Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 423: Giết tại chỗ

Ngày cập nhật : 2025-10-16 05:51:19
"A..."
Cùng với một tiếng kêu thê lương thảm thiết, rồng bay hai chân đã bị Mộc Phàm giết, đầu nó xuất hiện một lỗ thủng, bị một ngón tay của Mộc Phàm đâm chết, làm thịt tại chỗ.
Mộc Phàm thu hồi ngón tay, mọi người nhìn mà ngơ ngác, sao đột nhiên giết rồi?
"Mộc ca, sao lại giết, rất đáng tiếc nha."
Mập mạp ngây ngốc hỏi một câu.
Chộp tới làm cu li không tốt sao, vô dụng thì cũng có thể làm tọa kỵ, rồng bay hai chân cấp Thần thoại rất oai phong đó.
"Đúng vậy, ngươi không cần thì có thể cho chúng ta nha."
Tiêu Văn cũng có chút khó hiểu, ngươi có tiên thú nên chướng mắt thần thú, nhưng ngươi không cần thì có thể cho bọn ta mà.
Hắn bất đắc dĩ cười cười: "Đừng choáng váng, không thể thu phục thần thú, trừ phi ngay từ đầu ngươi đã khống chế chân linh của chúng nó, nếu không thì không có biện pháp khống chế thần thú."
"Cấp Thần thoại rất khó bị khống chế, trừ phi khống chế chân linh của đối phương, nhưng sinh vật cấp Thần thoại ký thác chân linh vào hư không, không có kẻ nào biết vị trí."
"Cho nên muốn thu phục sinh vật cấp Thần thoại, cơ bản không có hy vọng."
Nghe hắn giải thích, đám mập mạp đã hiểu.
"Không thể thu phục Thần thú sao?"
Tiêu Văn vẫn có chỗ khúc mắc, phản bác: "Không có khả năng, ta thấy rất nhiều thần linh có tọa kỵ là thần thú, không có khả năng không thể thu phục."
"Còn nữa, chỉ cần có thể trói buộc thần hồn của bọn chúng là được." Nàng trực tiếp phản bác Mộc Phàm.
Nhìn nàng, Mộc Phàm chậc chậc nói: "Cô gái nhỏ ngươi biết không ít nha, không sai, có thể khống chế thần hồn, điểm mấu chốt là phải có lực lượng tuyệt đối áp chế thần hồn bọn chúng, nhưng các ngươi không có."
"Dù ta bức bách nó thần phục các ngươi, sau đó nó vẫn sẽ có cơ hội phản phệ của các ngươi."
Mộc Phàm nói lắc đầu, ý nghĩ quá ngây thơ rồi, sinh vật bước vào cấp Thần thoại đều rất khó bị thu phục.
Chỉ có hai khả năng, một là ngươi mạnh hơn bọn chúng trực tiếp trấn áp, hai là ngươi chờ một ngày bị phản phệ, nếu không thì không còn cách nào.
"Được rồi, muốn tọa kỵ còn không phải rất đơn giản sao, các ngươi nhìn xem trong bí cảnh có không biết bao nhiêu sinh vật cường đại, có không ít sinh vật cấp Truyền kỳ, đúng lúc thích hợp làm toạ kỵ, sủng vật."
Mộc Phàm vừa nói xong, mấy người lập tức nghĩ tới.
Đúng nha, không thể thu phục sinh vật cấp Thần thoại, như vậy hạ thấp một cấp bậc, cấp Truyền kỳ hoặc là Bán thần sẽ cơ hội lớn hơn.
"Các ngươi xem, mới vừa nhắc tới liền xuất hiện rồi."
Mộc Phàm nheo mắt, nhìn về phương xa nở nụ cười.
Mọi người đồng thời ngẩng đầu nhìn theo, quả nhiên thấy có một tia sáng nhanh chóng bay tới, giống như ngửi được mùi thịt.
Vèo vèo!
Không bao lâu, liền thấy trong không trung có mây lửa cuốn tới, một hơi thở cường đại tràn ngập.
Trong mây lửa có một sinh vật đang đứng, cực kỳ giống một con ngựa, toàn thân rực lửa, lông tóc cũng là từng ngọn lửa đang thiêu đốt.
Đây là một con sinh vật cấp Truyền kỳ, Liệt diễm mã.
"Con ngựa thật đẹp." Tiêu Văn liếc mắt liền nhìn trúng.
Hai mắt nàng tỏa ánh sáng nhìn chằm chằm con Liệt diễm mã kia, thần tuấn phi phàm, dẫm lên mây lửa, tốc độ rất nhanh.
Khi Liệt diễm mã tới gần, ánh mắt dừng trên thân đám người Mộc Phàm, vẻ mặt miệt thị, nó khinh thường nhân loại.
Nhưng thời điểm nhìn thấy hài cốt rơi rụng bốn phía, bề mặt còn lấp loé thần quang, lập tức giật mình, thiếu chút nữa rơi xuống.
Lại nhìn thi thể rồng bay hai chân khổng lồ đang nằm một bên, tản ra thần uy nồng đậm, Liệt diễm mã sợ tới mức run rẩy.
"Má ơi..." Con Liệt diễm mã cấp Truyền kỳ này kêu to một tiếng, quay đầu chạy như điên.
"Muốn chạy sao, hạ xuống đi."
Mộc Phàm âm thầm cười, lấy tay chộp tới, Liệt diễm ma đang muốn chạy trốn lảo đảo rơi xuống.
Ầm, con ngựa nện ra một cái hố to, bên trong có lửa cháy hừng hực.
Liệt diễm mã kinh hoảng thất thố kêu to, giãy giụa, đáng tiếc không có biện pháp bay lên, bị một lực lượng vô hình giam cầm.
"Tiêu Văn, sinh vật cấp Truyền kỳ này có dáng vẻ không tồi, thích liền thu phục đi, nếu không phục thì trực tiếp hầm canh hay nướng là được."
Mộc Phàm nói một câu nhẹ nhàng nhưng lại khiến Liệt diễm mã trong hố kinh hãi không nhẹ.
Khi thấy Tiêu Văn tới gần, nó không nói hai lời trực tiếp dâng lên chân linh của mình.
"Chủ nhân..." Con ngựa lấy lòng hô, dứt khoát quỳ xuống.
Một màn này làm đám Diệp Hồng Trần chỉ biết nhìn nhau, thực lực tới tầng thứ như Mộc Phàm hoàn toàn chướng mắt sinh vật cấp Truyền kỳ, một ngón tay là có thể thọc chết.
"Thế này là xong rồi hả?" Tiêu Văn cũng sửng sốt một hồi.
Con ngựa kia thầm mắng trong lòng, ngươi nghĩ lão tử nguyện ý sao, nếu không phải sợ hãi tên nhân loại đáng giận kia, ai nguyện ý thần phục một nhân loại?
Nó thành thành thật thật, trực tiếp dâng lên chân linh, trở thành toạ kỵ của Tiêu Văn.
"Liệt diễm mã, không tồi, nghe nói ngươi có rất nhiều tộc nhân, mau triệu hoán tộc nhân của ngươi tới đây, đúng lúc để gia gia ta tổ kiến một đội kỵ binh."
Tiêu Văn vui sướng hài lòng nói, không màng tới Liệt diễm mã đang bi phẫn, chính mình thành nhân loại tọa kỵ thì thôi, còn muốn mình kéo toàn bộ tộc đàn xuống nước.
Nhưng nó không thể không nghe theo, nếu không nghe có khả năng sẽ bị nướng ăn.
Nhìn hài cốt trên mặt đất rồi nhìn nhìn thi thể rồng bay bên kia, đều là thần thú a, thế mà bị giết rồi, sao nó dám chống đối chứ?
"Mập mạp, ngươi đã được truyền thừa, bản thân phải cẩn thận."
Lúc này, Mộc Phàm đi đến trước mặt mập mạp, vỗ vỗ vai hắn.
Thật ra Mộc Phàm đã âm thầm kiểm tra giúp mập mập, thậm chí kêu hệ thống rà quét một lần, nhận thấy không có bất kỳ uy hiếp nào ẩn giấu trong cơ thể mập mạp thì hắn mới yên tâm.
Hắn lo lắng nhất chính là mập mạp lấy được truyền thừa, có thể bị đoạt xá hay không, dù sao cái tên Chiến ma nghe thế nào cũng cảm thấy không phải thứ tốt.
Một khi bị đoạt xá thì mập mạp còn có đường sống sao?
May là mình lo lắng dư thừa, truyền thừa Chiến ma cũng không có tai hoạ ngầm, tai hoạ ngầm duy nhất chính là chính hắn.
"Mộc ca, thực lực hiện tại của ta hẳn là có thể giúp đỡ ngươi rồi"
Mập mạp rất vui vẻ, vừa nói vừa khoe cơ thể thịt mỡ của mình khiến Mộc Phàm câm nín, thiếu chút nữa cho hắn một quyền rồi.
Hắn không khỏi cảm khái, đi theo một người trọng sinh đúng là may mắn.
"Rồng bay này ta thu."
Lúc này, Mộc Phàm thu thi thể rồng bay hai chân vào thế giới trong cơ thể, xác rồng khổng lồ trực tiếp rơi vào một sơn cốc.
Ở bên trong thế giới, hỏa giao long đỏ sậm bay tới, hai mắt thẳng nhìn chằm chằm thi thể rồng bay hai chân, ánh mắt tràn ngập khát vọng.
Cách đó không xa, một cổ băng sương tràn tới, một con Băng long xuất hiện.
"Thi thể này giao cho các ngươi xử lý, hy vọng các ngươi có thể nhanh chóng tiến hóa đến cấp độ cao hơn."
Từ hư không có tiếng Mộc Phàm truyền đến, hỏa giao cùng Băng long đồng thời lộ vẻ mừng rỡ, chủ nhân cho chúng nó ăn.
"Đa tạ chủ nhân."
Băng long cảm tạ, sau đó bắt đầu phun lưỡi ra, há miệng rộng, bắt đầu ăn, ăn hết thi thể rồng bay hai chân cấp Thần thoại này chắc chắn sẽ nhận được rất nhiều lợi ích.
Tiến hóa là hiển nhiên, cho nên hành động này của Mộc Phàm thật ra là để nuôi nấng hỏa giao cùng Băng long.
"Hỏa giao chuẩn bị hóa rồng, Băng long trưởng thành quá chậm, Bất tử điểu còn đang ngủ say lột xác trong Phượng sào, xem ra tạm thời không dùng được."
Mộc Phàm lầm bầm lầu bầu, nhìn thoáng qua ba con sủng vật, trước mắt không thể dùng.
"Ô ô..."
Bên cạnh, tuyết hồ cùng gấu trúc ôm bụng rên rỉ, hiển nhiên là ăn no căng, khó tiêu hóa được cổ thần lực cường đại kia.
Không có biện pháp, Mộc Phàm chỉ có thể đưa hai tiểu gia hỏa này vào thế giới trong cơ thể, để chúng nó tự tiêu hóa từng chút một rồi tiến hóa.
"Nên thêm chút tiên lực, tiên huyết để nhanh chóng lột xác."
Mộc Phàm bỏ vào một ít tiên huyết, thêm chút tiên lực để gấu trúc cùng tuyết hồ tiến hóa lần nữa, có lẽ sẽ có bất ngờ.
Làm xong mấy chuyện này, hắn giương mắt đảo qua toàn bộ bí cảnh thượng cổ, cảm nhận được vô số hơi thở dị tộc.
Có kẻ đang tranh đoạt bảo vật, có tên đang chém giết cướp đoạt cơ duyên, toàn bộ bí cảnh rất hỗn loạn.
