Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 313: Thật biến thái

Ngày cập nhật : 2025-10-16 05:51:18
Lời Mộc Phàm nói cũng làm đám người Diệp Hồng Trần, Thần Thập Nhất rất xấu hổ.
Đúng vậy, không phải trước khi tới đây đã đoán trước sẽ xuất hiện tình huống thế này sao?
Thậm chí đã chuẩn bị tâm lý hy sinh, hiện tại đối mặt mấy với mấy cường giả Siêu thể này lại đột nhiên không có dũng khí?
"Chúng ta không sợ chết, điều lo sợ chính là không thể hoàn thành nhiệm vụ."
Sắc mặt Phó Bân rất khó coi, không đồng ý với lời Mộc Phàm nói.
Bọn họ không sợ chết, nếu không sẽ không tự nguyện tham gia nhiệm vụ này.
"Mẹ nó, không phải mấy tên cấp Siêu phàm thôi sao, sợ cái gì."
"Xé chúng."
"Bóp nát chúng nó!"
Đồ tể hung hăng nhìn chằm chằm tám cường giả cấp Siêu phàm kia.
"Mỗi người một tên, giết!"
Diệp Hồng Trần tỏa ánh sáng hồng, tựa như mặt trời đỏ rực, tản ra ánh sáng mãnh liệt.
Đây là muốn liều mạng, tám gã cường giả Siêu thể đã tới gần, không thể không liều mạng.
"Mộc Phàm, chúng ta mở đường máu, ngươi chỉ có một nhiệm vụ là tiến vào Long Thành."
Thân thể nàng chậm rãi bay lên, kiên định nói một câu, liếc nhìn Mộc Phàm.
"Thần Thập Nhất, ngươi hộ tống Mộc Phàm vào Long Thành, không được có bất kỳ sơ xuất nào."
Nói xong, nàng muốn bay lên cao.
Mộc Phàm xem mà câm nín, các ngươi đây là muốn làm gì, đang tốt lành tự dưng một hai phải đi chịu chết, tính đồng quy vu tận sao?
"Từ từ."
Nếu tiếp tục quan sát nữa, phỏng chừng nhóm người này đều liều mạng hết, bất đắc dĩ, Mộc Phàm chỉ có thể đứng ra.
Hắn đen mặt, mắng: "Ta là đội trưởng, ta còn chưa có ra lệnh mà các ngươi đã muốn liều mạng rồi."
"Chỉ mấy tên cấp Siêu thể, một cái tát thôi, xem các bộ dạng muốn chết muốn sống của các ngươi kìa."
Mộc Phàm nói xong có chút bất đắc dĩ, mấy người này vốn dĩ tràn đầy ngạo khí, nhưng hiện tại thấy cảnh bọn họ thế này, tính cách cũng không có tệ như mình nghĩ.
Ít nhất bọn họ nguyện ý trả giá sinh mệnh để bảo hộ Mộc Phàm thành công tiến vào Long Thành, vì nhiệm vụ tình nguyện hy sinh bản thân.
Điểm này liền đủ cho Mộc Phàm kính nể, vì bản thân hắn không cho rằng mình làm được điều này.
"Hạ xuống."
Mộc Phàm hừ lạnh một tiếng, một hơi thở cường đại tràn ra, nháy mắt ép chặt tám người đang bùng nổ, khiến bọ họ không cách nào nhúc nhích.
Đám người Diệp Hồng Trần, Thần Thập Nhất, Phó Bân, Đồ tể kinh hãi, khiếp sợ nhìn hắn.
Hơi thở này thế mà chèn ép khiến tám người không thể nhúc nhích, không thể thoát khỏi giam cầm.
Sự khiếp sợ, khó tin tràn ngập trong ánh mắt bọn họ.
Chỉ thấy Mộc Phàm bước ra một bước, đối diện tám tên cường giả Siêu thể dị tộc, vẻ mặt bình tĩnh, trong mắt mang theo chút khinh bỉ.
"Mấy tên rác rưởi, một tay là có thể chụp chết."
Mộc Phàm lạnh nhạt nói một câu mà đám người Diệp Hồng Trần không hiểu gì cả, ngơ ngác nhìn hắn.
"Hắn nói cái gì vậy?" Phó Bân mờ mịt hỏi.
Thần Thập Nhất, Đồ tể liếc nhau, lắc đầu tỏ vẻ không hiểu, bởi vì Mộc Phàm không nói ngôn ngữ nhân loại.
Diệp Hồng Trần kinh ngạc nhìn Mộc Phàm, lẩm bẩm nói: "Hình như hắn nói ngôn ngữ dị tộc."
"Ngôn ngữ dị tộc?"
Đám người nhìn nhau, có vẻ hoảng sợ, hiển nhiên bị hù dọa rồi.
Ngôn ngữ dị tộc rất khó học, không nghĩ tới Mộc Phàm lại nắm giữ ngôn ngữ dị tộc, còn có vẻ rất thuần thục.
"Nhân loại, ngươi đang nói cái gì?"
Một tên dị tộc lộ vẻ hung ác, trừng mắt nhìn Mộc Phàm.
Chỉ thấy Mộc Phàm ngoáy ngoáy lỗ tai, khinh thường nói: "Ta nói các ngươi đều là rác rưởi, nói nhảm quá nhiều, cùng lên đi."
"Tìm chết!"
"Phế hắn, giam cầm linh hồn."
Tám cường giả cấp Siêu thể bạo nộ, bị lời Mộc Phàm nói chọc giận, liền bùng nổ.
Oanh!
Một tiếng nổ vang, có ánh sáng chói mắt phủ xuống, tám cổ lực lượng hủy diệt khủng bố quét đến.
Đối mặt với một kích của tám cường giả Siêu thể, đám Diệp Hồng Trần biến sắc, kinh hãi muốn bùng nổ chống cự.
Đáng tiếc, bị hơi thở của Mộc Phàm áp chế chặt chẽ, không cách nào nhúc nhích, chỉ có thể trơ mắt nhìn, trong lòng đều tuyệt vọng.
"Già thiên thủ!"
Ngay thời điểm mấy người tuyệt vọng muốn khóc, Mộc Phàm rốt cuộc động thủ.
Chỉ thấy hắn nhẹ nhàng lật tay tung ra một chưởng.
Ong!
Hư không rung động, một bàn tay to xuất hiện, năm ngón tay che lấp không trung, nơi nó đi qua, bất kỳ năng lượng gì cũng bị đánh tan.
Bàn tay to ù ù đảo qua, che hết nửa không trung, tám gã cường giả Siêu thể dị tộc không kịp phản ứng đã bị bàn tay to đánh nát thành mảnh nhỏ.
"A..."
Có tên kêu rên thê lươnng, ra sức phản kháng, đáng tiếc năng lượng hắn bùng nổ đều bị bàn tay to đánh tan, biến mất.
Ầm ầm ầm...
Bàn tay to một đường quét ngang, phá nát trận văn, nháy mắt tạo ra một lỗ thủng, nơi đó có vô số máu, thịt phiêu đãng, không còn bóng dáng dị tộc.
Dị tộc ở đối diện cùng với trận pháp đều bị Mộc Phàm quét sạch.
Hiện trường yên tĩnh, khi bàn tay to biến mất trong hư không mênh mông, mọi người vẫn chưa tỉnh táo lại.
Đám người Diệp Hồng Trần, Thần Thập Nhất, Phó Bân, Đồ tể há to miệng, tròng mắt đều muốn lọt ra ngoài.
Bọn họ đơ ra, nhìn một mảnh hư không trống rỗng trước mắt, chỉ có vô số máu thịt đang phiêu đãng.
Tám cường giả Siêu thể cùng trận pháp và rất nhiều sinh vật dị tộc khác đã bị một cái tát diệt sạch, hoàn toàn biến mất.
"Ực ực!"
Sau một hồi, Phó Bân nuốt nuốt nước miếng.
"Này... Này..."
Bọn họ nói lắp bắp, thậm chí không thể dùng dùng ngôn ngữ diễn tả cảm xúc lúc này, quá mức kinh người.
Tám cường giả Siêu thể a, tát một cái liền diệt hết, truyền ra ai mà tin nha.
Cường giả Siêu thể chính là cấp bậc thống soái một phương trong nhân loại, ngẫm lại xem, một cái tát liền diệt tám cường giả Siêu thể, bọn chúng còn không thể phản kháng một chút nào, ai có thể tin chứ?
Nhưng đây lại là sự thật, người vốn được bọn họ bảo hộ thế mà làm được chuyện bọn họ không thể tưởng tượng được.
"Thấy chưa, cấp Siêu thể chỉ cần một cái tát thôi."
Mộc Phàm nhẹ nhàng vẫy vẫy tay, xoay lại nhìn tám người đang dại ra.
Lời này làm bọn họ bừng tỉnh, sau đó nhìn nhau, trong lúc nhất thời không biết nói gì.
"Thất thần làm gì, đi nha."
Nhìn mấy người sững sờ, Mộc Phàm vỗ trán, có chút dở khóc dở cười, không phải là bị dọa ngốc rồi chứ?.
"A..."
Một đám nhân tài như mới tỉnh mộng, sôi nổi phản ứng.
Bọn họ nuốt nước miếng, đi theo Mộc Phàm nhanh chóng xông ra ngoài.
Nhìn vô số trận văn bị đánh xuyên qua, thịt nát phiêu đãng trong hư không, mỗi người đều không nhịn không mà sợ hãi.
Đây là thực lực thật sự của Mộc Phàm sao?
Một cái tát, hạ gục tám tên cấp Siêu thể trong nháy mắt.
"Ực ực!"
Phó Bân nuốt nuốt nước miếng, nói: "Các vị, đây là thực lực của Truyền kỳ trận sư sao, quá khoa trương đi?"
"Thật biến thái!" Diệp Hồng Trần lẩm bẩm một câu, hai mắt loé sáng nhìn Mộc Phàm.
Ánh mắt Thần Thập Nhất nhìn Mộc Phàm cũng trở nên khác hẳn.
Lúc này, đám dị tộc còn sót lại cũng sợ ngây người.
Chúng nó hoàn toàn không nghĩ tới thiên la địa võng sớm bày ra lại bị mấy tiểu tử nhân loại đánh vỡ.
Thậm chí còn giết chết tám cường giả Siêu thể, quả thực không thể tin được, trong lúc nhất thời dại ra.
Nhưng thấy Mộc Phàm mang theo tám người lao tới, đám cường giả dị tộc rốt cuộc bừng tỉnh.
"Ngăn bọn chúng!"
Một tiếng rít gào truyền đến, liền thấy trong hư không u ám xuất hiện vô số dị tộc.
Không biết bao nhiêu tên dị tộc chui ra, muốn ngăn cản bọn họ.
"Long Thành liền ở phía trước, giết qua đi."
Thấy phía trước có vô số dị tộc ngăn trở, hai mắt Mộc Phàm lạnh băng, đằng đằng sát khí, đột nhiên tăng tốc.
Đôi tay hắn không ngừng khắc hoạ gì đó trong hư không, rất nhanh, đám người Diệp Hồng Trần chứng kiến một màn vô cùng chấn động.
Ong!
Chung quanh Mộc Phàm xuất hiện rất nhiều trận văn, từng đường đan xen, ngưng kết thành một đám trận pháp.
"Hư không khắc trận, quả nhiên là Truyền kỳ trận sư."
Ánh mắt Diệp Hồng Trần sáng lên, vui sướng nhìn Mộc Phàm, vốn vẫn còn một chút hoài nghi, hiện tại tận mắt chứng kiến thì đã tin.
"Để cho các ngươi thấy được thủ đoạn thật sự của Truyền kỳ trận sư."
Mộc Phàm bình tĩnh thong dong, mỗi một bước đều dẫm lên một cái trận văn, mấy người cũng được một cái trận văn mang theo nhanh chóng bay tới vô số dị tộc phía trước.
"Vạn trận quy nhất, giam cầm!"
Đột nhiên, Mộc Phàm bóp tay, trận văn đột nhiên sáng lên, đám dị tộc hoảng sợ vì thấy xuất hiện vô số trận pháp bao phủ lấy bọn chúng.
Biến cố bất ngờ khiến cả đám dị tộc hoảng sợ biến sắc.
Chung quanh xuất hiện vô số trận văn, cấu thành vô số trận pháp, lớn lớn bé bé bao phủ tất cả bọn chúng, giam cầm ở bên trong.
"Trận văn? Chạy mau!"
Có cường giả dị tộc hoảng sợ kêu to, sôi nổi xoay người muốn chạy trốn, đáng tiếc đã chậm một bước, mới vừa kêu lên đã bị ánh sáng từ vô số trận văn bộc phát bao phủ.

Bình Luận

0 Thảo luận