Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Cuộc sống hàng ngày của đại sư huyền học

Chương 776: Chương 776

Ngày cập nhật : 2025-12-04 06:48:40
"Tôi đã xem quyển sách của bà ta rồi, đều là chút pháp thuật nhỏ, thuật đổi hồn lợi hại nhất đã dùng trên người
cô, không có phương pháp đặc biệt nào khác!"
Cố Khanh đã xem, nguyên nhân lúc trước nhìn không ra trạng thái hồn phách của bọn họ là vì đã sử dụng pháp
thuật liên hệ giữa linh hồn, cộng thêm pháp khí định hồn.
Bởi thế mắt Cố Khanh nhìn thấy trạng thái linh hồn của hai người tương tự, không phân biệt được ai là ai.
"Vậy nhờ cô làm phép!" Tề Dung nói: "Dù chịu thống khổ lớn hơn nữa tôi cũng sẵn lòng!"
Mục Dương luôn yên lặng ngồi bên cạnh lúc này nắm tay Tề Dung, dù khuôn mặt cô ta đầy nếp nhăn, nhưng anh
ta có thể nhìn thấy linh hồn mà mình yêu trong đôi mắt kia.
Nếu Tề Dung đồng ý, vậy có thể bắt đầu đổi hồn.
Bà Như? Ý kiến của bà ta không quan trọng
Sau khi đánh bà Như ngất xỉu đặt lên một cái giường, Tề Dung chủ động nằm ở một cái giường khác.
Vì để cho thời gian đổi hồn càng ngắn, giảm bớt thống khổ, Cố Khanh trực tiếp mời quỷ sai đến, mượn xích câu
hôn.
Quỷ sai địa phương là chú út của Lệ Hoan đã lâu không gặp, sau khi biết vụ việc thì cũng ngây người.
Nhưng

Chú út bỗng hỏi:
"Bà già này tên là gì?"
"Tất cả mọi người đều gọi bà ấy là bà Như, chúng ta đã điều tra tên thật của bà ấy là Phùng Uyển Như" Cố Khanh
nói.
"Phùng Uyển Như, để ta tra thử" Chú út lấy điện thoại di động ra bấm vài cái: "Ủa, không đúng. À, thì ra là vậy,
chậc.
Một lúc sau chú út ngước đầu lên nói:
"Bà già này đúng là rảnh rỗi sinh nông nỗi, không muốn sống!"
Lệ Hoan hỏi:
"Sao vậy chú út?"
Chú út thốt ra một câu làm dậy sóng:
"Bà này từ lúc hai mươi chín tuổi sớm nên chết bệnh!"
Đám người lặp lại như vẹt:
"Bà ta sớm nên chết?"
"Đúng vậy! Năm đó bà ta bệnh sắp chết, là người chồng nghịch thiên sửa mệnh, chuyển dời tuổi thọ của mình
cho bà ta. Chẳng những vậy, quỷ hồn của thầy bói kia hiện tại còn chưa đầu thai! Ở địa phủ làm quỷ sai tích lũy
công đức, tất cả đều cho Phùng Uyển Như, loại bỏ thiếu sót nghịch thiên sửa mệnh. Chú út cảm thấy bà già này không biết tích phúc.
Nghe câu này, hoàn toàn là một cú xoay ngược té sấp mặt!
Bà Như cảm thấy sống quá cô độc, quá thống khổ, nhưng thì ra bà ta sớm nên chết? Nói gì mà cùng chồng chỉ
là sống cho qua ngày, nếu chỉ như thế thì tại sao người ta mất mạng vì nghịch thiên sửa mệnh cho bà ta, làm quỷ còn giúp bà ta tích lũy công đức?!
"Thôi được rồi, mấy chuyện này đều là ngoài lề. Chờ mọi người tiêu hóa gần xong, chú út lấy xích câu hồn ra:
"Vậy ta ra tay nhé?"
Lúc này, Cố Khanh phát hiện bà Như vốn nên hôn mê trong thân thể Tề Dung dường như khóe mắt chảy xuống một giọt nước mắt.
Pháp thuật đổi hồn rất thành công, cơ hồ không tốn bao nhiêu công sức.
Mục Dương sau khi biết linh hồn Tề Dung đã trở lại bên trong thân thể thì luôn ngồi yên bên cạnh, nắm tay cô
ta.
Mục Dương bỗng cảm giác bàn tay trong tay mình giật nhẹ, anh ta nhìn qua, mí mắt Tề Dung cũng giật giật,
chậm rãi mở mắt ra.
Sau khi nhìn thấy mình trong mắt Tề Dung, Mục Dương thở phào nhẹ nhõm, cùng Tề Dung nhìn nhau mà cười.
Còn bà Như, sau khi bà ta tỉnh lại trong thân thể mình thì không nói chuyện, vẫn ngơ ngác không biết đang suy
nghĩ cái gì.
Một con mèo sọc không biết từ lúc nào chạy tới, nằm bên chân bà ta kêu meo meo.
Chuyện của bà Như giải quyết được vài hôm thì, sáng sớm hôm nay, Cố Khanh nhận được điện thoại của Tam
Kim.
Nói thật, tuy rằng Tam Kim là cấp dưới tương đối thân cận của anh trai Tạ Giác, Cố Khanh cũng để lại số điện
thoại của anh ấy, nhưng hai người không gọi điện cho nhau.
Đột nhiên nhận được điện thoại của Tam Kim như vậy, Cố Khanh liền có dự cảm không tốt, vội vàng nhấn nút
nghe.
"Cái gì?! Anh nói anh trai tôi mất tích?!" Cố Khanh kinh ngạc từ trên ghế đứng lên.
"Sao có thể chứ? Hôm qua tôi còn nói chuyện với anh ấy mà, anh ấy nói gần đây có manh mối quan trọng nào
đó, chờ về thành phố S sẽ bàn bạc với mọi người!"
828 chữ

Bình Luận

0 Thảo luận