Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Công Tử Biệt Tú

Chương 203: Tiết Ngưng Nhi tỉnh lại (1)

Ngày cập nhật : 2025-10-29 07:16:26
Mặc dù trong đầu tràn ngập nghi hoặc, Lâm Tú vẫn điềm nhiên như không mỉm cười nhìn Tần Uyển, nói: "Uyển Nhi cô nương, thật là trùng hợp."
Tần Uyển cũng lấy lại tinh thần, trực tiếp ngồi ở đối diện Lâm Tú: "Đúng là rất trùng hợp, Lâm công tử cũng thường xuyên đến nơi này ăn cơm sao?"
Lâm Tú lắc đầu đáp: "Không thường xuyên, chỉ là trùng hợp đi ngang qua, lại vừa vặn đói bụng nên tiến vào ăn tô mì, Uyển Nhi cô nương tựa như là khách quen của nơi này."
Tần Uyển cũng không phủ nhận, nói ra: "Đồ ăn của cửa hàng này rất ngon, ta thường xuyên đến ủng hộ."
Nàng nói xong câu đó, giữa hai người lại rơi vào trạng thái im lặng thật lâu, có chút lúng túng.
Kỳ thật đối với Lâm Tú mà nói, ở chung phòng với một cô gái thế mà không nói lời nào là một loại sỉ nhục lớn lao, nhưng đối mặt Tần Uyển, Lâm Tú vẫn không chủ động tìm kiếm chủ đề.
Mặc dù đây chỉ là lần thứ hai nhìn thấy Tần Uyển, nhưng trực giác nói cho Lâm Tú biết nàng ở đẳng cấp rất cao.
Đẳng cấp của Tần Uyển cao hơn tiểu trà xanh Tiết Ngưng Nhi không biết bao nhiêu lần, đối với loại phụ nữ như vậy, hết thảy kỹ xảo của đàn ông đều không có tác dụng.
Nói đơn giản một chút thì nàng chính là đồng loại của Lâm Tú.
Mặc dù hai người tới bây giờ không mở miệng nói bao nhiêu câu, nhưng trực giác giữa đồng loại với nhau nói cho Lâm Tú biết, người phụ nữ này không đơn giản, bởi vì hắn không nhìn thấu Tần Uyển.
Thải Y, Tiết Ngưng Nhi, Linh m, thậm chí là Quý phi nương nương, mỗi một ánh mắt, một động tác của các nàng, Lâm Tú liền có thể hiểu thấu trong lòng bọn họ đang suy nghĩ gì, nhưng Tần Uyển thì khác, ánh mắt của nàng tựa như là một vực sâu không thấy đáy, Lâm Tú nhìn vào đó mà không tìm thấy bất kỳ tin tức gì.
Đẳng cấp của nàng không thấp hơn Lâm Tú.
Đối mặt người đẳng cấp thấp hơn mình, hắn có thể tùy ý ra tay, bởi vì hết thảy đều nằm trong khống chế của hắn.
Nhưng đối mặt người phụ nữ cùng đẳng cấp, hoặc là đẳng cấp còn cao hơn, tại thời điểm hắn chủ động ra thay, chính là lúc hắn thua.
Quyết đấu cao cấp, vô chiêu thắng hữu chiêu.
Nhưng cuối cùng, Lâm Tú vẫn không nhịn được ra tay trước.
Hắn cởi xuống áo bào ngoài trên người mình, đưa cho Tần Uyển.
Tần Uyển lắc đầu, cự tuyệt: "Ta không lạnh."
Lâm Tú nhìn quần áo đã dán sát vào trước ngực của nàng, cùng với quy mô khoa trương kia, lắc đầu nói: "Đây không phải vấn đề có lạnh hay không, cô không mặc quần áo vào, ta không cách nào chú tâm ăn uống, hoặc là cô có thể đi bàn khác để ngồi."
Tần Uyển cúi đầu nhìn một chút, sau đó ngẩng đầu, tiếp nhận quần áo của Lâm Tú, đắp lên người, nói: "Cảm ơn."
Từ đầu đến cuối, nàng đều biểu hiện rất lạnh nhạt, không có một chút ngượng ngùng hay tức giận giống phụ nữ bình thường khi gặp phải loại chuyện này, nếu như là Tiết Ngưng Nhi, nàng hẳn sớm đã đưa tay nhỏ đánh vai Lâm Tú, nũng nịu nói "Ngươi thật hư hỏng"...
Điều này cũng làm cho Lâm Tú càng thêm vững tin, hắn đã gặp phải cao thủ.
Sau đó, Lâm Tú cùng Tần Uyển, không còn nói gì với nhau nữa.
Ăn xong bát mì của mình, Lâm Tú đứng lên trước, thanh toán tiền mì của mình, tạm biệt Tần Uyển, rời khỏi tiệm mì.
Trong tiệm mì, Tần Uyển vẫn đang ăn, quần áo của Lâm Tú khoác lên người mang tới cảm giác thật ấm áp, nhưng người này, Tần Uyển không nhìn thấu.
Vị hôn phu của Triệu Linh Quân ở trong lòng mọi người không có địa vị cao, con nhà Tam đẳng bá, mười tám tuổi mới thức tỉnh năng lực dị thuật, bình thường đến mức không thể bình thường hơn, một kẻ tầm thường dựa vào vị hôn thê mà nổi danh, bị loại phụ nữ như Tiết Ngưng Nhi đùa nghịch xoay quanh còn không biết, không biết bao nhiêu người âm thầm cười cợt sau lưng, trước kia Tần Uyển cũng cho là như vậy.
Nhưng hôm nay tiếp xúc trong thời gian ngắn ngủi, Tần Uyển đã biết được mình có hiểm lầm rất lớn với Lâm Tú.
Người này không đơn giản, hắn tuyệt đối không tầm thường, loại người này không có khả năng bị Tiết Ngưng Nhi đùa giỡn trong lòng bàn tay, thủ đoạn của Tiết Ngưng Nhi chỉ có thể đối phó những thiếu gia ăn chơi đầu óc ngu si, nàng xem người đàn ông này làm con mồi, cuối cùng nhất định sẽ là chính nàng chịu thiệt.
Cũng không biết, Lâm Tú tiếp cận Tiết Ngưng Nhi đến cùng là vì mục đích gì...
Trả thù sao?
Hay là tương kế tựu kế, gạt người lừa sắc?
Nàng không nhìn thấu.
Ăn hết mì, Tần Uyển thanh toán tiền mì, đi ra khỏi cửa hàng.
Không biết từ lúc nào mưa bên ngoài đã tạnh.
Tần Uyển thu lại cây dù Lâm Tú đưa cho, bước đi trên đường, trùng hợp có hai người đàn ông say rượu đi tới, thấy được nàng, không khỏi giật mình vì bề ngoài xinh đẹp, sau đó sắc mặt hiện ra vẻ dâm tà, trêu chọc: "Cô nương nhìn thật xinh đẹp, có muốn chơi đùa với chúng ta không..."
Tần Uyển nhìn bọn hắn, trên mặt hiện ra một nụ cười rung động lòng người, nói: "Có..."
Nói xong, nàng chủ động rẽ sang ngõ nhỏ bên cạnh.

Bình Luận

0 Thảo luận