Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Cuộc sống hàng ngày của đại sư huyền học

Chương 784: Chương 784

Ngày cập nhật : 2025-12-04 06:48:40
Tạ Giác và Lệ Hoan chạy về.
"Người bị thương không thể tham dự chiến đấu hãy xuống núi trước" Tạ Giác nói: "Cố gắng sơ tán mọi người trong phạm vi trăm dặm, nếu bọn họ bị chiến đấu ở đây lan đến thì e rằng"
Những người bị thương kia vốn định ở lại giúp đỡ, không thể chiến đấu nhưng bọn họ có thể cung cấp linh lực. Nhưng bộ trưởng nói cũng có lý, ý nghĩa tồn tại của Bộ Đặc Dị là lúc gặp những chuyện như thế này phải bảo đảm an toàn cho người dân.
Thế là nhóm người bị thương dìu nhau xuống núi.
Tạ Giác thở phào nhẹ nhõm.
Vừa rồi còn một điều anh ấy không nói ra, Tà Thần sau khi bị thương sẽ hấp thu hết thảy mọi thứ để bổ sung cho mình, như vậy bước tiếp theo có thể là những người bị thương dễ bị hấp thu này.
Đưa bọn họ xuống núi cũng vì nghĩ lỡ như thì Bộ Đặc Dị còn có người đưa tin ra ngoài.
Ảo ảnh Chung Quỳ dần không chống chọi nổi nữa, biến mất ở trước mắt.
Cố Khanh đang định dùng lá bùa khác thì bị Tạ Giác nắm tay ngăn lại.
"Anh và Lệ Hoan chống chọi một lát, em hãy hồi sức đã"
Hai người dùng bùa Rước Thần.
So với địa phủ, dường như thần tiên bị hạn chế lớn hơn một chút.
Sau khi dùng bùa Rước Thần, Tạ Giác và Lệ Hoan tỏa ánh sáng vàng, dường như thần đã nhập vào người, nhưng không biết mời về vị thần nào, chỉ cảm giác có thêm sức mạnh.
Có thể tự tay đối phó Tà Thần, đối với Tạ Giác lúc trước bởi vì không tổn thương được Tà Thần mà đành chịu bực bội thì thật là cơ hội tốt.
Tạ Giác vung kiếm vài cái, cảm giác sức mạnh đang tăng lên, anh ấy giống như một tia chớp lao về phía Tà Thần, Lệ Hoan cũng theo sát.
Ba người đánh với Tà Thần, không ngờ miễn cưỡng ổn định thế cục, cảm giác như Tam Anh đấu với Lữ Bố.
Cố Khanh khôi phục linh lực, trầm ngâm một lát, lén lấy ra một tờ bùa màu vàng từ trong ngực, sau sự kiện chỉ đỏ cô lén vẽ một lá bùa Tam Thiên Nghiệp Hỏa.
Tam Thiên Nghiệp Hỏa thanh lọc hết thảy tà ác, chắc cũng sẽ có hiệu quả với Tà Thần?
Cố Khanh nghĩ như vậy.
Thế là trong lúc Tà Thần và ba người Khương Mặc Ngôn đánh túi bụi, Cố Khanh chộp lấy một khe hở ném bùa
Tam Thiên Nghiệp Hỏa về phía Tà Thần.
Bùa dán vào người Tà Thần, lửa nhanh chóng bốc lên.
Thật sự làm được!
Cố Khanh hưng phấn siết chặt nắm tay.
Trông thấy cảnh này, nhóm Tạ Giác, Khương Mặc Ngôn thừa dịp thắng truy kích, vũ khí liều mạng đâm vào
người Tà Thần.
Lửa cháy càng lúc càng mãnh liệt.
Sau khi cơ thể Tà Thần bốc cháy, khói đen cuồn cuộn bốc lên.
Tà Thần rốt cục ngã xuống.
Cả người Tà Thần bị Nghiệp Hỏa hoàn toàn thiêu đốt hầu như không còn.
Thật lâu sau.
"Kết kết thúc sao?" Cố Khanh hỏi.
Tất nhiên là không
Cố Khanh thấy bốn phương tám hướng xuất hiện khói đen nồng đậm hội tụ về bên này, nhuộm một góc trời
thành màu đen.
Thân thể Tà Thần - Từ Bác Văn tan biến, lại một đoàn khói đen mới nhanh chóng thành hình.
Ba người Tạ Giác phản ứng lại một lần nữa tấn công Tà Thần.
Nhưng Tà Thần không có thân thể, chỉ là một đoàn khói đen, kiếm đâm vào thì có lỗ, kiếm rút ra liền lấp đầy.
Công kích căn bản không có hiệu quả.
"Các người cho rằng ta đã chết?"
Đoàn khói đen tụ thành hình người, không có mặt, chỉ có hai đốm lửa ở vị trí hốc mắt đen thui, một cái lỗ ở
phần dưới mặt miễn cưỡng có thể gọi là miệng.
"Ta vĩnh viễn sẽ không chết!"
Tà Thần dứt lời, đoàn khói đen hình thành một bàn tay khổng lồ vỗ về phía ba người Cố Khanh.
Ầm ầm!
Ba người khó khăn lắm mới tránh thoát được, nhưng cũng bị khí lưu bên cạnh bàn tay hất ngã xuống đất. "Hắn nói đúng" Khương Mặc Ngôn chống mặt đất, thở hổn hển: "Năm xưa bởi vì không thể tiêu diệt Tà Thần, cuối cùng địa phủ đành đưa hắn vào địa ngục Vô Gián. Nhưng không ngờ hắn có thể trốn ra khỏi địa ngục!" Thân thể của Tà Thần vốn là một cục đá màu đen hấp thu tất cả ác niệm và dục vọng của trần gian, khi nào trần gian còn ác niệm, có người xấu, hắn có thể dựa vào những thứ này lần lượt sống lại.
821 chữ

Bình Luận

0 Thảo luận