Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Cuộc sống hàng ngày của đại sư huyền học

Chương 786: Chương 786

Ngày cập nhật : 2025-12-04 06:48:40
Sau đó không còn động tĩnh.
Mây đen trên trời biến mất, lộ ra bầu trời màu xanh thẳm.
Khương Mặc Ngôn nói với Cố Khanh:
"Chờ tôi quay lại. Sau đó anh biến mất trước mặt cô.
Cố Khanh nhìn thân thể Khương Mặc Ngôn nằm trên mặt đất, giống như ngủ say.
Cô biết anh nhất định sẽ trở về.
Cố Khanh làm xong công việc cả buổi tối, bay vào từ đường cửa sổ, nhẹ nhàng rơi xuống giường, hợp nhất với
thân xác đang nằm.
Cố Khanh ngủ vài tiếng thì trời sáng, cô không cảm thấy buồn ngủ, chẳng qua tư thế đứng lên hơi khó khăn.
Nặng quá!
Đúng vậy! Cố Khanh nói chính là thân thể của mình thật nặng
Sau trận chiến lớn lúc trước, Tà Thần bị sách ngọc trấn áp phong ấn, quỷ sai bị Cố Khanh gọi ra mang đồ về địa
phủ, nghe nói Diêm Vương bỏ bản thể của Tà Thần vào bình luyện yêu, đổ nước Suối Vàng vào bình, quăng vào
địa ngục Vô Gián, tóm lại là làm mấy lớp phòng hộ.
Trong đại chiến, Cố Khanh vốn đã là nỏ mạnh hết đà, còn luôn nỗ lực chống đỡ khống chế sách ngọc trấn áp Tà
Thần, khi thấy mọi chuyện chấm dứt thì khép mắt lại, ngất xỉu.
Cố Khanh ngủ suốt ba ngày, khi tỉnh lại thì phát hiện không đúng.
Cố Khanh nằm trong phòng bệnh không động đậy được, nâng tay cũng cảm thấy nặng trịch.
Cô nhìn lại mình, toàn thân sáng rực sắc vàng công đức, suýt chói mù mắt. Sau khi nhóm Tạ Giác thảo luận, đưa ra giải thích là trấn áp Tà Thần giải cứu thế giới, Thiên Đạo giáng xuống
công đức thật lớn, không biết tại sao phần lớn rơi xuống người Cố Khanh, phần nhỏ đưa cho đám người Bộ Đặc
Dị tham dự đại chiến.
Còn Khương Mặc Ngôn tựa hồ bị mang về địa phủ, thân thể vẫn hôn mê không tỉnh lại, không biết công đức có giáng xuống cho anh không, hoàn toàn không biết tin về anh.
Tình huống hiện tại của Cố Khanh đại khái giống như Khương Mặc Ngôn trước kia.
Thân thể và sức mạnh linh hồn gần như không hợp nhau, khiến cô trong một thời gian dài làm gì cũng như bệnh
nhân tê liệt đang tập vật lý trị liệu.
Qua ba tháng, Cố Khanh mới miễn cưỡng hành động như người bình thường.
Chẳng qua trông Cố Khanh càng yếu ớt hơn, đương nhiên, đây chỉ là mặt ngoài.
Tạ Vọng Sóc nấu bữa sáng.
Tạ Giác trấn giữ Bộ Đặc Dị ở thủ đô, một tháng sẽ đến thành phố S hai lần. Tạ Vọng Sóc thì luôn ở lại thành phố
S, chăm sóc cho con gái 'ốm yếu.
Cố Khanh ăn sáng xong, buông đũa xuống: "Cha, con đi làm.
Tạ Vọng Sóc tự nhiên thu dọn bàn: "Đi đi, nhớ kỹ buổi tối sớm trở về, anh trai con hôm nay trở về ăn cơm tối"
"Biết rồi" Cố Khanh gật đầu, trước khi ra cửa cô vuốt mèo trắng Hoan Hoan càng lúc càng mập ú, và Nhạc Nhạc
đã thành con chó to lớn.
Thời gian đã trôi qua một năm.
Chỉ trong một năm ngắn ngủi này, không biết chị Lệ Hoan làm cách nào mà cua được anh trai cô.
Cố Khanh vốn cho rằng anh của mình không có nhân duyên!
Dù sao lúc trước có chỉ đỏ của Xích Tùng và Tà Thần cố ý tìm người đến dụ dỗ cũng không mê hoặc được anh
hai, vậy mà giờ bị chị Lệ Hoan tha về ổ?
Tạ Vọng Sóc đưa ra lời giải thích hợp lý.
Cha bảo chỉ đỏ kia tuy là vật tà ác nhưng tốt cho Tạ Giác. Tạ Giác xác thực không có sợi chỉ nhân duyên, trong
số mệnh đã định sẵn không có vợ. Lúc trước Tạ Vọng Sóc còn chuyên môn tìm người xem, đều nói là số trời
không thể sửa. Không ngờ sau khi Tà Thần bị phong ấn, Tạ Giác tắm trong công đức, chỉ đỏ trên tay cư nhiên tự động chuyển hóa thành chỉ đỏ của riêng anh ấy, từ nay có nhân duyên.
Sau đó, chị Lệ Hoan từ chức bộ trưởng chi nhánh, đi tổng bộ thủ đô làm việc, chỉ vài tháng đã cua được.
Bộ trưởng chi nhánh nhà họ Tạ hiện nay là ai?
Kẻ hèn bất tài, người đó là tại hạ
Tuy ban ngày Cố Khanh không thể hành động, nhưng thực lực thật của cô khá kinh người, không cần cô lên
tiếng, có người trực tiếp đẩy cô lên ghế bộ trưởng chi nhánh.
Con đường đến chỗ làm, vì thể lực nên Cố Khanh bước chậm.
Trên đường nhìn thấy mấy con quỷ hồn còn chưa qua đầu thất lãng vãng ở trần gian, chúng nó tiếp xúc ánh mắt
với Cố Khanh đều run cầm cập, hoặc chạy té khói.
838 chữ

Bình Luận

0 Thảo luận