Cảm thán.
"Thế đạo này còn có người cao thượng như vậy sao?"
Các đội viên bên cạnh cũng điên cuồng gật đầu.
Thật sự là người thần kỳ.
Bọn hắn chưa bao giờ gặp được.
Lần này xem như mở rộng tầm mắt.
Trên sân thượng của một tòa nhà gần lăng Minh Tổ.
Lâm Phàm chắp tay sau lưng, nhìn về phương xa, ánh mắt ngưng trọng, tình huống trước mắt vượt quá tưởng tượng, một lượng lớn dị thú tụ tập một chỗ.
Cho dù không đến gần.
Cũng có thể cảm nhận được sự hung hãn của các dị thú.
Các dị thú ở đằng xa gầm thét, gào rống, từng lớp từng lớp, trùng trùng điệp điệp, dị thú hồng huyết ở vòng ngoài, dị thú cấp bậc cao thì ở bên trong.
Lạt Điều trốn ở trong ngực thò đầu ra, trong hai mắt đậu xanh lóe lên ánh sáng.
"Lạt Điều, ở trong đó có thứ ngươi muốn sao?"
Lâm Phàm thấy Lạt Điều cọ vào cổ của hắn, mặc dù không thể nói chuyện, nhưng lại có thể cảm nhận được.
Lạt Điều điên cuồng gật đầu.
Không sai, ở đó có đại bảo bối.
"Được, ta sẽ cố hết sức lấy cho ngươi."
Tình hình trước mắt, cho dù là hắn cũng không chắc chắn một trăm phần trăm có thể lấy được, chỉ có thể thử, tìm cơ hội, với tràng cảnh này, không phải ai cũng có thể một mình lấy được.
Lạt Điều gật đầu, lùi vào trong ngực, tiếp tục ngủ, tiếp tục nằm giả chết, mình chỉ là một Lạt Điều nhỏ biết chữa trị, giât đồ gì chứ, không phải là chuyện mà nó am hiểu.
Chạy quanh sân thượng một vòng.
Trên sân thượng những tòa nhà gần đây cũng tụ tập không ít cao thú.
Có người phát hiện ra ánh mắt Lâm Phàm, nhìn nhau, khẽ lướt qua, cảm giác cực mạnh khiến Lâm Phàm cảm thấy không nên xem thường cường giả trong tận thế.
Ngẫm lại cũng đúng, có người sống sót ban đầu có vận may tốt, sau khi tận thế bộc phát không lâu, đã trở thành Liệp Sát giả hoặc Giác Tỉnh giả, vậy thì đến bây giờ, thực lực không thể xem thường.
"Lạt Điều, lần này khó đó."
Lâm Phàm sờ cằm, trầm tư, trong lúc nhất thời thế mà lại không biết nên ra tay như thế nào, nếu như hắn ra tay trước, không nói những thứ khác, những gì hắn làm sẽ là may áo cưới cho người khác.
Cho nên chỉ có thể chờ đợi.
Đột nhiên.
Tiếng cánh quạt máy bay trực thăng vang lên.
Nhìn về bầu trời đằng xa.
Một chiếc, hai chiếc... Bốn chiếc máy bay trực thăng từ đằng xa đang đến.
Trên những chiếc máy bay trực thăng này được trang bị súng ống hạng nặng, sau khi bọn họ xuất hiện, đã khiến mọi người chú ý đến.
Lâm Phàm lẩm bẩm, "Vừa nhìn thấy là biết đoàn đội của tường rào khó lường nào đó rồi."
Hắn cũng muốn có máy bay trực thăng.
Nhưng thứ đồ chơi này quá quý hiếm, hơn nữa còn cần người điều khiển, chứ đừng nói là loại có trang bị súng ống hạng nặng thế này, trong hoàn cảnh tận thế bây giờ, đặc biệt khó tìm.
Máy bay trực thăng lướt qua đỉnh đầu bọn hắn, bay về phía lăng Minh Tổ.
Cộc cộc cộc!
Cũng không lâu lắm, súng máy hạng nặng bắt đầu bắn phá, vô số đạn bắn về dị thú bên dưới, dị thú hồng huyết không thể nào ngăn cản được hỏa lực của súng máy hạng nặng, trong nháy mắt dị thú hồng huyết đã bị xé thành mảnh nhỏ.
Sau khi đợt tiến công này bắt đầu.
Các dị thú hoàn toàn bị chọc giận, từng con tức giận gào thét, vang lên âm thanh đinh tai nhức óc, chỉ là một bên trên trời, một bên dưới đất, cấc dị thú chỉ có thể trừng mắt.
Lúc này.
Người điều khiển súng máy hạng nặng trên máy bay trực thăng gào to, miệng mắng một bầy chó hỗn tạp, nhìn dị thú hồng huyết bình thường bị xé thành mảnh nhỏ, tâm tình của hắn ta vô cùng sảng khoái, đó là một loại vui sướng đối với giết chóc.
Người này liên lạc với người điều khiển máy bay trực thăng, "Đã thấy vị trí của mảnh vỡ, mảnh vỡ khảm nạm trên một tảng đá, xung quanh có một đám dị thú cấp bậc cao trông coi."
Mục đích của bọn hắn chính là thanh lý dị thú trong phạm vi của mảnh vỡ, cho dù không thể nào dọn dẹp sạch sẽ, cũng sẽ trống được một phạm vi nhất định.
Súng máy hạng nặng vô dụng với dị thú cấp cao.
Đạn bắn vào thân bọn dị thú cấp cao này, lập tức tóe lên tia lửa, chấn động đinh đinh đang đang, tia lửa văng khắp nơi.
"Ha ha, các ngươi nhìn bọn dị thú ngu đần này đi, chỉ có thể sống sờ sờ làm bia ngắm cho chúng ta càn quét, lại chẳng có cách nào." Tráng hán điều khiển súng máy hạng nặng cười lớn.
Hắn ta là Liệp Sát giả, thực lực chỉ đạt đến cấp ba, nhưng nhìn dị thú cấp bốn, cấp năm bị hắn ta bắn nát mà không thể phản kháng, tâm tình vô cùng sảng khoái.
Ba chiếc máy bay trực thăng còn lại cũng đang xả súng, đồng thời còn ném lựu đạn xuống.
BOOM!
BOOM!
Tiếng nổ mạnh vang vọng.
Thế công dày đặc như vậy đã tạo ra thương tổn cực lớn đối với các dị thú.
Lúc này, một con dị thú cấp năm ngẩng đầu lên, trong con mắt màu đỏ tươi tản ra hung quang tức giận, gào thét, lại không thể làm gì.
"Ném chai nổ."
Ầm ầm!
Ầm ầm!
Sau khi chai nổ rơi xuống đất, lấy mảnh vỡ làm trung tâm, lập tức có lửa bốc lên, trực tiếp hình thành khu vực chân không, một vài dị thú xung quanh muốn xông lên, nhưng đối mặt với ngọn lửa cực nóng này.
Bọn chúng chùn bước, không dám xông đến.
"Má ơi, hỏa lực này mẹ nó thật mãnh liệt, đây rốt cuộc là tường rào phương nào."
Đối với Lâm Phàm mà nói, hắn thật sự hâm mộ.
Những hỏa lực này đối với dị thú cao cấp quả thật không có tác dụng gì, nhưng đối với dị thú cấp thấp, đơn giản chính là mang tính hủy diệt, hắn cũng muốn tường rào Miếu Loan có hỏa lực như vậy.
Có ý tưởng đương nhiên sẽ có động lực.
Hắn yên lặng thề, nhất đinh phải cố gắng phát triển tường rào Miếu Loan, nâng cao hỏa lực.
Nhưng vào lúc này.
TÌnh hình hiện trường đột nhiên nảy sinh biến hóa.
Một con dị thú cấp năm khác xuất hiện, phần lưng của nó mọc lên rất nhiều gai nhọn như nhím, nhưng gai nhọn này so với nhím còn dài hơn, thô hơn, sắc bén hơn.
Vút!
Vút!
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận