Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Công Tử Biệt Tú

Chương 119: Đột phá (2)

Ngày cập nhật : 2025-10-29 07:16:26
Mà lúc này, nguyên lực trong cơ thể hắn tăng trưởng cực kỳ chậm chạp, thậm chí rơi vào trạng thái đình trệ, cho thấy rõ hắn đã gặp phải nút thắt.
Nút thắt, chính là điềm báo thức tỉnh thêm lần nữa.
Lúc này, nguyên tinh của dị thú nhất giai đối với tu hành của hắn mà nói đã không còn tác dụng gì nữa.
Thứ hắn cần là nguyên tinh cấp bậc cao hơn nữa.
Dựa vào nguyên lực bản thân xung kích vách ngăn kia, tuy cũng có thể làm được nhưng cần không ít thời gian, Lâm Tú đã không còn thời gian để chờ đợi nữa.
Một mình hắn trở về phòng, đóng cửa phòng lại, ngồi xếp bằng trên giường, lấy ra một viên nguyên tinh, nắm trong lòng bàn tay, sau đó hơi dùng sức.
Ngay sau đó, một luồng nguyên lực to lớn hơn gấp mười lần so với khi trước hắn cảm nhận, từ trong lòng bàn tay ùa vào cơ thể hắn.
Lâm Tú phát ra tiếng rên khẽ, cơ thể không chịu khống chế lắc lư, cuối cùng vẫn mạnh mẽ ổn định lại.
Cơ thể hắn vượt qua người thường lại bị Linh m áp bức cực hạn nhiều lần như vậy, nỗi đau đớn mức độ này vẫn có thể chịu được.
Một khắc sau, Lâm Tú dần dần mở mắt, khẽ thở ra một hơi, có chút tiếc nuối nói: "Thất bại rồi..."
Nguyên tinh của dị thú cao giai có thể tăng cao tỷ lệ đột phá, nhưng không phải một trăm phần trăm mà chỉ có xác suất thành công một phần, nói về mặt tỷ lệ, chỉ cần vận may của hắn không quá tệ, chín phần còn lại, rồi sẽ có một lần có thể thành công.
Lâm Tú lại lấy ra một viên nguyên tinh, cầm trong lòng bàn tay.
. . .
Đêm đã khuya.
Lâm Tú còn chưa ngủ.
Hắn ngồi xếp bằng trên giường, nhìn viên nguyên tinh cuối cùng trong tay, trong lòng cảm thấy cạn lời, xác suất một phần mười đã nói đâu, cũng lừa đảo quá rồi.
Còn lại một viên nguyên tinh cuối cùng, sau khi dùng xong nếu không đột phá ngày mai lại phải bảo Tôn Đại Lực ra ngoài mua, nguyên tinh của dị thú nhị giai không tính là hiếm có, chỉ cần có bạc, tám viên mười viên vẫn có thể mua được.
Một lúc sau, Lâm Tú cầm trong tay viên nguyên tinh cuối cùng, lòng mang mong đợi, lại lần nữa nhắm mắt.
Thời gian một đêm, lặng lẽ trôi qua.
Sáng sớm, sau vài tiếng gà gáy lanh lảnh, Đại Hoàng trong ổ chó chậm rãi mở mắt ra.
Nhìn khúc xương lớn bên cạnh, Đại Hoàng nuốt nước miếng, tuy đã qua rất nhiều ngày nhưng mỗi lần nhớ đến trải nghiệm mấy ngày này, nó vẫn còn cảm giác đời chó như mộng.
Bắt đầu từ khi sinh ra, nó đã lưu lạc đầu đường, không chỉ phải chịu đựng gió táp mưa sa, ăn bữa này không có bữa sau, ăn no một bữa nhịn đói ba ngày cũng là chuyện bình thường.
Lúc đó, nó chưa từng nghĩ sẽ có một ngày có một cái ổ thuộc về mình, mỗi ngày đều có thịt ăn không hết, xương gặm không ngơi, nó cảm thấy đời chó của mình đã đến đỉnh cao.
Lúc này, một giọng nói đột nhiên truyền vào tai nó.
"Đại Hoàng, lại đây."
Đại Hoàng đột ngột ngẩng đầu, hai lỗ tai dựng đứng, biểu cảm trên mặt chó cảnh giác đến cực điểm.
Nó không nghe nhầm đúng không, vừa nãy hình như nó nghe thấy có chó đang nói chuyện.
Chẳng lẽ trong sân này vẫn còn con chó thứ hai.
Nó xoay tại chỗ một vòng, cũng không phát hiện có con chó khác trong sân, chỉ có chủ nhân đang đứng trong sân, Lâm Tú nhìn Đại Hoàng, khóe môi khẽ động, lại có một giọng nói vang thẳng trong đầu Đại Hoàng.
"Đừng tìm nữa, ta ở trong này."
Cuối cùng Đại Hoàng đã ý thức được gì đó, ngẩng đầu nhìn Lâm Tú, mắt chó đột nhiên trừng lớn.
Nữ thần vận mệnh cuối cùng vẫn chiếu cố Lâm Tú.
Một ngàn lượng bạc mua mười viên nguyên tinh, sau cùng đã để hắn đột phá tầng gông xiềng đó ở viên cuối cùng.
Nguyên lực xảy ra thay đổi về chất, tự nhiên năng lực cũng khác xa lúc trước.
Điều khiến Lâm Tú ngạc nhiên vui mừng là sau khi năng lực xảy ra thay đổi về chất, các loại năng lực đều tăng lên đồng bộ.
Lâm Tú bây giờ, có thể đóng băng mặt đất trong phạm vi một trượng quanh mình trong chớp mắt, mà sức mạnh của hắn cũng nghênh đón sự tăng trưởng mạnh mẽ, có thể nhẹ nhàng nhấc khóa đá mà khi trước không thể nâng lên nổi.
Thể tích của không gian tùy thân kia đã tăng lên gấp mười lần, thay đổi rõ rệt nhất còn có năng lực thú ngữ, Lâm Tú của trước đây chỉ có thể nghe hiểu lời nói của bọn chúng, bây giờ đã có thể dùng năng lực giao tiếp với động vật, khiến giọng nói của mình vang thẳng trong đầu bọn chúng.
Đại Hoàng là đối tượng thí nghiệm đầu tiên của hắn, lúc này nó đã trở thành cơ sở ngầm của Lâm Tú, giúp hắn giám thị tất cả những người khả nghi xung quanh Lâm phủ.
Trong tình huống bình thường có ai sẽ chú ý đến một con chó chứ.
Mà sau khi trở về từ yến hội sinh thần của Tiết Ngưng Nhi, liên tục bảy ngày Lâm Tú không hề ra khỏi cửa nhà lần nào.
Hắn bảo Tôn Đại Lực đến Dị Thuật Viện xin nghỉ phép giúp mình, mỗi ngày đều ở trong nhà, cửa lớn không ra, cửa sau không bước, chưa từng gặp Song Song cô nương cũng không đến Lê Hoa Uyển.

Bình Luận

0 Thảo luận