Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 607: Có kẻ đoạt bảo?

Ngày cập nhật : 2025-10-16 05:52:13
Keng keng keng...
Trong thâm cốc, kiếm khí rập rạp tựa như kiếm hà cuồn cuộn đánh úp lại.
Nhưng kiếm khí vừa chạm vào thân thể Mộc Phàm liền phát ra tiếng kim loại giao nhau, có tia lửa bắn ra.
Mỗi một đạo kiếm khí đều bị thân thể cường đại của Mộc Phàm ngăn trở, thậm chí chưa vừa tới gần thân thể hắn đã bị chấn bay.
Thân thể Bất hủ cường hãn đến cực hạn, dù kiếm khí từ Đại đạo kiếm thai bắn ra cũng không cách nào gây tổn thương.
"Thật thoải mái, tựa như được xoa bóp toàn diện."
Mộc Phàm vừa bước tới vừa hưởng thụ nói.
Ngâm!
Kiếm khí không có hiệu quả, đột nhiên trong chỗ sâu trong truyền đến một tiếng kiếm ngân vang dội.
Chỉ thấy một đạo kiếm quang gào thét bay đến, nháy mắt đâm vào giữa hai chân mày Mộc Phàm.
Keng!
Mộc Phàm lấy tay chụp, nắm được kiếm thai, nó muốn xỏ xuyên qua đầu hắn nhưng bị nắm chặt rồi.
Đại đạo kiếm thai!
Hai mắt hắn tỏa ánh sáng nhìn kiếm thai này, bề mặt nó có từng đường đạo văn, hơi thở mạnh mẽ, sắc bén.
Đại đạo kiếm thai còn chưa thành hình, uy lực đã cường đại thế này, một khi hoàn thiện nhất định sẽ cường đại hơn nhiều.
"Luyện!"
Mộc Phàm hét to, bắt bắt đầu luyện hóa kiếm thai.
Nhưng hắn nhanh chóng nhận ra sức phản kháng của kiếm thai rất mạnh, nó chấn động kịch liệt, muốn thoát khỏi hắn tay, vô số kiếm khí trào ra, cắt vào bàn tay phát ra tiếng leng keng.
"Thật là lợi hại, dĩ nhiên không thể luyện hóa." Mộc Phàm chấn động.
Bắt đầu luyện hóa mới phát hiện kiếm thai rất cường đại, kháng được luyện hóa.
"Còn muốn phản kháng, ngoan ngoãn bị ta luyện hóa đi."
Mộc Phàm hừ lạnh, tăng cường lực lượng luyện hóa.
Ong!
Kiếm thai chấn động mạnh hơn, giống như cảm nhận được nguy hiểm.
Nhưng từ trong cơ thể Mộc Phàm có một cổ lực lượng vận mệnh cường đại trào ra cộng với một luồng số liệu bao vây lấy kiếm thai, bắt đầu luyện hóa.
Mộc Phàm dùng lực lượng cường đại nhất, cứng rắn luyện hoá, phá vỡ từng tầng phòng ngự của kiếm thai.
Rốt cuộc luyện hóa được một tầng, nhưng quá trình luyện hóa bắt đầu gian nan.
Thời gian trôi qua từng chút một, chung quanh trở thành biển kiếm khí, kiếm khí vô tận không ngừng va chạm với thân thể Mộc Phàm, tiếng leng keng liên miên không dứt.
Luyện hóa suốt mấy canh giờ mà Mộc Phàm chỉ luyện hóa được một nửa.
"Hệ thống, ngươi không muốn kiếm tiền sao, còn không nhanh hỗ trợ?"
Mộc Phàm thầm mắng một tiếng.
Răng rắc!
Mới vừa nói xong liền thấy đạo văn trên bề mặt Đại đạo kiếm thai đột nhiên đứt gãy.
Có một cổ lực lượng thần bí trợ giúp, Mộc Phàm nhẹ nhàng xâm nhập vàp hạch tâm của Đại đạo kiếm thai.
Lực lượng hệ thống quả nhiên rất cường thế, chớp mắt liền luyện hóa chín phần, phần hạch tâm hơi gian nan một chút.
Nhưng cũng nhanh chóng bị công phá, cuối cùng, Đại đạo kiếm thai đã bị Mộc Phàm luyện hoá hoàn toàn.
Ngâm!
Kiếm thai hơi hơi chấn động, phát ra từng tiếng ngân vang.
Chỉ thấy kiếm khí vốn đang công kích hắn nối nhau cuốn tới, ồ ạt tiến vào trong cơ thể Mộc Phàm.
"Một ngàn tám trăm tia căn nguyên đại đạo, không tồi nha."
Mộc Phàm hài lòng gật gật đầu, lần này thu hoạch lớn.
Không chỉ lấy được gần hai ngàn tia căn nguyên đại đạo mà được một Đại đạo kiếm thai.
Chỉ cần dựng dục lần nữa là có thể hóa thành một thanh Đại đạo kiếm cường đại.
"Kiếm thai này không tồi."
Hắn tiện tay ném đi, kiếm thai lập tức bay vài vòng trên không, cuối cùng hóa thành một đạo kiếm quang đâm xuyên qua ngọn núi phía trước.
Răng rắc!
Ngọn núi bị tước mất một đoạn.
"Thật tốt, nếu dựng dục ra lưỡi kiếm, có lẽ có thể cắt đứt cả đại đạo."
Mộc Phàm vui sướng không thôi, yêu thích không buông.
Hắn suy tư một lúc rồi cười nói: "Chờ gặp được Dao Trì, lấy Thiên Đế kiếm rồi dung nhập kiếm thai vào đó, Thiên Đế kiếm sẽ trở thành Đại đạo kiếm."
Nói xong, Mộc Phàm thu hồi kiếm thai, thứ này không cần tiếp tục mài giũa, chỉ cần dung nhập vào một thanh kiếm là được.
"Xem xem Hình Thiên cùng Thường Nga lột xác thế nào rồi?"
Mộc Phàm lẩm bẩm, tâm thần chìm vào khu vực hỗn độn ở vũ trụ trong cơ thể.
Nơi đó có hai bóng dáng đang lột xác trong căn nguyên bất hủ.
Một là Hình Thiên, một là Thường Nga.
Cả hai đang trong quá trình lột xác, còn chưa tỉnh lại, nhưng Mộc Phàm biết, không bao lâu nữa là có thể hoàn thành lột xác thăng cấp.
"Tiếp tục tìm kiếm căn nguyên đại đạo, tranh thủ thoát khỏi sự giam cầm của ba ngàn đại đạo."
Mộc Phàm lầm bầm lầu bầu.
Hai mắt hắn đảo một vòng, thân thể lơ lửng giữa không trung, xác định một phương hướng rồi nhanh chóng bay đi.
Ong!
Mộc Phàm lại thả ra Đại đạo thanh liên, muốn dùng nó để tiếp tục cảm ứng các Đại đạo chí bảo khác.
Nhưng lần này thất vọng rồi, Đại đạo thanh liên cũng không cảm ứng được bất kỳ thứ gì.
"Hệ thống, sao không cảm ứng được gì hết?"
Mộc Phàm có chút khó hiểu, trước đó dựa vào Đại đạo thanh liên tìm được kiếm thai, vì sao hiện tại không có phản ứng gì hết?
"Ký chủ, nói ngươi vụng về thật sự không sai, Đại đạo thanh liên có thể cảm ứng nhưng cũng có khoảng cách, quá xa thì không cảm ứng được rồi."
"Trong phạm vi cảm ứng không có phản ứng tự nhiên là không có Đại đạo chí bảo."
Hệ thống khinh bỉ nói, Mộc Phàm nghe mà nóng mặt.
Nhưng da mặt hắn dày, châm chọc lại một câu: "Nếu ngươi có bản lĩnh thì đưa ra vị trí tất cả chí bảo nha."
"Đơn giản, ký chủ nạp nha, nạp đúng chỗ mới có thể làm được."
Hệ thống đáp lại.
Mộc Phàm đơ mặt, mắng: "Thứ hố người, nói đi, muốn nạp bao nhiêu?"
Hệ thống trả lời: "Ký chủ nạp mười tia căn nguyên đại đạo là có thể xác định vị trí một kiện Đại đạo chí bảo."
"Hắc, chỉ có ngươi đen nhất."
Mộc Phàm có chút khó chịu, hệ thống thật đen tối.
Trên người mình chỉ có gần hai ngàn tia căn nguyên đại đạo, xác định một vị trí mà lại cần tới mười tia.
Thứ này chính là bảo bối tốt, là thứ duy nhất có thể giúp cấp Bất hủ tấn chức.
"Nạp, tìm thêm vài món bảo vật."
Mộc Phàm cắn răng nạp mười tia căn nguyên đại đạo, tìm thêm vài kiện Đại đạo chí bảo, mình không dùng cũng có thể cho người bên cạnh.
Đinh!
"Nạp đúng chỗ, bắt đầu xác định vị trí Đại đạo chí bảo gần nhất."
Hệ thống vừa nhắc nhở, Mộc Phàm liền cảm giác đầu ong ong, một cảm giác huyền diệu khó giải thích xuất hiện.
Đột nhiên hắn cảm ứng được một hơi thở cường đại, khoá chặt vị trí kia.
"Chỉ thế này?" Mộc Phàm tỉnh lại, hơi không hài lòng.
Chỉ là xác định vị trí mà không hiện ra bảo vật cụ thể nên hắn bất mãn.
Nhưng đã nạp rồi, không cách nào lấy lại, nên nhanh chóng đi thu lấy Đại đạo chí bảo kia thôi.
Vèo!
Xác định phương hướng xong, Mộc Phàm tăng tốc.
Hắn bay giữa không trung, tựa như một tia sáng.
Lúc này, trên mặt đất có một bóng dáng đang ẩn nấp.
Sau khi Mộc Phàm bay qua mới lặng lẽ xuất hiện.
Đây là sinh linh có cánh đen nhưng lại không thể bay ở nơi này.
"Là hắn?"
Sinh linh này kinh hãi nhìn Mộc Phàm đang bay, cảm thấy khiếp sợ, khó tin.
Nó lẩm bẩm: "Sao hắn có thể bay, ta có cánh cũng không thể, hắn làm thế nào?"
Sinh vật có cánh này không bay nổi bởi vì bị đại đạo trói buộc.
Nhưng Mộc Phàm vừa bay ngang làm sinh vật vô cùng khiếp sợ, không dám đối mặt với Mộc Phàm nên trốn đi.
Còn may là Mộc Phàm một lòng tìm kiếm Đại đạo chí bảo, không để ý tới, nếu không thì đã sớm thuận tay giết nó rồi.
Lúc này, Mộc Phàm nhanh chóng xẹt ngang không trung, bên dưới là một vùng hoang vu, không có sự sống.
Hình như nơi này không có sinh mệnh, có vẻ kỳ quái.
"Sắp tới rồi."
Bay khoảng một canh giờ, rốt cuộc Mộc Phàm cũng cảm ứng được hơi thở kia.
Hắn kích động, một kiện Đại đạo chí bảo sắp vào tay, tâm tình tự nhiên tốt rồi.
"A, không đúng."
Nhưng Mộc Phàm nhanh chóng phát hiện có điểm không thích hợp.
Khi tới gần, Mộc Phàm nhận ra hơi thở này có chút bất thường.
Sao không giống Đại đạo kiếm thai, hình như có thêm dao động của sinh mệnh.
"Không sai, có dao động sinh mệnh, chẳng lẽ có kẻ nào đó nhanh chân đến trước?"
Sắc mặt Mộc Phàm trầm xuống, thầm mắng một tiếng.
Trước đó không phát hiện, hiện tại tới gần mới cảm ứng được dao động sinh mệnh này.
Mộc Phàm đứng ngồi không yên, bay nhanh hơn.
Hưu!
Mộc Phàm dừng trên một tảng đá ở đỉnh núi hoang.
Phía trước là một vực sâu không thấy đáy.
Miệng vực sâu có sương đen cuồn cuộn, tản ra hơi thở tử vong.
Nơi này tràn ngập hơi thở tử vong pháp tắc, có từng tia căn nguyên tử vong đại đạo ngưng kết.
"Là một bảo vật ẩn chứa tử vong đại đạo sao?"
Mộc Phàm nhìn thoáng qua liền biết chắc chắn bên trong cất giấu một kiện Đạo đạo chí bảo ẩn chứa tử vong pháp tắc.
Nhưng dưới vực sâu có một hơi thở sinh mệnh cường đại.
Bảo vật ngay bên dưới, vì sao lại có dao động sinh mệnh mà không có hơi thở bảo vật?
"Bị thu mất rồi sao?"
Mộc Phàm không chút do dự nhảy vào vực sâu.
Oanh!
Mới vừa tiến vào liền cảm giác tử vong pháp tắc hội tụ, hóa thành từng lưỡi đao tử vong bổ vào thân thể.
Đáng tiếc đều bị thân thể cường đại của Mộc Phàm chấn nát.
Hắn nhanh chóng rơi xuống, dưới vực sâu có sương đen dày đặc.
Keng!
Đột nhiên, có một tia sáng bắn tới, bị Mộc Phàm nắm lấy, nhìn kỹ thì là một lưỡi đao sắc bén.
Mộc Phàm hừ lạnh, răng rắc, lưỡi đao sắc bén bị bóp nát.
"Lăn ra đây!"
Hắn hét to, giơ tay vỗ một chưởng xuống vực sâu.

Bình Luận

0 Thảo luận