"Bí cảnh này sắp hỏng mất rồi."
Mộc Phàm theo bản năng cảm nhận được bí cảnh sắp bị hủy diệt.
Hắn suy đoán hẳn là liên quan đến chuyện mình thu tiên đỉnh, bí cảnh sẽ tan biến, có lẽ sẽ xuất hiện tai hoạ ngầm lớn hơn.
Bởi vì từ lúc tiến vào bí cảnh này, Mộc Phàm liền cảm ứng được một cổ ma khí cường đại.
"Kỳ quái, đại ma kia đã bị luyện hóa rồi, vì sao vẫn cảm ứng được nguồn ma khí cường đại như thế?"
Mộc Phàm âm thầm kinh ngạc, cảm thấy rất kỳ quái, không phải đại ma đã bị luyện hóa rồi sao, vì sao vẫn còn ma khí?
"Bên kia có chút vấn đề, chúng ta đi qua xem."
Nghĩ vậy, hắn lập tức mở miệng đề nghị, mấy người tự nhiên không có ý kiến.
"Mộc Phàm, có phải đã phát hiện chuyện gì đó hay không?" Diệp Hồng Trần lặng lẽ tiến lên nhẹ giọng hỏi.
Nhìn nàng, Mộc Phàm khẽ cười nói: "Hẳn là ngươi có thể cảm ứng được bên kia có một cổ ma khí cường đại, giống như có ma vật sắp xuất thế."
"Ma vật?"
Tiêu Văn đang cưỡi Liệt diễm mã, nghe lời này mà sửng sốt, hình như nàng nhớ tới chuyện gì đó.
"Đúng rồi, sao ta lại quên thứ kia."
Nàng ảo não, sốt ruột nói ra: "Nhanh, chúng ta nhanh chạy tới nơi, chắc chắn nơi đó có ma vật khủng bố sắp xuất thế."
"Ma vật?"
"Ma vật gì?"
Mập mạp, Diệp Thiên tò mò hỏi.
"Ai nha, không có thời gian giải thích, nhanh lên, chậm liền không kịp."
Tiêu Văn nói xong thúc ngựa lao nhanh, dẫm lên một đám mây lửa trực tiếp chạy như bay, chớp mắt không thấy bóng dáng.
"Cô nãi nãi này thật là, đợi chúng ta với."
Diệp Hồng Trần, Diệp Thiên có chút bất đắc dĩ, không thể không tăng tốc đuổi theo.
Mộc Phàm chỉ cười cười không để ý, thậm chí không chút hoang mang phá không mà đi, đảo mắt liền đuổi tới Liệt diễm mã.
"Nói đi, có phải ngươi biết thứ gì hay không?"
Hắn vừa tới gần liền chất vấn Tiêu Văn, chắc chắn nàng biết đó là thứ gì.
Sắc mặt Tiêu Văn hơi đổi, sau đó cắn răng giải thích: "Ma vật kia là một đại ma thượng cổ khác nhưng chỉ là một trái tim."
"Một viên ma tâm?" Mộc Phàm nghe xong sửng sốt.
Tiêu Văn nghiêm trọng gật gật đầu nói: "Không sai, đừng thấy chỉ là một viên ma tâm, bên trong còn cất giấu ma hồn, không cẩn thận sẽ bị đoạt xá."
"Ma tâm, ma hồn, thú vị nha, ta kia càng muốn đi xem."
Mộc Phàm nói xong, bước ra một bước, cả người liền biến mất, tốc độ nhanh tới mức Tiêu Văn không thể bắt giữ.
"Này này, chờ ta."
Tiêu Văn thấy vậy liền nóng lòng, vội vàng cưỡi Liệt diễm mã đuổi theo.
Tốc độ của đám bọn họ rất nhanh, không bao lâu liền tới phía đông bí cảnh, một khu phế tích xuất hiện trước mắt.

Bình Luận

0 Thảo luận