Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 530: Tử Tiêu cung

Ngày cập nhật : 2025-10-16 05:52:13
"Hắn đi rồi..."
Thần Tịch có vẻ mất mát.
Nàng lẩm bẩm: "Có phải hắn vẫn còn trách ta ném hắn ở địa cầu hay không?"
Lâm Cảnh Phong nhẹ nhàng ôm nàng, an ủi: "Đừng suy nghĩ nhiều, hắn có con đường của mình, ngươi và ta đều không ngờ tới hắn đã vượt xa dự đoán của chúng ta."
"Hắn đã không phải đứa trẻ cần chúng ta âm thầm bảo hộ trước kia."
"Hiện tại hắn đã vượt qua hoàn hai ta, Thần quốc chi chủ đều bị hắn nhẹ nhàng bóp chết, vũ trụ này còn thứ gì có thể uy hiếp được hắn."
"Ngươi yên tâm đi."
Lời Lâm Cảnh Phong nói không phải không có lý.
Thần Tịch suy nghĩ lại cảm thấy cũng đúng, mình quá lo lắng, quá để ý rồi.
Có lẽ do trong lòng nàng có điều áy náy, cảm thấy khi Mộc Phàm còn nhỏ đã bị ném ở địa cầu, không hoàn thành nghĩa vụ của một tỷ tỷ.
Nên mới cảm giác có chút xa lạ, sợ hãi, cảm thấy trong lòng Mộc Phàm có vách ngăn, trách cứ chuyện năm xưa.
"Để ta xem xem tiểu tử này cho ta thứ gì?"
Lâm Cảnh Phong hiểu tâm tư của Mộc Phàm nhất, biết Mộc Phàm không có trách móc tỷ tỷ cho nên mới bình tĩnh, yên tâm thế này.
Chỉ thấy hắn mở nhẫn trữ vật mà Mộc Phàm đưa ra xem.
Vừa xem thì tức khắc sửng sốt, ngây ngốc.
"Đây là..." Lâm Cảnh Phong lấy ra một quả đào đỏ rực, nuốt nuốt nước miếng, trong mắt lộ vẻ khiếp sợ, khó tin.
Thần Tịch cũng sửng sốt, kinh ngạc xen lẫn nghi ngờ nói: "Chẳng lẽ đây là...."
"Bàn đào sao?" Lâm Cảnh Phong gian nan nói.
Sắc mặt hắn không ngừng biến đổi, hoảng sợ nói: "Sao có thể, không phải chỉ có Thiên Đình thượng cổ mới có Bàn đào sao?"
Thần Tịch cũng xem đồ vật trong nhẫn của mình, trên mặt lộ vẻ kinh sợ, hai mắt trợn tròn.
Trong nhẫn trữ vật của nàng có mấy quả Bàn đào, là Tiên thiên bàn đào, còn có một ít Tiên thiên căn nguyên cùng tiên pháp, thần thuật.
Những thứ này đều đến từ vũ trụ sơ khai, đồ vật của đám Tiên thiên thần ma đều bị Mộc Phàm tiện tay đưa cho tỷ tỷ và Lâm Cảnh Phong.
Xem như tỏ ý tán thành.
"Bàn đào, thứ mà chỉ Thiên Đình mới có."
Lâm Cảnh Phong âm thầm nuốt nước miếng, nói: "Sao Tiểu Phàm có thứ này, thứ này chỉ tồn tại trong truyền thuyết nha."
Thần Tịch kích động, nàng nói: "Ngươi không biết thôi, Phụ thần ta từng được Thiên giới ban thưởng một quả Bàn đào."
"Nhưng loại Bàn đào này không giống, hình như Bàn đào này tốt hơn, ta cảm giác đây mới là Bàn đào thật sự."
Nàng nói đến đây cũng không biết diễn tả tâm tình của mình như thế nào.
Bàn đào là thứ mà Ngân hà Thần quốc chỉ có thể ngước nhìn, Thiên Đình, bá chủ của vũ trụ mới có thứ này, vì sao Mộc Phàm cũng có.
Hai người liếc nhau, thấy được sự khiếp sợ trong mắt nhau.
"Xem ra, Tiểu Phàm có bí mật mà chúng ta không biết nha." Lâm Cảnh Phong cảm khái nói.
Đúng như vậy, chỉ trong chớp mắt mà Mộc Phàm đã vượt qua bọn họ, nghĩ như thế nào đều cảm thấy quỷ dị, nếu nói không có bí mật thì không thể nào.
Thần Tịch cười nói: "Xem ra Tiểu Phàm có cơ duyên của mình, không cần biết từ đâu có, chỉ cần hắn bình an là đủ rồi."
"Hiện tại ngươi có tính toán gì không?" Lâm Cảnh Phong hỏi.
Thần Tịch suy nghĩ chút rồi nói: "Nếu Tiểu Phàm không muốn khống chế Ngân hà Thần quốc thì ta thay hắn."
"Tốt quá, về sau ta là có thể bám váy Ngân hà chi chủ rồi."
Lâm Cảnh Phong cười hì hì, không biết xấu hổ, một lòng muốn được bao nuôi.
Thần Tịch trừng hắn, cười mắng: "Ngươi suốt ngày chỉ biết bám ta, cẩn thận ta kêu Tiểu Phàm giáo huấn ngươi."
"Đừng đừng đừng, ta đánh không lại hắn, tiểu tử này ăn cái gì không biết, ta hoài nghi hắn bật hack."
Lâm Cảnh Phong tỏ vẻ sợ hãi.
Hai người vừa nói vừa cười rời khỏi nơi này, đi Thần điện trung tâm Ngân hà Thần quốc để tiếp quản toàn bộ Thần quốc.
Còn chuyện trên dưới Thần quốc có đồng ý hay không thì không phải do bọn họ, Thần hà chi chủ đã ngã xuống, bọn họ như rắn mất đầu.
Có Tiên thiên bàn đào mà Mộc Phàm lưu lại, còn có tiên pháp, thần thuật, tin rằng không bao lâu nữa, thực lực của Thần Tịch và Lâm Cảnh Phong sẽ tiến thêm một bước.
Chấp chưởng hệ Ngân hà là chuyện dễ như trở bàn tay, Mộc Phàm không lo lắng chút nào.
........
Lúc này, Mộc Phàm đã rời hệ Ngân hà, dọc theo đường mà hai chân mày nhíu chặt.
"Hệ thống, vì sao không cảm ứng được hơi thở của tiên cốt?"
Mộc Phàm tò mò dò hỏi, cảm thấy rất kỳ quái.
Theo đạo lý mà nói, sau khi trở về đã nhìn thấy Côn cùng Kỳ lân rồi thì phải thấy bóng dáng tiên cốt luôn chứ, vì sao không thấy đây?
Hắn tò mò, rốt cuộc tiên cốt là ai, là vị nào trong Thiên Đình, vì sao không có một chút ký ức.
"Ký chủ, tiên cốt chính là một vị tiên nhân cường đại trong Thiên Đình, nhưng đã trải qua vô số năm tháng, hóa thành xương khô cũng rất bình thường."
"Căn cứ theo kết quả hệ thống tính ra, tiên cốt có độ tương đồng 99.99% với Huyền Nữ, chắc hẳn là nàng."
Nghe hệ thống nói, Mộc Phàm yên lặng
Tiên cốt chính là Huyền Nữ sao?
Điều này làm cho Mộc Phàm có chút ngạc nhiên, rơi vào im lặng.
Theo đạo lý mà nói hẳn là Huyền Nữ sẽ không hóa thành tiên cốt, nàng đã thành tiên, còn là thuộc nhóm thần ma đầu tiên trong vũ trụ, không có khả năng chết già.
Cách giải thích duy nhất chính là nàng đã bị giết, cuối cùng hóa thành xương khô, nghĩ đến đây, sắc mặt Mộc Phàm âm trầm.
"Còn Dao Trì nữa, hoàn toàn không tìm thấy tung tích."
"Không biết phân thân Ma đế đang làm chuyện quỷ quái gì, sao không tìm được tung tích, Địa phủ đâu rồi?"
Mộc Phàm vừa bay vừa suy tư.
Sau khi trở về, hắn không cảm ứng được hơi thở của Dao Trì, phân thân Ma đế hay bất kỳ một tên nào khác, cảm giác có chút kỳ quái, giống như biến mất trong năm tháng dài dòng.
"Hiện tại ai đang chấp chưởng Thiên Đình?"
Ánh mắt Mộc Phàm trở nên sắc bén, nhìn xuyên qua tinh không, xuyên qua tinh hệ, nhìn tới trung tâm một siêu tinh hệ.
Ở chỗ này, hắn thấy được Thiên Đình, có các siêu tinh hệ như hệ Ngân hà vây quanh.
Các tinh hệ này đều vờn quanh Thiên Đình, tựa như một dòng Ngân hà.
Ở ngoài Thiên Đình có một cánh cổng, trên cổng khắc ba chữ, Nam thiên môn.
Nơi đó có một đám thiên binh thiên tướng bảo hộ, mỗi một thiên binh thiên tướng đều cực kỳ cường đại, tu vi cấp Thần vương.
"A, hơn chục tỷ năm không thấy, thiên binh thiên tướng của Thiên Đình lại do Thần vương hợp thành, thiên binh thiên tướng trước kia đi đâu hết rồi?"
Mộc Phàm kinh ngạc quan sát Nam thiên môn.
Từ Nam thiên môn nhìn ra chính là hơn ngàn siêu tinh hệ thuộc sự quản lý của Thiên Đình, bao gồm cả hệ Ngân hà.
Những siêu tinh hệ này đều phát triển thành Thần quốc.
Mộc Phàm dời ánh mắt nhìn ra bên ngoài, thấy ở vùng vũ trụ đối diện Thiên Đình là Thiên đường, cũng có từng siêu tinh hệ vờn quanh.
Mỗi một tinh hệ đều tản ra ánh sáng lộng lẫy thánh khiết.
Tinh hệ do Thiên đường quản lý đều do Thiên sứ tộc khống chế, còn có vô số chủng tộc khác, toàn bộ đều là tín đồ hay nộ lệ của Thiên sứ tộc.
Mộc Phàm không thể không kinh ngạc cảm thán thủ đoạn của Thượng đế.
"Ai, nếu ta phát triển Thiên Đình trên chục tỷ năm, có phải đã thống nhất toàn bộ vũ trụ hay không?"
Mộc Phàm cảm khái, mình vì trở về thời không này mới khiêu chiến Thiên Đạo, đào mất hạch tâm Thiên Đạo.
Bất đắc dĩ nha, cơ chế thanh tẩy quá khủng bố, căn bản không đánh lại.
"Rốt cuộc Dao Trì đã đi đâu, Chiến thần Hình Thiên đi đâu, thiên binh thiên tướng đi đâu?"
"Chẳng lẽ đều chết sạch?"
Sắc mặt Mộc Phàm trở nên khó coi, Thiên Đình trước mắt hiển nhiên là một hệ thống Thiên Đình hoàn toàn mới, kẻ ngồi bên trong không phải hắn.
Mà là một tên khác thay thế hắn làm chủ Thiên Đình.
"Chậc chậc, Thiên Đình có thực lực rất mạnh nha, dĩ nhiên có tới mấy vạn Cổ thần, trên trăm vị Giới chủ, thủ đoạn khó lường nha."
Hai mắt Mộc Phàm lập loè ánh sáng, yên lặng quan sát Thiên Đình.
Hắn cảm nhận được vài hơi thở cường đại vượt cấp Giới chủ, là cấp Thiên chủ.
Điểm này cũng không có gì kỳ quái, Thiên Đình lúc ban đầu do hắn sáng lập, nhưng hiện kẻ ngồi trong Lăng Tiêu điện bây giờ lại không phải hắn.
Có kẻ nhân lúc hắn rời khỏi, thay thế vị trí Thiên Đình chi chủ.
"Cảm giác Thiên Đạo vũ trụ có chút kỳ quái."
Mộc Phàm ngẩng đầu nhìn lên, cảm nhận được hơi thở mờ mịt của Thiên Đạo, có chút cổ quái.
"Có nên trực tiếp đánh vào xem kẻ nào ngồi ở vị trí kia hay không?"
Vừa nghĩ tới đây, Mộc Phàm liền chuẩn bị đạp nát Thiên môn, đánh vào Lăng Tiêu điện.
Nhưng giờ khắc này, đột nhiên có một hơi thở cường đại xuất hiện trong hư không khiến hắn tạm thời dừng lại.
Ong!
Một cột sáng từ hư không chiếu xuống, có một bóng dáng từ trên cao hạ xuống.
Mộc Phàm nheo mắt, đây là một lão nhân có râu tóc trắng tinh, tay cầm phất trần, hơi thở hư vô mờ mịt, rất cường đại.
Đây là một tồn tại cấp Thiên chủ.
"Tên này chính là Thái Thượng Lão Quân sao?"
Hai mắt Mộc Phàm sáng lên, bỗng nhiên suy đoán được gì đó.
Lúc này, lão nhân râu đột nhiên dừng lại, ánh mắt có chút nghi ngờ đảo qua bên này, nhưng không phát hiện gì cả.
"Quái thay..." Lão nhân tự nói với mình.
Vừa rồi lão cảm giác có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm lão, nhưng lại không phát hiện gì cả, cẩn thận kiểm tra vài lần cũng không thấy gì.
Chẳng lẽ là ảo giác?
Nhưng tới cấp độ như lão sao có thể gặp ảo giác?
Cường giả!
Lão nhân lập tức đã nhận ra có cường giả đang nhìn trộm, một cường giả có thực lực vượt qua lão làm lão bắt đầu cảnh giác.
"Lão nhân này có tính cảnh giác rất cao nha."
Mộc Phàm có chút buồn cười nhìn lão, không có đi theo.
Hắn hướng tới hư không hỗn độn.
Mới vừa tiến vào đã bị một quầng sáng màu tím nằm sâu trong hỗn độn hấp dẫn.
"Tử Tiêu cung?"
Hai mắt Mộc Phàm nheo lại, thấy một tòa cung điện sừng sững trong hư không hỗn độn, ba chữ Tử Tiêu cung khiến hắn chú ý.

Bình Luận

0 Thảo luận