục Dương không tin,
khăng khăng trong thân thể bà ta chứa linh hồn Tề Dung, bà ta cũng đành bó tay.
Ba người đều có cách nói khác nhau, khiến mọi người hoang mang.
Dưới tiền đề không thể phân biệt được rốt cuộc ai nói thật ai nói giả, ba người đều bị đưa đến Bộ Đặc Dị.
Chuyện này vốn coi như đơn giản, muốn biết giữa bà già và cô gái đẹp, ai mới là Tề Dung thì chỉ cần nhìn trạng thái linh hồn của họ là được!
Khi người bị đưa đến Bộ Đặc Dị, Cố Khanh liền nhìn trạng thái linh hồn của hai người phụ nữ.
Thật bất ngờ, à thì cũng ngờ tới rồi.
Mắt của Cố Khanh không thể nhìn thấu. Linh hồn vững vàng cố định trong thân thể, khiến cô muốn xem rõ
trạng thái là trạng thái gì cũng không được.
Tình huống này, hoặc là không có vấn đề, hoặc trên người cả hai có thứ gì che đậy hồn phách biến hóa. Nhưng hai người này một người kiên trì mình là Tề Dung, một người cũng kiên trì mình là bà Như hàng xóm, đều
khớp, vậy chẳng lẽ vấn đề nằm ở Mục Dương?
Cố Khanh đặt sự chú ý vào Mục Dương, phát hiện đôi mắt anh ta trong suốt, không giống kẻ hồ đồ nhìn lầm
người
yêu.
Chuyện này rốt cuộc là sao?!
Mục Dương cảm thấy mình sắp điên rồi.
Tháng sáu ngăm ngoái trong lúc Mục Dương vẽ vật thực thì gặp một cô gái.
Cô gái đứng trên cánh đồng hoa, tay cầm bó hoa tươi, đang mỉm cười.
Hình ảnh đó thực sự là quá đẹp, là một họa sĩ, Mục Dương nhanh chóng lưu lại hình ảnh này trên giấy.
Nhưng khi anh ta ngẩng đầu lên một lần nữa, cô gái đã biến mất.
Mục Dương không ngờ gặp lại cô gái nhanh như vậy.
Mục Dương đi du lịch đến thành phố này, theo thói quen tìm một quảng trường, vẽ phác thảo cho người dân
kiếm ít tiền đi đường.
Không ngờ trong một cửa hàng hoa ở rìa quảng trường, cô gái xuất hiện với tư cách là chủ cửa hàng.
Cô gái rất tốt, dịu dàng với mọi người, yêu hoa, có cái nhìn độc đáo về nghệ thuật và sự sống.
Mục Dương nghĩ chắc là mình đã yêu.
May mắn thay, chủ cửa hàng hoa Tề Dung cũng thích anh ta.
Hai người quen nhau.
Hơn nữa sau sáu tháng hẹn hò, nhân dịp năm mới, bọn họ gặp cha mẹ hai bên, đính hôn.
Bà Như là hàng xóm tầng trên phòng Tề Dung đang thuê.
Bởi vì là người già neo đơn nên quan hệ với các láng giềng không được tốt.
Ngọn nguồn Tề Dung và bà Như thân với nhau là từ một con mèo sọc được bà nuôi, lúc ấy cô ta chưa quen
Mục Dương.
Lúc trước mèo sọc của bà ta nghịch ngợm chạy ra ban công, định len qua khe hở cửa sổ phòng trộm chạy mất,
chỉ thiếu một chút, thân thể đã luồn ra ngoài nhưng đầu bị kẹt lại.
Tiếng kêu thê thảm của nó hấp dẫn sự chú ý Tề Dung ở dưới lầu.
Lúc ấy tuy đã gọi điện thoại kêu nhân viên chuyên nghiệp giúp, nhưng bà Như vẫn sốt ruột vì tiếng kêu thê thảm
của bé cưng.
Vì bảo đảm mèo sọc sẽ không bị khe hở cửa sổ phòng trộm kẹp tắt thở trước khi nhân viên chuyên nghiệp đến,
Tề Dung kéo ghế ra ban công, giúp nâng thân thể mèo sọc.
843 chữ

Bình Luận

0 Thảo luận