Mộc Phàm kinh ngạc nhìn đối phương, đó là một Sáng thế giả cấp Bất hủ.
Nhưng lại từ chối lời khiêu chiến của hắn.
"Quá thất vọng rồi, đường đường Sáng thế giả mà lại không dám ứng chiến?"
Mộc Phàm tỏ vẻ thất vọng lắc đầu, giống như không nghĩ tới đối phương sẽ từ chối, ánh mắt khinh thường làm kẻ khác phải cuồng nộ.
Tên Sáng thế giả kia không có biểu cảm gì nhưng nội tâm lại nổi bão, dù giận cũng không đáp ứng.
Kẻ nào ngu ngốc mới đáp ứng.
Nó không ngốc, tận mắt nhìn thấy hai Huỷ diệt giả bị Mộc Phàm chém giết, còn muốn đi chịu chết sao?
Tiểu tử rất quái dị, hai Hủy diệt giả cấp Bất hủ cũng không thể áp chế hắn, ngược lại còn bị giết chết.
Ai dám đi lên?
Nhìn về phía đám Huỷ diệt giả, mấy tên cấp Bất hủ còn lại đều cảnh giác nhìn Mộc Phàm, trong ánh mắt tràn ngập sự kiêng kị.
Chết thêm hai tên cấp Bất hủ, đây là tổn thất rất lớn đối với bọn chúng.
"Đáng chết!"
"Rốt cuộc hắn là Quy linh giả hay Vận mệnh chi tử?"
"Không thể dùng lực."
Chờ đại đạo tranh phong bắt đầu rồi xử lý hắn."
Đám cường giả Hủy diệt hệ hận Mộc Phàm thấu xương.
Đã giết chết Huỷ diệt giả cấp Bất hủ của bọn chúng rồi, có thể không hận mới lạ, chắc chắn sẽ mọi cách đưa Mộc Phàm vào chỗ chết.
Không giết Mộc Phàm, thật sự vô pháp an tâm.
Gia hỏa này quá quỷ dị.
Có vận mệnh chi lực, còn có thủ đoạn cùng năng lực của Quy linh giả, kẻ nào dám coi thường hắn?
Không nói tới còn có khả năng ẩn giấu các thủ đoạn khác chưa biểu hiện ra.
Chiêu lúc nãy thi triển rất giống là Khai thiên hệ.
"Có phải Khai thiên hệ các ngươi giở trò hay không?"
Lúc này, có Sáng thế giả chất vấn cường giả Khai thiên hệ.
Vài cường giả kia đều là kẻ xuất sắc thuộc Khai thiên hệ, cường giả hàng đầu, ngồi trên Bất hủ trên bảo tọa.
"Đúng là vừa rồi hắn thi triển khai thiên chi lực."
Có Khai thiên giả mở miệng thừa nhận.
Hắn có thân hình cường tráng.
Khai thiên giả, thuộc về một đạo cường đại nhất trong ba ngàn đại đạo.
"Còn kẻ khiêu chiến nữa?"
Tiếng Mộc Phàm vang vọng.
Hắn muốn khiêu chiến thêm vài tên Bất hủ giả nữa, nhưng vừa giết hai tên đã khiến toàn trường kinh sợ.
Dù sao chết ở đây không đáng, đại đạo tranh phong chưa bắt đầu mà đã bị chém chết rồi, quá mất mặt.
Bọn chúng không tới để tranh mặt mũi, mục đích là tranh đoạt đại đạo, những thứ khác đều không quan trọng.
Cho nên tất cả cường giả đều im lặng, không đáp lại Mộc Phàm.
Chuyện này khiến hắn có chút bất đắc dĩ.
Không kẻ nào ứng chiến, có chút xấu hổ nha.
"Như thế nào, không kẻ nào dám ứng chiến sao?"
Mộc Phàm có chút bực bội, quát to: "Đang ngồi, chẳng lẽ đều là lạp rác? Liền một cái khiêu chiến cũng không dám kế tiếp sao?"
"Người trẻ tuổi, một vừa hai phải, không tên nào đáp ứng khiêu chiến nữa đâu."
Lúc này, một Sáng thế chủ đột nhiên mở miệng.
Nó hờ hững nói: "Ngươi đã giết hai Huỷ diệt giả, đã lập uy danh, cần gì phải tiếp tục khiêu chiến?"
"Hiện tại không kẻ nào dám khiêu chiến ngươi, không cần uổng phí sức lực."
Lời này rất đúng trọng tâm, toàn trường đều âm thầm gật đầu.
Không sai, ngươi đã giết hai Hủy diệt giả cấp Bất hủ rồi, còn kẻ nào ngu ngốc để ngươi giết nữa, kẻ ngốc cũng sẽ từ chối huống chi là bọn chúng?
Nghe đối phương nói xong, Mộc Phàm đảo mắt một vòng, thật đúng là không một tên hé răng.
Có kẻ sợ hãi, có kẻ bình tĩnh, dù tự tin với thực lực của bản thân cũng không có ra sân làm gì, bởi vì không cần thiết.
Không có căn nguyên đại đạo thì tất cả đều vô nghĩa.
Cho nên đối với Bất hủ giả mà nói, loại chiến đấu này không có giá trị, chỉ có bị giết hoặc là giết chết đối phương mà thôi.
"Ai, đáng tiếc, còn muốn giết thêm vài tên."
Mộc Phàm có chút thất vọng thở dài một tiếng.
Tất cả cường giả đều nghe được lời này, da mặt co rút, thầm mắng hắn khốn nạn.
Dĩ nhiên còn muốn giết thêm.
May mà không có tên nào ứng chiến,, nếu không thì chắc chắn là đi đưa đồ ăn.
"Thôi, nếu không kẻ nào ứng chiến vậy quên đi."
Mộc Phàm lắc đầu, xoay người nhoáng lên, về tới bảo tọa.
Tất cả đều đồng thời nhẹ nhàng thở ra.
Chỉ thấy sau lưng Mộc Phàm xuất hiện một bánh răng, chậm rãi chuyển động, từng đoàn sương mù bao phủ, che đậy bóng hình hắn, hơi thở càng thêm huyền diệu khó lường.
Không ít sinh vật cấp Bất hủ đã nhận ra sự khác thường, trong mắt tràn ngập sự kiêng kị.
Quả nhiên gia hỏa này ẩn giấu thực lực, không có bày ra hết.
Thật ra là bọn chúng suy nghĩ nhiều, Mộc Phàm biểu hiện như vậy là bởi vì trong cơ thể có bốn cường giả đang đột phá, lột xác.
Dưới sự trợ giúp của hệ thống, Tiểu Ngải, Tiểu Linh dẫn đầu lột xác, thành tựu cấp Khái niệm.
Tuy rằng là cấp Khái niệm, nhưng bởi vì có lực lượng từ hạch tâm của Quy linh giả nên khó có thể đánh giá thực lực của Tiểu Ngải và Tiểu Linh.
So ra vẫn kém vẫn Quy linh giả trước đó nhưng cũng không kém bao nhiêu.
Có lẽ chỉ còn chờ trải qua mấy trận đại chiến, đạt được một sợi đại đạo căn nguyên mới có thể hoàn toàn đột phá, trở thành một tôn Bất hủ giả.
Còn Lăng Sa cùng Tiểu Ách thì đang yên lặng lột xác, thời gian cũng không ngắn.
Nếu không có hệ thống trợ giúp, phỏng chừng phải tốn ít nhất mười kỷ nguyên mới có thể hoàn toàn tiêu hóa căn nguyên của Huỷ diệt giả cường đại cấp Bất hủ.
"Hẳn là sẽ nhanh chóng hoàn thành đột phá."
Mộc Phàm xem xét một hồi rồi phán đoán.
Có lẽ có thể đột phá trở thành Bất hủ giả, đây là chỗ cường đại của hệ thống.
"Để xem xem lần này giết hai tên cấp Bất hủ thu hoạch được nhiều hay ít?"
Kế tiếp, Mộc Phàm bắt đầu kiểm kê thu hoạch.
Vừa kiểm kê, hai mắt Mộc Phàm liền sáng lên.
"Chậc chậc, hai Huỷ diệt giả béo thế này sao?"
Hắn kinh ngạc nói.
Hai Huỷ diệt giả mang đến cho hắn nhiều tài sản, cộng thêm phía trước tích cóp, trừ đi phần dùng để trợ giúp Tiểu Ngải, Tiểu Linh, Lăng Sa, Tiểu Ách đột phá.
Còn lại khoảng tám triệu năm trăm ngàn tỷ, chỉ thiếu một triệu năm trăm ngàn tỷ vũ trụ là có thể đột phá tu vi, chính thức chứng đạo bất hủ.
"Còn thiếu một triệu năm trăm ngàn tỷ." Mộc Phàm lầm bầm lầu bầu, ảo não nhìn cường giả bốn phía.
Bọn chúng khôn khéo, dĩ nhiên không kẻ nào ứng chiến, làm trong lòng hắn có chút ảo não.
Nếu lại thêm một tên thì tốt rồi, nói không chừng liền có thể gom đủ, trực tiếp nạp hết tăng cường tu vi, bước vào cấp Bất hủ.
Khi đó, mình thật sự có thể quét ngang tất cả, mặc kệ là đối mặt với bao nhiêu cấp Bất hủ đều có thể nghiền áp.
Đáng tiếc, kế hoạch không theo kịp biến hóa, rõ ràng không kẻ nào chịu đánh với hắn.
Điều này làm cho ý tưởng của Mộc Phàm tan biến, chỉ có thể ảo não, trong lòng đang nghĩ kế tiếp nên giải quyết số còn thiếu như thế nào.
Ong!
Đang nghĩ ngợi thì trong cơ thể truyền đến dao động cường đại.
Cường giả xung quanh sôi nổi ghé mắt nhìn về phía Mộc Phàm, thầm mắng rốt cuộc gia hỏa này đang làm cái quỷ gì, động tĩnh lớn như vậy?
"A, đều đột phá?"
Mộc Phàm mừng rỡ khi thấy vũ trụ trong cơ thể truyền đến dao động.
Trong hỗn độn có từng hơi thở xé rách hàng rào, toàn bộ vũ trụ như muốn hỏng mất, không chịu nổi áp bách cường đại thế này.
Đó là Tiểu Ngải, Tiểu Linh dẫn đầu lột xác thành công, nửa bước Bất hủ.
Tiếp theo chính là Lăng Sa và Tiểu Ách, song song đột phá, cũng nửa bước Bất hủ, thiếu chút nữa là có thể thành công đột phá.
Tuy rằng không thể trực tiếp đột phá cấp Bất hủ nhưng đã rất không tệ.
Dưới sự trợ giúp của hệ thống mới miễn cưỡng hấp thu luyện hóa căn nguyên của Huỷ diệt giả, đột phá đến nửa bước Bất hủ.
Chỉ cần một cái cơ hội, hoặc là nói một sợi đại đạo căn nguyên là có thể trực tiếp đột phá.
"Rất tốt, nếu đột phá liền xuất hiện đi, các ngươi cũng nên kiếm tiền cho ta."
Mộc Phàm cười hắc hắc, vung tay về phía trước.
Vù!
Ngay sau đó, bốn bóng dáng yểu điệu lặng yên xuất hiện, một đám tản ra hơi thở khiến các cường giả chấn động.
"Đây là..."
"Bất hủ giả?"
Có cường giả kinh ngạc hô lên, hoảng sợ nhìn bốn bóng dáng vừa xuất hiện, mỗi một bóng dáng đều tản ra một cổ hơi thở bất hủ.
Nhưng có Bất hủ giả nhanh chóng nhận ra chỗ khác lạ.
"Không đúng, các nàng còn chưa có đột phá, chỉ là chạm đến huyền bí, còn thiếu một bước cuối cùng."
Sinh vật cấp Bất hủ nhìn rất rõ ràng, Tiểu Ngải, Tiểu Linh, Lăng Sa, Tiểu Ách chỉ chạm đến huyền bí cấp Bất hủ.
Dù như vậy, chúng nó đều cảm thấy vô cùng khiếp sợ, dĩ nhiên có bốn nữ tử cường đại chuẩn cấp Bất hủ bên cạnh?
Rốt cuộc gia hỏa này làm như thế nào?
"Thiên Đế!"
"Chủ nhân!"
Bốn nàng vừa xuất hiện, cảm nhận được từng ánh mắt khủng bố nhưng lại rất bình tĩnh, cung kính hành lễ.
"Ban các ngươi chỗ ngồi."
Mộc Phàm gật gật đầu, không có nhiều lời, trực tiếp ngưng tụ ra bốn bảo tọa xuất hiện ngang Hư Linh, chỉ thấp hơn Bất hủ bảo tọa.
Vừa lúc, ở Mộc Phàm hạ đầu, hình thành năm cái quang mang lộng lẫy bảo tọa, đại biểu cho địa vị tôn quý cùng thân phận.
Hư Linh khiếp sợ nhìn Tiểu Ngải, Tiểu Linh, Tiểu Ách, Lăng Sa, trong ánh mắt còn có vẻ khó hiểu.
Nàng biết Tiểu Ách, chính là quân cờ Thiên Đạo được Mộc Phàm mua.
Không nghĩ tới đảo mắt liền biến thành một Thiên Đạo nửa bước Bất hủ, nếu không có tận mắt nhìn thấy thì cũng không tin nổi.
"Chư vị, ta thấy các ngươi rất hứng thú, không bằng, để vài thủ hạ của bổn tọa khiêu chiến các ngươi?"
Mộc Phàm quét mắt nhìn một vòng, cảm nhận được sự chú ý của các cường giả, đột nhiên mở miệng nói.
Vừa nghe lời này, tất cả đều thu hồi tầm mắt.
Hiển nhiên là không muốn đối đầu với gia hoả quỷ dị này, dĩ nhiên có bốn thuộc hạ nửa bước cấp Bất hủ.
Chỉ kém một bước là có thể đột phá, một khi đột phá chính là có bốn thuộc hạ cấp Bất hủ, nghe mà rợn cả người.
Ầm!
Đúng lúc này, một loạt tiếng gầm rú truyền đến, đại đạo chấn động.
Chỉ thấy từng đạo pháp tắc hội tụ đan xen, ánh sáng bao phủ, có một cánh cổng dần dần hiện lên.
"Đại đạo chi môn!"
"Rốt cuộc bắt đầu rồi."
Có cường giả cấp Bất hủ kích động nhìn Đại đạo chi môn trước mắt.
Bề mặt hội tụ ba ngàn pháp tắc hội tụ, bất hủ, vĩnh hằng, vô thượng.
"Đại đạo chi môn đã mở, đi thôi."
"Đại đạo tranh phong, vận mệnh nhấp nhô!"
Một giọng nói lạnh nhạt, xa xôi truyền khắp toàn trường khiến tất cả cường giả đều phấn khởi.
Ầm ầm ầm...
Đại đạo chi môn chậm rãi mở ra, một cuộc chiến tranh đoạt đại đạo bắt đầu.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận