Mộc Phàm vẫn đang ẩu đả kịch liệt với người khổng lồ trong hư không.
Đánh đến trời sụp đất nứt, từ hỗn độn giết về mặt đất, lại từ mặt đất giết vào hư không hỗn độn.
Hai bên đại chiến khoảng một tháng, vào một ngày, người khổng lồ bị Mộc Phàm đánh bay ra xa.
Oanh!
Người khổng lồ bay ngược, nện vào một mảnh hỗn độn tinh vân, không ít sao trời cổ xưa bị đâm nát vụn.
Chém giết vật lộn suốt một tháng, người khổng lồ lần lượt bò dậy tái chiến, nhưng lần này hắn đã ngã xuống, không thể bò dậy nữa.
Bởi vì người khổng lồ kiệt sức rồi, bị đánh đến không còn sức đứng dậy, nhưng vẫn nắm chặt thuẫn rìu không buông, toàn thân tràn ngập sát khí, ánh mắt lộ ra tín niệm bất khuất.
Gia hỏa này, vẫn không chịu thua nha.
"Có phục hay không?"
Mộc Phàm hạ xuống, lơ lửng trước người khổng lồ, lạnh nhạt nhìn hắn.
"Rống..." Người khổng lồ há mồm rống giận, đáng tiếc không còn sức lực.
Hắn đã kiệt sức, chịu ngược suốt một tháng, bị Mộc Phàm dùng lực lượng thân thể thuần túy đánh đến kiệt sức ngã xuống, thân bị trọng thương.
Lúc này không bò dậy nổi nhưng vẫn hung hãn không phục.
Nhìn thấy thế này, trong lòng Mộc Phàm rất buồn bực, hành hung một tháng đến kiệt sức ngã xuống, vậy mà vẫn không phục.
"Hệ thống, sao gia hỏa này lại không phục đây?" Mộc Phàm có chút bực bội.
Đã đánh thành như vậy rồi, thần ma thông thường đã sớm phục, người khổng lồ trước mắt không phải Tiên thiên thần ma, chỉ là một Tiên thiên sinh linh mà thôi, vì sao có chiến ý bất khuất thế này.
Không thể tưởng tượng được.
"Ký chủ, ngươi có thể giúp hắn khôi phục, sau đó lại đánh ngã, rồi khôi phục, lại đánh ngã, vài lần như vậy là có thể thu phục."
Nghe hệ thống nói xong, Mộc Phàm hết chỗ nói rồi.
Hắn cười khổ nói: "Chẳng lẽ không biện pháp khác?"
"Có, chỉ cần nạp một triệu tỷ là có thể nô dịch, hắn sẽ hoàn toàn nghe lệnh ngươi."
Hệ thống đáp lại, thật không hổ là hệ thống, quả nhiên vẫn phải nạp tiền.
Mộc Phàm thầm mắng hệ thống vô sỉ.
Nhưng hắn không nạp, một triệu tỷ thu phục một tên thủ hạ, mình vốn dĩ sắp hết tiền, không còn nhiều căn nguyên Thiên Đạo nên không thể lãng phí được.
"Có phục hay không?"
Mộc Phàm lại hỏi lần nữa.
Người khổng lồ trừng mắt, bộ dạng đằng đằng sát khí, hiển nhiên nếu có thể bò dậy sẽ trực tiếp cho hắn ăn một rìu.
Mộc Phàm hừ một tiếng: "Nếu ngươi không phục, vậy ta giúp ngươi khôi phục lại, sau đó đánh lần nữa."
Ong!
Nói xong, Mộc Phàm giơ tay ấn vào cơ thể người khổng lồ, một cổ tiên lực cường đại, thuần túy dũng mãnh tràn vào cơ thể đối phương, giúp hắn khôi phục thương thế cùng lực lượng toàn thân.
Lực lượng nhanh chóng khôi phục khiến người khổng lồ sửng sốt, ngây ngốc nhìn Mộc Phàm, có chút khó hiểu.
Kẻ này thế mà giúp mình khôi phục thương thế cùng lực lượng?
Oanh!
Người khổng lồ nhanh chóng khôi phục về trạng thái đỉnh, hơn nữa hơi thở còn cường đại hơn trước vài phần, thuẫn rìu reo vang.
"Tới chiến!"
Mộc Phàm bay lên cao, nhìn người khổng lồ đã khôi phục, trực tiếp mời chiến.
Giờ khắc này, người khổng lồ vung rìu, tích tụ lực lượng toàn thân, hai mắt bộc phát chiến ý hừng hực.
Hắn giơ rìu nhưng lại chậm chạp không có bổ xuống.
Bởi vì hắn đang chần chờ, trong ánh mắt lộ vẻ phức tạp, nội tâm giãy giụa, tên này đã giúp mình khôi phục rồi, còn cần tiếp tục chiến đấu nữa sao?
Ánh mắt người khổng lồ mờ mịt, giơ cao cái rìu nhưng không hạ xuống, hơi thở sôi trào cùng chiến ý mãnh liệt dần dần tắt.
Cuối cùng, người khổng lồ chậm rãi buông rìu, không có công kích.
Ánh mắt hắn phức tạp nhìn Mộc Phàm, làm ra một hành động khiến Mộc Phàm bất ngờ.
Phanh!
Chỉ thấy người khổng lồ quỳ một gối, thuẫn rìu chắn trước ngực, vẻ mặt trịnh trọng, ánh mắt kiên định.
"Ngươi có ý gì?" Mộc Phàm kinh ngạc.
Người khổng lồ này đang làm gì, chẳng lẽ là thần phục?
Quả nhiên, người khổng lồ cúi đầu xuống, thuẫn rìu va vào ngực, phát ra từng tiếng vang, biểu đạt quyết tâm của hắn.
"Hình, nguyện đi theo Thiên Đế!"
Người khổng lồ lớn giọng hò hét, âm thanh vang vọng.
Một tiếng nguyện đi theo làm hỗn độn quay cuồng.
Mộc Phàm nghe mà sửng sốt, nhìn người khổng lồ một lúc không nói gì, tâm tình cực kỳ phức tạp, dĩ nhiên lại thần phục.
Mộc Phàm còn muốn tái chiến rồi đánh ngã, sau đó tiếp tục hồi phục rồi lại đánh ngã, không nghĩ tới căn bản không cần, người khổng lồ vừa mới khôi phục liền thần phục.
"Ngươi vừa mới nói ngươi tên gì?" Mộc Phàm mở miệng hỏi.
Người khổng lồ ngẩng đầu, lớn tiếng nói: "Ta tên Hình, nguyện đi theo Thiên Đế, vĩnh viễn không phản bội."
"Hình?" Mộc Phàm lẩm bẩm nhìn người khổng lồ trước mắt.
Không phải gia hỏa này là Hình Thiên trong truyền thuyết chứ?
"Rất tốt, từ giờ trở đi, trẫm phong ngươi là Chiến thần Thiên Đình, ban tên Hình Thiên, chấp chưởng sát phạt chinh chiến trong Thiên Đình."
Giọng điệu Mộc Phàm hùng hồn, mang theo uy nghiêm vô thượng, truyền đạt ý muốn của mình.
Oanh!
Vừa dứt lời, Thiên Đạo cảm ứng, thế mà rủ xuống một luồng căn nguyên, một phân thành hai, một phần dung nhập vào cơ thể Mộc Phàm, một phần rơi vào người Hình Thiên.
Hình Thiên nhận được căn nguyên Thiên Đạo, hơi thở tăng lên, thế mà đột phá, chiến lực càng cường đại hơn rồi.
"Bái tạ Thiên Đế!"
Hình Thiên lễ bái, trong mắt tràn ngập sự kích động, càng kiên định hơn.
Nếu lựa chọn trung thành, chắc chắn một lòng không đổi, đây là nguyên nhân mà hắn bị đánh một tháng vẫn không chịu phục.
Nếu Mộc Phàm không giúp hắn khôi phục thương thế cùng lực lượng, có khả năng sẽ không thần phục sớm thế này đâu.
"Hình Thiên, ngươi trở về Thiên Đình trước, nơi đó không có ai trấn thủ."
Mộc Phàm nhìn Hình Thiên, trong lòng rất vui vẻ, gia hỏa này chính là một tên cuồng chiến đấu, hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu Chiến thần.
Mình tốn một tháng mới đánh ngã, chiến đến kiệt sức vẫn không khuất phục, tương lai tuyệt đối là Chiến thần đứng đầu Thiên Đình.
"Tuân lệnh!"
Hình Thiên nhanh chóng đáp lại, thi lễ, đứng dậy cầm thuẫn rìu trực tiếp nhảy lên cao, phá vỡ hư không bay hướng về Thiên giới.
Nhìn Hình Thiên rời đi, tâm trạng Mộc Phàm rất tốt.
"Hệ thống, ngươi nói coi hắn có phải Hình Thiên trong truyền thuyết hay không?"
Giờ phút này, Mộc Phàm đột nhiên dò hỏi hệ thống một câu.
Chỉ nghe hệ thống đáp lại: "Ký chủ nói hắn là Hình Thiên thì hắn chính là Hình Thiên, ngươi cũng đã làm Thiên Đế rồi, còn suy nghĩ chuyện đó làm chi, có phải hay không không quan trọng, có thể để ngươi sử dụng mới là."
"Cũng đúng." Mộc Phàm gật gật đầu.
Hắn quét mắt nhìn quanh, khí phách nói: "Thu một tên Hình Thiên, Chiến thần đầu tiên của Thiên Đình đã vào chỗ, tiếp tục tìm kiếm các sinh linh cường đại khác, mở rộng Thiên Đình."
"Không biết có phải Thái Nhất cũng đang mở rộng Đông Thiên Đình của hắn hay không?"
Mộc Phàm lầm bầm nghĩ tới Thái Nhất, gia hỏa này sáng lập Đông Thiên Đình, làm lòng hắn cực kỳ không thoải mái.
Còn có Thượng đế khai sáng Thiên đường, Cổ Phật sáng lập Tây Thiên, từng tên nối tiếp nhau ngoi đầu lên làm Mộc Phàm đau đầu không thôi, muốn chấp chưởng toàn bô Thiên quyền thì phải lần lượt tiêu diệt hết mới được.
"Cần làm nhanh hơn."
Nghĩ vậy, Mộc Phàm cảm thấy phải gấp rút mở rộng Thiên Đình, nếu không thì Thiên Đình không thể hoạt động, kiếm đâu ra căn nguyên Thiên Đạo?
Vèo!
Hắn bước ra một bước, người xuyên qua hư không hỗn độn, đi hướng tới địa phương tiếp theo.
Đó là nơi Huyền Nữ nói tới, có một đám Cự linh, nghe nói là Tiên thiên sinh linh, không phải nhóm thần ma đầu tiên.
Mộc Phàm vừa đi vừa suy nghĩ, trừ cường giả thông thường, cao tầng Thiên Đình cần là cường giả có thể toạ trấn một phương mới được.
Còn nữa, Thiên Đình cần phải có quân đoàn của mình, không thể thiếu thiên binh thiên tướng, thật sự là càng nghĩ càng là đau đầu mà.
"Quả nhiên, làm Thiên Đế thật phiền toái, phải gây dựng bằng hai bàn tay trắng."
Mộc Phàm có chút khóc không ra nước mắt, tự mình đào hố rồi nhảy vào, hiện tại muốn lui cũng không có biện pháp, cần phải căng da đầu làm trót.
Không làm thì thôi, làm là phải làm tốt nhất.
"Hả?"
Đang bay thì Mộc Phàm đột nhiên ngừng lại.
Hắn nhíu mày, cứ cảm thấy có chỗ nào đó không bình thường, ánh mắt lập loè quan sát xung quanh.
Sương mù hỗn độn mênh mông không nhìn thấy gì cả, lộ ra hơi thở quỷ dị, có vẻ ẩn chứa nguy hiểm.
"Sao lại thế này?" Mộc Phàm rùng mình.
Hình như hắn đã xâm nhập vào chỗ nào đó, giống một vùng hư không độc lập, cảm giác bay một lúc lâu vẫn không ra khỏi.
Lúc này Mộc Phàm bắt đầu cảnh giác.
"Có vấn đề."
Mộc Phàm thần sắc nghiêm nghị, hai mắt sáng quắc đánh giá bốn phía, sương mù hỗn độn vô tận che đậy hết thảy, hiển nhiên có vấn đề.
Hắn âm thầm suy tư, chẳng lẽ đi vào nhầm tuyệt địa nào đó, hay là bị người ta tính kế?
"Có mai phục!"
Cẩn thận cảm ứng, Mộc Phàm lập tức bùng nổ lực lượng trong cơ thể.
"Hừ, giấu đầu lòi đuôi!"
Mộc Phàm hừ lạnh một tiếng, ra tay trước, tích tụ lực lượng cường đại công kích.
Oanh!
Hắn tung một quyền về phía trước, sương hỗn độn tan tác, quyền ý xỏ xuyên qua hư không, cuối cùng biến mất.
Nhìn thấy cảnh này, đồng tử Mộc Phàm co rụt lại, thế mà không thể đánh vỡ.
Oanh!
Đột nhiên có tiếng nổ vang truyền đến, có vô số tia sáng xuất hiện đan xen thành một vùng tinh không.
Chỉ trong nháy mắt, Mộc Phàm như tiến vào một vùng vũ trụ khác.
Sắc mặt Mộc Phàm thay đổi, rốt cuộc nhận ra mình đã rơi vào trận pháp, hơn nữa còn là trận pháp cực kỳ cường đại, có thể hóa thành một vùng tinh không.
"Nát cho ta!"
Mộc Phàm không chút do dự bộc phát ra lực lượng cường đại nhất, vung tay đánh một quyền.
Ầm!
Tinh không rung chuyển, vô số sao trời bị đánh tan nát.
Nhưng tinh không xoay chuyển, bao vây Mộc Phàm chặt chẽ, căn bản không có biện pháp đánh vỡ.
Dù biết đây là trận pháp nhưng Mộc Phàm vẫn cảm thấy vô lực, giống như thật sự không có cách nào đánh vỡ trận pháp này.
"Diễn biến chu thiên vũ trụ, đây là Chu thiên tinh đấu đại trận, Thái Nhất, thủ đoạn của ngươi rất tốt."
Mộc Phàm lạnh lùng xem thấu ảo diệu của trận pháp, lập tức tỉnh ngộ, chắc chắn là Thái Nhất mai phục hắn.
"Ha ha ha ha...."
Quả nhiên, một tiếng cười to từ tinh không truyền đến, đúng là tiếng của Thái Nhất.
"Thiên Đế, có nhãn lực, nhưng lần này ngươi chết chắc rồi."
Chỉ thấy hai bóng dáng mơ hồ xuất hiện trong tầm mắt Mộc Phàm, một bóng dáng đúng là Thái Nhất.
Tên còn lại hấp dẫn sự chú ý của Mộc Phàm, hắn chưa từng gặp qua, hiển nhiên tên này cũng không có ý tốt, thậm chí nguy hiểm hơn Thái Nhất vài phần.
Cả hai thiết kế mai phục, vây khốn Mộc Phàm.
"Thiên Đế, bổn hoàng muốn ngươi băm thây ngươi thành vạn mảnh."
Nhìn thấy Mộc Phàm bị nhốt, Thái Nhất lập tức hưng phấn, ánh mắt tràn ngập sự điên cuồng.
"Đế Tuấn, khởi trận, treo cổ hắn."
Thái Nhất vừa nói xong quát lạnh, bóng dáng cả hai lặng yên biến mất, trong khoảnh khắc, toàn bộ tinh đấu đại trận ù ù chuyển động, hàng tỉ sao trời đột nhiên như có sinh mệnh, đồng thời công kích Mộc Phàm.
Nguy hiểm!
Mộc Phàm biến sắc, cảm nhận được nguy hiểm bao phủ.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận