Trong không gian u ám, một bóng đen như ẩn như hiện, khoác lên sương mù quỷ dị, không nhìn thấy gương mặt.
"Kỷ nguyên chi tử, kẻ thúc đẩy vận mệnh a..."
Bóng đen này lẩm bẩm tự nói, giọng nói không phải nam cũng không phải nữ, thậm chí không cách nào xác định được giọng nói này là thật hay giả.
Bóng đen dõi mắt xuyên qua tầng tầng không gian, nhìn Mộc Phàm đang ở trên không trung Khu thứ nhất luyện chế trận cơ, bắt đầu mở rộng trận pháp.
Ong!
Quầng sáng trận pháp Khu thứ nhất đột nhiên sáng lên, vô số trận văn đan xen nhau, không ngừng tổ hợp thành một trận pháp khổng lồ hơn, có lực phòng ngự cường đại hơn.
Mười đường trận văn cấu thành một trận nhỏ, mười trận nhỏ lại cấu thành một trận trận lớn, cuối cùng chín chín tám mươi mốt trận lớn lại liên hợp nhau tạo thành một trận pháp khổng lồ.
Trên cơ sở trận pháp vốn có, Mộc Phàm xây dựng thêm trận pháp cho Khu thứ nhất, tăng mạnh lực phòng ngự cùng lực công kích.
Đây là khu cuối cùng, đã hoàn hành mở rộng và củng cố trận pháp cho chín khu phương đông, sau này không còn chuyện của hắn nữa.
Răng rắc!
Trong khoảnh khắc hoàn thành, chỗ sâu trong không gian truyền đến một tiếng giòn vang rất nhỏ nhưng đã đủ để Mộc Phàm chú ý.
"Hả?" Mộc Phàm nghiêm mặt, đột nhiên có cảm giác kỳ quái, hình như bị kẻ nào đó nhìn trộm.
Hắn bỗng nhiên ngẩng đầu, một tay cắt mở không gian, nhìn khe không gian đen như mực trước mắt, ánh mắt lạnh băng.
Vừa rồi Mộc Phàm nhận ra mình bị nhìn trộm, cái nhìn đến từ chỗ sâu trong không gian tường kép, nhưng khi mở ra lại không phát hiện được gì.
"Kỳ quái." Mộc Phàm lầm bầm lầu bầu, ánh mắt không ngừng đảo qua không gian tường kép.
Đáng tiếc, trừ gió lốc cùng không gian loạn lưu đang sôi trào thì không có gì hết, như vừa rồi chỉ là ảo giác.
Mộc Phàm tin chắc rằng không phải ảo giác, vừa rồi có người nhìn trộm hắn.
Đưa mắt nhìn xuyên thấu qua không gian, Mộc Phàm nhìn về khu vực mà bóng đen đã đứng, đáng tiếc bóng đen kia đã sớm biến mất.
"Hệ thống, vừa rồi Thanh thiên chi nhãn nhận thấy có kẻ nhìn trộm, là ai vậy?" Mộc Phàm âm thầm dò hỏi hệ thống.
Hệ thống đáp lại: "Ký chủ, ngươi không thấy, bổn hệ thống một thể với ngươi, tự nhiên cũng không có thấy rồi."
"Cái đồ hệ thống hố người, ngươi nói đi, bao nhiêu tiền mới có thể biết vừa rồi là ai nhìn trộm?"
Mộc Phàm tức giận mắng.
"Một ngàn tỷ!"
Hệ thống lập tức đáp lại.
Nghe thế, Mộc Phàm đen, nghiến răng nghiến lợi nói: "Ngươi trâu bò, nạp tiền, ta phải biết là ai nhìn trộm ta."
"Đinh, nạp một ngàn tỷ, bắt đầu tái hiện thời không."
Tiếng hệ thống vừa vang lên thì Mộc Phàm thấy một hình ảnh, trong tầng tầng lớp lớp không gian có một bóng đen quỷ dị.
Đúng là bóng đen này đã âm thầm nhìn trộm hắn.
Trong khoảnh khắc nhìn thấy bóng đen, Mộc Phàm cảm giác lòng mình chợt lạnh buốt, sắc mặt đều hơi hơi đổi.
"Bóng đen này sap, đây là ai?" Mộc Phàm kinh ngạc, thật sự có người nhìn trộm.
Lại còn không bị mình phát hiện, chắc chắn là rất cường đại nên mình không có biện pháp phát hiện đối phương, nếu không có Thanh thiên chi nhãn cũng không có khả năng phát hiện ra.
Điều này làm cho Mộc Phàm trở nên cảnh giác.
"Hệ thống, không có biện pháp nhìn thấy gương mặt bóng đen này sao?" Mộc Phàm không hài lòng lắm.
Một ngàn tỷ mà ngươi chỉ cho ta xem bóng đen này thôi sao?
"Ký chủ, muốn nhìn rõ đối phương, cần nạp mười ngàn tỷ mới có thể làm được, có nạp hay không?"
Câu trả lời của hệ thống làm Mộc Phàm suýt bùng nổ, tức giận.
Mười ngàn tỷ, hệ thống này thật sự hố người không thương lượng a.
"Lăn!" Mộc Phàm hét to một tiếng, tức giận bốc khói.
Mới kiếm được hai mươi ngàn tỷ, mở miệng liền muốn một nửa, hố người một cách trắng trợn táo bạo.
Mộc Phàm tức, mặt muốn tái rồi, dù muốn hố tiền cũng không phải hố thế này.
"Tiểu Phàm, làm sao vậy, có phải xuất hiện vấn đề gì hay không?"
Thấy sắc mặt Mộc Phàm không tốt, Tiêu lão lập tức tới gần dò hỏi, mang theo sự quan tâm.
Nghe được lời này, Mộc Phàm nhanh tỉnh táo lại.
"Tiêu lão, không có việc gì đâu."
Mộc Phàm cười cười, không có đề cập chuyện này.
Tuy rằng Tiêu lão có chút nghi ngờ, nhưng cũng không hỏi nhiều, người ta không muốn nói chắc chắn có lý do, hỏi cũng như không.
"Đã hoàn thành mở rộng trận pháp, kế tiếp ta sẽ luyện chế trận cơ cho Khu thứ mười."
Mộc Phàm nói rồi bắt đầu tinh luyện tài liệu, tạo ra một bộ trận cơ, khắc hoạ một bộ trận tâm.
Thời điểm thành lập trận pháp, chỉ cần chôn trận cơ xuống, sau đó bày ra trận pháp trung tâm mà mình đã khắc hoạ là có thể khởi động đại trận, hình thành một trận pháp không kém gì các khu khác.
Tạo trận cơ xong, Mộc Phàm giao cho Tiêu lão.
"Tiểu Phàm, thật sự cảm tạ ngươi."
Bắt được trận cơ, Tiêu lão kích động nói tiếng cảm ơn.
Lão thật lòng cảm kích, lão biết rõ thân phận lai lịch thật sự của Mộc Phàm, hắn đã được chú định sẽ không thuộc về địa cầu.
Có thể khiến hắn lưu lại một ít bảo đảm trước khi đi, có thể giúp nhân loại tiến bộ cũng đã đủ rồi.
Mộc Phàm cũng rất rõ điểm này, trong lòng mọi người đều hiểu rõ mà không nói ra.
"Đúng rồi Tiêu lão, hiện tại ngươi có thể mang ta đi gặp vị kia sao?"
Suy tư một lúc, Mộc Phàm đột nhiên đưa ra yêu cầu này, muốn gặp vị tiên tri thần bí kia.
"Ngươi muốn gặp vị kia?" Đồng tử Tiêu lão co rụt, giống như dự cảm được điều gì đó.
Hắn nhíu mày, suy nghĩ rồi nói: "Rất khó gặp được vị kia, dù là ta cũng chỉ gặp được mười lần, hơn nữa mỗi một lần đều là hắn kêu người gọi ta tới."
"Ngươi thật sự muốn đi bây giờ?" Tiêu lão có chút chần chờ.
Dù sao vị kia quá thần bí, thậm chí khiến người ta cảm giác không có một chút bí mật khi ở trước mặt hắn, như toàn thân đều bị nhìn thấu, rất khó chịu.
Mộc Phàm kiên định, nói: "Càng nhanh càng tốt, tốt nhất là hiện tại liền dẫn ta đi, ta muốn gặp vị tiên tri đã trợ giúp nhân loại này một lần."
"Tốt!"
Suy tư một lúc, hai mắt Tiêu lão lấp lóe, lập tức đáp ứng.
"Ngươi đi với ta."
Nói rồi Tiêu lão trực tiếp xoay người, bay hướng tới một kiến trúc to lớn lơ lửng trong Khu thứ nhất.
Đó là một kiến trúc lơ lửng trên không, hình thể quái dị, không phù hợp với những kiến trúc xung quanh, giống như không phải vật địa cầu.
Liếc mắt một cái là có thể nhìn ra không phải kiến trúc theo quy cách nhân loại, chắc chắn thuộc về một chủng tộc thiên ngoại.
Nơi đó chính là chỗ của vị kia tiên tri kia.
Tiêu lão mang theo Mộc Phàm đi tới trước kiến trúc, hai người hạ xuống, cảm giác có gì đó không ổn.
Mộc Phàm đã xem bản đồ, cảm ứng một lần, phát giác bên trong không có một bóng người, hoàn toàn không có hơi thở nào.
Bên trong không có người.
Quả nhiên, khi Tiêu lão mang theo Mộc Phàm tiến vào kiến trúc quái dị này, hắn thấy mấy căn phòng trống rỗng, không có một sinh vật nào.
"Người đâu?"
Sắc mặt Tiêu lão trở nên khó coi, trong ngoài không hề thấy một ai.
Không thấy bóng dáng vị tiên tri kia.
Sau đó hắn mang Mộc Phàm tiến vào chỗ sâu nhất trong kiến trúc, trước một gian mật thất, cửa mật thất mở toang, bên trong cũng không có ai.
"Trước kia ta gặp tiên tri ở chỗ này, không nghĩ tới giờ lại không thấy."
Sắc mặt Tiêu lão rất khó coi, tới tìm tiên tri nhưng lại không thấy bóng dáng, trong lòng có dự cảm không tốt.
Vị tiên tri này rất thần bí, chưa ai từng thấy rõ mặt hắn, cũng không có ai hiểu biết về vị tiên tri này.
Hắn quá thần bí, xuất hiện quá đột ngột.
"Đây là cái gì?"
Mộc Phàm đi vào mật thất, ở trung tâm mật thất có một loạt đốm sáng, tới gần nhìn kỹ lập tức cảm thấy kinh ngạc.
Thế mà một tinh hệ.
Mộc Phàm thấy từng quả cầu sáng nhỏ vờn quanh một quả cầu sáng ngời như mặt trời, một bản thu nhỏ của hệ Thái dương.
"Hệ Thái dương?"
Sắc mặt Mộc Phàm thay đổi, thấy rõ tinh hệ trước mắt, đúng là bản thu nhỏ của hệ Thái dương.
Có thể thấy được toàn bộ hệ Thái dương đang bị một đám vật chất kỳ lạ cùng từ trường vờn quanh, giống như một cái lồng giam.
"Là hệ Thái dương của chúng ta."
Tiêu lão nghiêm túc, nhìn hệ Thái dương trước mắt, trung tâm có nguồn sáng nóng rực, chung quanh có từng hành tinh vờn quanh.
Hệ Thái dương có chín hành tinh, địa cầu thình lình ngay trước mắt.
Hai người có chút khó hiểu, vì sao nơi này có một mô hình hệ Thái dương?
Mộc Phàm cùng Tiêu lão liếc nhau, thấy được sự kinh ngạc xen lẫn nghi ngờ trong mắt nhau.
Rốt cuộc vị tiên tri kia đang mưu tính điều gì?
"Đây là cái gì?"
Tiêu lão ngạc nhiên chỉ vào một vùng đen bên ngoài hệ Thái dương.
"Nếu là ta đoán không sai thì đây chính là lồng giam giam cầm hệ Thái dương của chúng ta."
Lúc này, Mộc Phàm chỉ vào rìa Thái dương, có một tầng vật chất màu đen vây kín cả hệ.
"Lồng giam sao?" Sắc mặt Tiêu lão liên tục thay đổi.
Lần đầu tiên hắn nghe được chuyện hệ Thái dương bị giam cầm, nhưng cẩn thận ngẫm lại lại cảm thấy rất có đạo lý.
"Sao nơi này lại có một lỗ hổng?"
Đột nhiên, Tiêu lão chỉ vào một chỗ trên lồng giam.
Mộc Phàm tiến tới nhìn, quả nhiên thấy một vùng trống, như một lỗ hổng trên lồng giam.
Nhìn đến đây, hắn rùng mình, bỗng nhiên cảm thấy nhất định là vị tiên tri kia muốn truyền đạt điều gì, muốn nói tới điều gì đó?
Chẳng lẽ, vị tiên tri kia biết hắn sẽ đến sao?
"Bóng đen kia có phải là tiên tri hay không, hoặc là có liên quan đến hắn?"
Mộc Phàm yên lặng suy tư mấy vấn đề này, cứ cảm thấy tiên tri này có vấn đề.
Nhưng hiện tại không gặp được, cũng không có biện pháp tìm tòi nghiên cứu.
"Ta muốn đi tới rìa hệ Thái dương một chuyến."
Lúc này, trong lòng Mộc Phàm có một ý tưởng lớn mật, muốn đi tới ranh giới của hệ Thái dương để xem xét.
Đông!
Đột nhiên cả hai nghe thấy một tiếng vang lớn, như xảy ra động đất mạnh.
"Sao lại thế này?"
Mộc Phàm, Tiêu lão liếc nhìn nhau.
Trận chấn động này xuất hiện một cách đột ngột.
"Đi, đi ra ngoài nhìn xem."
Hai người khẽ gật đầu, lập tức lắc mình xông ra ngoài.
Mới vừa ra tới, Mộc Phàm cùng Tiêu lão bị cảnh tượng trước mắt làm sợ ngây người.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận