Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Công Tử Biệt Tú

Chương 207: Không nỡ (1)

Ngày cập nhật : 2025-10-29 07:16:26
Quả nhiên, Tiết Ngưng Nhi vừa mới đến giáo trường đã nhanh chóng đi đến bên cạnh Lâm Tú hỏi: "Hai lần lên lớp, tại sao huynh lại không đến?"
Lâm Tú cười giải thích: "Mấy ngày trước nhà ta có chút chuyện."
Tiết Ngưng Nhi lại không truy hỏi cặn kẽ mà vui vẻ chia sẻ với Lâm Tú một vài chuyện của nàng ta trải qua mấy ngày nay, đồng thời thỉnh thoảng lại tiếp xúc thân thể không tính là quá thân mật với Lâm Tú, trong lời nói không chút che giấu hảo cảm dành cho Lâm Tú.
Điều này khiến Lâm Tú ý thức, Tiết Ngưng Nhi câu cá lâu như vậy, có thể không nhịn được muốn thu lưới rồi.
Mục đích ban đầu của nàng ta chính là tiếp cận Lâm Tú, để Lâm Tú thích nàng ta, sau đó bỏ rơi hắn, cứ như vậy Triệu Linh Quân sẽ trở thành trò cười, tuy Lâm Tú cũng sẽ bị người ta giễu cợt nhưng hắn chỉ là một tiểu nhân vật không quan trọng, trọng điểm mọi người quan tâm vẫn là Triệu Linh Quân.
Quả nhiên không ngoài dự đoán của Lâm Tú, sau khi kết thúc lớp võ đạo, Tiết Ngưng Nhi khập khiễng đến bên cạnh Lâm Tú nói: "Lâm Tú, vừa nãy khi luyện tập, không cẩn thận bị trẹo chân, huynh có thể cõng ta xuất cung không, xe ngựa nhà ta đang chờ ngoài cung..."
Giờ phút này Lâm Tú cực kì hối hận.
Tại sao hắn lại vội vã muốn sao chép năng lực của Liễu Thanh Phong, bây giờ cơ hội lớn bày ra trước mắt, đáng tiếc hắn không dùng được!
Giai đoạn hiện nay, số lượng năng lực hắn có thể sao chép đã đến giới hạn, đừng nói cõng Tiết Ngưng Nhi, cho dù tiếp xúc không có khoảng cách với nàng ta cũng vô ích, tất cả đều phải chờ hắn đột phá thêm lần nữa...
Lâm Tú nhìn Tiết Ngưng Nhi, khó xử nói: "Ngưng Nhi cô nương, nam nữ thụ thụ bất thân, những nữ tử cùng trường đâu?"
Tiết Ngưng Nhi thở dài nói: "Các nàng trải qua huấn luyện lâu như vậy, sớm đã mất sức, tự mình đi đường còn loạng choạng, cho dù là dìu ta cũng không được..."
Cái này không phải Tiết Ngưng Nhi cố ý lấy cớ mà lớp võ đạo thật sự rất mệt, mỗi lần lên lớp dưới sự sắp xếp của giáo tập, các học sinh đều bị rút cạn khí lực để đột phá cực hạn cơ thể, đừng nói nữ tử ngay cả mấy học sinh nam, đi đường mà bước chân cũng bồng bềnh.
Lâm Tú lại hỏi: "Vậy giáo tập của cô đâu?"
Tiết Ngưng Nhi bất đắc dĩ nói: "Ta vốn muốn tìm giáo tập giúp đỡ nhưng nàng ấy đã đi rồi."
Trước khi số lượng năng lực của hắn chưa tăng lên, hoàn toàn không cần thiết tiếp xúc cơ thể với Tiết Ngưng Nhi, Lâm Tú lại nói: "Nhưng Ngưng Nhi cô nương, năng lực của cô chẳng phải là phi hành sao, lẽ nào cô không thể tự mình bay ra ngoài à."
"Hôm qua khi ta tu hành đã hao phí hết nguyên lực đến bây giờ vẫn chưa hồi phục, không thể sử dụng năng lực." Gương mặt Tiết Ngưng Nhi lộ vẻ không vui nói: "Còn nói là bằng hữu tốt, ngay cả chút chuyện này cũng không muốn giúp, ta tự mình đi từ từ, một canh giờ cũng có thể đi đến cửa cung..."
Lâm Tú thở dài, ngồi xổm xuống nói: "Lên đi."
Biết rõ đây là Tiết Ngưng Nhi đang dụ dỗ hắn, nhưng Lâm Tú không có cách nào không mắc câu.
Tiết Ngưng Nhi đã muốn phát động tấn công hắn, lần này Lâm Tú từ chối nàng ta, sau này có thể sẽ không còn cơ hội như vậy nữa.
Chỉ có thể để nàng ta nhìn thấy hi vọng trước, nàng ta mới tiếp tục tiến hành kế hoạch bước tiếp theo.
"Vậy thì còn được..."
Trên gương mặt Tiết Ngưng Nhi lại lần nữa lộ ra nụ cười, nằm trên lưng Lâm Tú, thực ra nàng ta thật sự bất cẩn bị trẹo chân, nhưng nàng ta nói trong cơ thể mình không còn nguyên lực là nói dối, chính vì muốn Lâm Tú cõng nàng ta.
Tiếp xúc cơ thể thích hợp chính là một bước quan trọng để nam nhân này đắm chìm.
Nhưng mà sau khi thật sự nằm trên lưng Lâm Tú, Tiết Ngưng Nhi có chút hối hận.
Thì ra tiếp xúc cơ thể với nam nhân là cảm giác này, bên dưới là cơ thể mang theo khí tức nam tử mãnh liệt khiến trái tim nàng ta đập mạnh, vệt đỏ trên mặt rất nhanh lan đến cổ, cơ thể cũng trở nên mềm mại vô lực.
Tiết Ngưng Nhi hối hận.
Đây là lần đầu tiên nàng ta tiếp xúc thân mật như vậy với nam tử, nàng ta hoàn toàn không ngờ được Lâm Tú cõng vậy mà lại là cảm giác như thế, mặt nàng ta nóng bừng, cơ thể cũng xảy ra một chút thay đổi, điều này khiến nàng ta hiểu ra không thể tiếp tục như vậy nữa!
Lâm Tú cõng Tiết Ngưng Nhi, còn chưa đi được mấy bước, đột nhiên cảm thấy sau lưng nhẹ bẫng.
Hắn quay đầu, nhìn thấy Tiết Ngưng Nhi lơ lửng trên không, mặt đỏ như quả đào chín mọng.
Nàng ta không dám nhìn Lâm Tú, nói: "Ta, ta cảm giác nguyên lực trong cơ thể hồi phục một chút rồi, ta, ta về trước đây..."
Nói xong cả người nàng vẽ một vòng cung duyên dáng trên bầu trời, biến mất trước mặt Lâm Tú.
Lâm Tú nhìn mà trong lòng hâm mộ, bay tới bay lui vui biết mấy, hắn nhất định phải lấy năng lực của nàng ta đến tay, hơn nữa ngày đó đã không còn xa rồi.

Bình Luận

0 Thảo luận