Đương nhiên, thân phận của hắn đặc thù, không thể nào trực tiếp ra tay với Lâm Tú.
Tuy phủ Vĩnh Bình hầu không dám nói quyền khuynh triều dã, nhưng thủ hạ quan viên dựa vào cũng không ít, nha môn Đông Thành càng giống như là của Dương gia, lần này người thay hắn ra tay là con trai của Đông Thành Lệnh.
Thật ra loại chuyện này, Đông Thành Úy ra tay cũng được, nhưng việc lần trước, Ngô Thành làm việc khiến cho hắn rất không hài lòng, người này ở chỗ Dương Tuyên, đã bị vứt sang vị trí ra rìa rồi.
Đương nhiên, còn có một nguyên nhân nữa hắn không tự mình ra tay.
Những ngày này, hắn liên tiếp ra tay với Lâm Tú, thế mà lại liên tiếp thất bại, những điều này không phải là hai chữ "trùng hợp" có thể giải thích rõ ràng.
Lần trước bởi vì hắn sơ sót, trước đó không điều tra hành tung của Lâm Tú, cũng không biết hắn chế tạo băng cho hoàng cung, mới dẫn đến kế hoạch thất bại.
Một mặt là do hắn không để Lâm Tú vào mắt, mặt khác là, những chuyện khác ở Vương Đô hắn còn dễ điều tra, nhưng chuyện ở hậu cung, ai dám thăm dò, vạn nhất bị bệ hạ biết được, có còn cần đầu của mình nữa không?
Ai cũng biết, bệ hạ sủng hậu phi nhất, có một lần, một vài vị Ngự sử ở Đô Sát ti ở kim điện nói vài câu, một vị phi tử nào đó trong hậu cung đi đường không có nghi thái, nên học nhiều lễ nghi trong cung một chút, tuy lúc ấy bệ hạ không nói gì, nhưng sau đó đã trực tiếp ba tháng không lên triều...
Từ đó về sau, nhóm Ngự sự trong mắt không chứa nổi một hạt cát đó, không ai dám công khai phê bình hậu phi, nhiều nhất cũng chỉ nói vài câu nhắc nhở bệ hạ mà thôi.
Lâm Tú lại lợi dụng việc này, gài bẫy hắn một lần, nếu như lần đó hắn trực tiếp ra tay, chỉ sợ rằng cũng khó có thể thoát thân.
Người này, không chỉ có kiêu ngạo, mà còn âm hiểm, để phòng ngừa vạn nhất, hắn vẫn là nên không ra mặt thì tốt hơn.
Đến lúc đó, cho dù có cái gì ngoài ý muốn, cha con Đông Thành Lệnh cũng có thể dốc sức chống đỡ, sẽ không liên lụy đến hắn.
Dương Tuyên thở phào một hơi, lại lần nữa chỉnh lý lại kế hoạch ngày hôm nay, phát hiện không có sơ hở gì, lúc này mới chắp tay ra sau lưng, đi ra khỏi phủ Vĩnh Bình hầu, khóe miệng hắn hơi nhếch lên, nói: "Đi, đi ra ngoài xem kịch..."
Trích Nguyệt Lâu.
Lâm Tú đi ra ngoài, đầu tiên đến Trích Nguyệt Lâu, sau đó đứng ở cửa đợi Quý phi nương nương đến.
Quý phi nương nương là mấu chốt quan trọng nhất trong kế hoạch của hắn.
Từ Tiết phủ trở về, Lâm Tú đã có kế hoạch này.
Ở Vương Đô, phủ Vĩnh Bình hầu quyền thế khuynh thiên, bất luận thế nào Lâm Tú cũng không thể đấu lại bọn họ, mà nói đến thủ đoạn sau lưng, Dương Tuyên thân là con trai Nhất đẳng hầu, cũng có nhiều tiền hơn so với Lâm Tú.
Cho nên, hắn muốn mượn sức mạnh khác giúp đỡ.
Sức mạnh mà đến ngay cả Vĩnh Bình hầu cũng không đắc tội được.
Ở Tiết phủ chọc giận Dương Tuyên là bước đầu tiên trong kế hoạch của hắn.
Lâm Tú chính là kiêu ngạo, kiêu ngạo đến mức khiến cho Dương Tuyên không chịu được nữa, không nhịn được muốn lập tức ra tay với Lâm Tú, sau đó hắn ở trong nhà bảy ngày, ngay cả cửa lớn cũng không đi ra, chính là để cho cho Dương Tuyên sốt ruột.
Bắt đầu từ ngày thứ ba Lâm Tú ở nhà, Dương Tuyên đã sắp xếp người theo dõi ở trước cửa Lâm phủ, khi đó Lâm Tú đã biết, hắn sốt ruột rồi.
Khi hắn ra khỏi cửa lần nữa, Dương Tuyên nhất định sẽ không nhịn được ra tay.
Đây cũng chính là điều Lâm Tú mong muốn.
Cho nên, hắn đi hoàng cung, cùng với lúc từ hoàng cung đi về, chỉ đi cửa sau của Lâm phủ, khi hội hợp với Quý phi nương nương, sẽ là nghênh ngang đi ra từ cửa chính.
Hắn muốn để cho Dương Tuyên nhìn thấy.
Ở trước cửa Trích Nguyệt Lâu đợi một khắc, Lâm Tú nhìn thấy ba bóng người từ phương hướng hoàng cung đi đến.
Quý phi nương nương ôm linh sủng, phía sau còn có hai người đi theo, trong đó có một tiểu cung nữ tên là Linh Lung, người còn lại, là hoạn quan bên người Hạ Hoàng.
Có điều, Lâm Tú hiểu rất rõ, nhìn thì như bọn họ chỉ có ba người, nhưng người ở bên cạnh âm thầm bảo vệ Quý phi nương nương nhất định không ít, cho dù là chỉ xuất hiện một chút tình huống nhỏ, nơi này cũng sẽ bị người bao vây trùng trùng.
Hôm nay Quý phi nương nương không mặc cung trang hoa lệ, mà thay một bộ váy thanh lịch, trên mặt cũng chỉ trang điểm nhẹ nhàng, nhìn qua chỉ là một quý phụ nhân xinh đẹp mà thôi.
Nhưng loại khí chất cao quý, đoan trang, thanh lịch toát ra từ trên người nàng không phải tùy tiện một quý phụ nhân nào cũng có thể có được.
Đương nhiên, loại khí chất này, người thường cảm nhận được, chỉ là một loại cảm giác khoảng cách không thể tiếp cận, cũng chỉ có quyền quý đỉnh cấp chân chính mới có thể nhìn ra, đây là một loại khí chất của người nhiều năm ở trên địa vị cao hình thành nên, mà nữ tử có loại khí chất này, toàn bộ Vương Đô cũng chỉ có vài người.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận