Tốn công tốn sức kiểm kê một hồi, trong vòng tay trữ vật có tổng cộng một trăm năm mươi vạn tinh thể năng lượng, một ngàn viên tinh thể năng lượng cao cấp, một vạn viên trung cấp, trong đó một ngàn viên tinh thể năng lượng cao cấp là đáng giá nhất.
Một viên tinh thể năng lượng cao cấp tương đương với mười vạn viên trung cấp, tổng cộng tương đương với một trăm vạn viên tinh thể năng lượng sơ cấp.
Mà một viên trung cấp thì tương đương với mười vạn viên tinh thể năng lượng sơ cấp, tổng lại cũng tương đương với một trăm vạn tinh thể năng lượng sơ cấp.
Có ba trăm năm mươi vạn tinh thể năng lượng, lập tức phất nhanh.
"Thật sự là giết người phóng hỏa mau giàu a, xem ra phải làm thịt thêm mấy con heo mập dị vực mới được."
Mộc Phàm yên lặng suy nghĩ, vừa chuyển tinh thể năng lượng đến không gian chứa đựng hệ thống, nơi đó mới là chỗ an toàn nhất.
Trong lòng hắn có loại xúc động muốn làm thịt thêm vài tên di vực, giết một trận còn có thể đạt được nhiều chỗ tốt thế này.
"Chậc chậc, gia hỏa này chỉ là một tên đội trưởng hộ vệ mà thôi, vì sao có nhiều tinh thể năng lượng như vậy?"
Mộc Phàm có chút ngạc nhiên cùng khó hiểu, một tên đội trưởng đội hộ tống nô lệ mà thôi lại mang nhiều tinh thể năng lượng như vậy có chút không thể nào nói nổi.
Dù sao sinh vật ba mắt kia không phải là nhà buôn nô lệ, chỉ áp giải mà thôi, phía sau màn còn có một tên lớn hơn nữa, béo tròn hơn, nhà buôn nô lệ lớn.
"Nếu tìm được tên nhà buôn đó, xử lý hắn, nhất định có thể giàu to."
Mộc Phàm yên lặng suy nghĩ, ánh mắt càng ngày càng sáng.
Hắn quyết định làm một vố lớn, dù sao đã đắc tội nhà buôn này rồi, một là dứt khoát hai là không làm, đã làm thì phải làm đến cùng.
Nghĩ xong, Mộc Phàm tiếp tục kiểm kê đồ trong vòng tay.
Vừa thấy liền khó nén xúc động, bên trong thế mà có lượng lớn các loại tài liệu, luyện khí, luyện đan, trận pháp, tương đối đầy đủ, quả thực không thể tin được.
Mộc Phàm ngây ngẩn, trong lòng toát ra một ý niệm.
"Ba mắt thật béo mập a, lại có nhiều tài liệu luyện đan, luyện khí, trận pháp như vậy?" Hắn rất ngạc nhiên, không nghĩ sẽ nhiều thế này.
Nhìn tài liệu trong vòng tay, luyện khí chiếm đa số, luyện đan chiếm thứ hai, trận pháp thì ít nhất, nhưng đối với Mộc Phàm mà nói quả thực chính là thu hoạch lớn a.
Dù tài liệu trận pháp ít nhất nhưng có thể để Mộc Phàm bố trí ra một trận pháp cỡ siêu lớn, là loại trận pháp như trận pháp khu thứ tám.
Thật không thể tưởng tượng.
Mộc Phàm lại không biết, ba mắt kia mang theo đống tài liệu này tới đây để buôn bán.
Giờ những tài liệu này lại vào túi Mộc Phàm.
Phải biết rằng, Mộc Phàm tìm kiếm các loại tài liệu luyện khí rất khó khăn, hiện tại tốt rồi, đủ loại tài liệu luyện khí, hơn nữa có loại cực kỳ quý hiếm.
Tài liệu cao cấp cũng không ít, đủ cho Mộc Phàm dùng trong một khoảng thời gian dài.
Nói tiếp tới tài liệu luyện đan, các loại linh tài, dược vật, hoa cỏ kỳ dị, khoáng vật..., số lượng khổng lồ, đầy đủ chủng loại, giống như đánh cướp một khu chợ dược liệu.
"Haha, phát đạt." Hai mắt Mộc Phàm sáng rực.
Hắn coi trọng nhất vẫn là những tài liệu luyện khí, luyện đan, trận pháp này, đầy đủ ba loại tài liệu, từ giờ không cần âu sầu vì thiếu tài liệu.
Mộc Phàm quyết định trở về liền luyện chế nhà phòng ốc, có tài liệu liền không cần vất vả tìm kiếm nữa.
"Thu vào không gian chứa đựng của hệ thống."
Không nói hai lời, Mộc Phàm thu ba loại tài liệu vào không gian hệ thống, nơi an toàn đáng tin cậy nhất.
"Lại có tài liệu luyện chế Phá cảnh đan, tốt a, số lượng còn không ít."
Mộc Phàm mừng rỡ kiểm kê, phát hiện rất nhiều dược liệu quý, như tài liệu luyện chế Phá cảnh đan, ước chừng có hơn trăm phần.
Phá cảnh đan là một loại đan dược đột phá cảnh giới, dưới cấp Nhập thánh đều có thể đột phá một cấp bậc.
Đương nhiên, một người chỉ có thể dùng một viên, dùng viên thứ hai liền không còn hiệu quả, nhưng đây tuyệt đối là đan dược quý giá cầu cũng không được.
Có bao nhiêu người tu vi dừng bước không thể tiến thêm, có Phá cảnh đan, nuốt một viên lập tức đột phá, có thể tưởng tượng xem khó cầu đến mức nào.
Mộc Phàm kiểm kê xong, dùng Ngọn lửa vĩnh hằng thiêu hết tất cả mấy thứ vô dụng thành tro tàn, quét sạch vòng tay trữ vật.
Vòng tay này vô dụng đối với Mộc Phàm nên hắn cũng để vào không gian chứa đựng của hệ thống.
Sau khi trở về hắn muốn để hệ thống cải tạo một chút, hơn nữa có không gian của hệ thống, thứ này có thể có có thể không.
Mới vừa kiểm kê xong, liền thấy một làn gió thơm xộc vào mũi, Mộc Phàm giương mắt nhìn lại, đôi mắt tức khắc sáng ngời.
Già Lam đã rửa mặt chải đầu xong, thay đổi một bộ áo của khách sạn, tựa như một đóa phù dung trong nước, phối hợp với khí chất nữ hoàng tạo nên dáng vẻ phong hoa tuyệt đại.
Ngay cả Mộc Phàm vốn không đặt nàng vào mắt cũng nhịn không được mà âm thầm tán thưởng một tiếng.
Rửa mặt xong, Già Lam thấp thỏm bất an đi ra, vốn dĩ lo lắng Mộc Phàm có thể trực tiếp ăn nàng hay không.
Nhưng thấy ánh mắt của Mộc Phàm thanh tịnh, chỉ hiện lên một chút tán thưởng, trong lòng nhẹ nhàng thở ra, nhưng lại có chút thất vọng khó nói rõ.
Vì sao thất vọng, đương nhiên là nghi ngờ có phải mình chưa đủ đẹp hay không không, hay là thẩm mỹ của nhân loại này có vấn đề?
"Chủ... Chủ nhân..."
Già Lam ngượng ngùng đi tới, bị Mộc Phàm nhìn mà cả người không được tự nhiên, cứng ngắc hô tiếng chủ nhân.
Mộc Phàm sửng sốt, lại lắc đầu nói: "Ngươi không cần gọi ta là chủ nhân, nghe quái quái, nhân loại chúng ta đã sớm thoát khỏi chế độ nô lệ, không tồn tại nô lệ."
"Ngươi gọi ông chủ là được." Mộc Phàm cười gật đầu nói.
Già Lam kinh ngạc nhìn Mộc Phàm, lời thiếu niên nhân loại này làm lòng nàng có chút gợn sóng.
Thật sự không coi nàng là nô lệ sao?
"Đừng nghi ngờ, ta chính là coi trọng ngươi, dù sao trước kia ngươi là nữ hoàng một tộc nữ, cũng nên có chút năng lực đi?" Mộc Phàm cười giải thích một câu.
Lời này khiến Già Lam không còn nghi ngờ nữa, trong lòng cảm thấy may mắn, gặp một nhân loại đặc biệt như vậy.
Chẳng lẽ nàng không đẹp sao, vì sao không động tâm một chút nào?
"Đa tạ... Ông chủ." Già Lam có chút không quen.
Nàng mở miệng nói chính là ngôn ngữ nhân loại.
Nhìn bộ dáng lạ lẫm khi nói chuyện của nàng, Mộc Phàm muốn cười, nhưng cũng không có giễu cợt nàng.
"Ngươi lại đây, để ta nhìn xem thân thể của ngươi."
Mộc Phàm vẫy tay, gọi Già Lam tới, nàng giật mình sợ hãi, sắc mặt biến hóa.
Nhưng nàng chỉ chần chờ chút rồi ngoan ngoãn đi qua, gió thơm xộc vào mũi, cả Mộc Phàm cũng có chút say mê.
"Ngươi làm gì đó?"
Đang nghĩ ngợi đột nhiên thấy Già Lam muốn cởi áo, hắn tức khắc ngạc nhiên hỏi.
Già Lam cứng đờ, ấp úng nói: "Không phải ngươi nói muốn xem thân thể của ta sao?"
Mộc Phàm đen mặt, cạn lời: "Ngươi có tư tưởng không trong sáng a, ta muốn nhìn phong ấn trong thân thể ngươi, xem xem có thể giúp ngươi cởi bỏ hay không."
"Phong ấn?" Đôi mắt Già Lam tức khắc sáng lên, vui mừng xen lẫn bất ngờ nhìn Mộc Phàm, thì ra không phải như nàng suy nghĩ.
Nghĩ đến hành động vừa rồi của mình, mặt Già Lam liền đỏ lên, một nữ hoàng lưu lạc đến mức này thật sự khiến tâm thần và thể xác của nàng đều mệt mỏi, thiếu chút nữa tự mình cam nguyện sa đọa.
Còn may là thiếu niên nhân loại này rất chính trực, thậm chí không bị sắc đẹp của nàng mê hoặc, càng không có một chút tà niệm.
"Lại đây, để ta nhìn xem có thể giúp ngươi cởi bỏ phong ấn hay không."
Mộc Phàm bất đắc dĩ vẫy tay lần nữa.
Già Lam hít sâu một hơi, đi tới trước mặt Mộc Phàm, dáng người cao gầy, lồi lõm quyến rũ, da thịt hoàn mỹ không tì vết, quả thực giống như trời cao nhào nặn nên.
Mộc Phàm không có để ý những điều này mà là như suy tư quan sát nàng, mắt nhìn chằm chằm khiến Già Lam cảm thấy không được tự nhiên.
Cảm giác giống như đôi mắt Mộc Phàm có thể xuyên thấu, làm nàng trong lòng toát ra một cảm giác kỳ dị.
Xem xét một hồi, Mộc Phàm nhíu mày, làm lòng Già Lam trùng xuống, chẳng lẽ không có biện pháp sao?
Trong lòng nàng vốn đang ôm ấp một tia hy vọng, nhưng thấy Mộc Phàm nhíu mày, hiển nhiên cũng bị phong ấn này làm khó.
Cũng đúng, vị phong ấn nàng chính là cường giả siêu cấp thật sự, có thể dễ dàng cởi bỏ mới là lạ, chưa bao giờ thấy nô lệ có thể cởi bỏ phong ấn.
"Hệ thống, phong ấn trong cơ thể nàng có thể cởi bỏ sao?"
Mộc Phàm vừa mới xem xét một chút, cảm giác rất khó giải quyết, nên dò hỏi biện pháp từ hệ thống.
Chỉ nghe hệ thống đáp lại: "Ký chủ, đó là một loại thủ đoạn phong ấn cao thâm, lấy cấp độ trận pháp trước mắt của ký chủ không có biện pháp phá vỡ, trừ khi tăng lên tới cấp Truyền kỳ."
"Truyền kỳ trận pháp sư sao?" Ánh mắt Mộc Phàm sáng lên, trên người mình không phải còn một tấm thẻ Truyền kỳ loại sinh hoạt sao?
Nên dùng hay không?
"Ký chủ, nhắc nhở ngươi một chút, đột phá tới Truyền kỳ trận pháp sư sẽ có thiên kiếp, mời ký chủ cẩn thận lựa chọn nơi đột phá, tránh cho xuất hiện chuyện ngoài ý muốn."
Hệ thống đột nhiên nhắc nhở làm Mộc Phàm hoảng sợ, kinh ngạc.
"Thiên kiếp?"
Mộc Phàm ngạc nhiên, chưa bao giờ nghe qua chuyện này.
Truyền kỳ trận pháp sư đột phá sẽ có thiên kiếp, đây là chuyện gì.
"Hệ thống, trừ Truyền kỳ trận pháp sư, có phải khi luyện khí, luyện đan đột phá Truyền kỳ cũng đưa tới thiên kiếp?"
Mộc Phàm tò mò hỏi.
"Đúng vậy ký chủ, đột phá tới Truyền kỳ luyện khí sư, Truyền kỳ luyện đan sư, Truyền kỳ trận pháp sư đều sẽ có thiên kiếp buông xuống, vượt qua mới có thể trở thành Truyền kỳ."
Trong lòng Mộc Phàm đã rõ.
"Nhưng vì sao võ kỹ, pháp thuật tăng lên tới Truyền kỳ lại không có thiên kiếp?"
Hắn trong lòng xuất hiện thắc mắc khác.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận