Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Công Tử Biệt Tú

Chương 183: Thân phận của Lý Bách Chương (5)

Ngày cập nhật : 2025-10-29 07:16:26
Cuối cùng Lâm Tú vẫn là không đòi khoản tiền đó từ chỗ Lý Bách Chương, đường đường Tần Vương điện hạ, thế mà lại có thể khóc than với hắn, còn nói tình bằng hữu giữa hai người bọn họ không thể dùng ngân lượng để đong đếm, lần sau hắn sẽ mời Lâm Tú uống rượu bù lại.
Lâm Tú còn thiếu chút rượu đó sao, thứ Lâm Tú thiếu là bạc.
Nhưng lần này, Lâm Tú không hề nhắc đến kinh doanh với Lý Bách Chương, hôm nay hắn còn một chuyện quan trọng khác cần làm.
Đì vào Thái Y Viện, Song Song cô nương cũng ở trong này, Lâm Tú mời nàng đến Lâm gia ăn cơm, thuận tiện trị liệu cho một bệnh nhân, nàng không hề do dự đồng ý.
Nàng là nữ tử đơn thuần nhất, tâm địa lương thiện nhất mà Lâm Tú từng gặp.
Song Song cũng từng nói với Lâm Tú, thật ra nàng không thích làm Thái Y trong cung, dù sao, hậu phi trong cung cũng không phải ngày nào cũng bị bệnh, phần lớn thời gian đều là triệu nàng qua đó bảo dưỡng dung nhan cho bọn họ.
Mà lý tưởng của nàng, là danh y một thế hệ, là tế thế cứu người, chứ không phải bị nhốt ở trong cung.
Nhưng nhân sinh trên đời, chuyện thân bất do kỷ rất nhiều.
Từ khi bắt đầu thức tỉnh năng lực trị liệu, nàng đã bị triệu vào Dị Thuật Viện, triều đình đã cung cấp cho nàng vô số tài nguyên tu hành để bồi dưỡng nàng, nàng có thể ở tuổi mười bảy thức tỉnh bốn lần năng lực, có thể nói hoàn toàn là nhờ vào nguyên tinh.
Mà gia tộc của nàng, sau khi năng lực của nàng được phát hiện, từ bình dân bình thường, được thăng làm quyền quý của Vương Đô, tất cả những điều này đều là triều đình cho nàng, ở trong một số việc, nàng không có lựa chọn.
Khi Lâm Tú và Song Song đi đến Lâm gia, ở ngoài cửa gặp được Liễu Thanh Phong.
Hắn cõng mẫu thân tuổi già ở trên lưng, thẳng tắp đứng ở đó chờ đợi, Lâm Tú đi đến hỏi: "Liễu đại nhân, sao ngươi không đi vào?"
Liễu Thanh Phong cười nói: "Ta ở chỗ này chờ Lâm đại nhân."
Tính cách của Liễu Thanh Phong chính là như thế, Lâm Tú cũng không hề nhiều lời, chỉ nói: "Đi vào thôi, vị này là Song Song cô nương, nàng là bằng hữu của ta cũng là Thái Y của Thái Y Viện, một lát nữa để nàng khám bệnh cho lệnh đường."
Song Song cô nương là thần y trời sinh, thật ra nàng cũng không cần học y lý và dược lý gì, chỉ cần nắm tay của lão nhân, khí sắc của lão nhân nằm ở trên giường đã dần dần chuyển biến tốt, rồi nặng nề đi vào giấc ngủ.
Nàng mượn thư phòng của Lâm Tú, viết một phương thuốc, đưa cho Liễu Thanh Phong, nói: "Trong phổi lão nhân gia có tật, ta đã giúp bà chữa khỏi phần lớn chỗ đau, nhưng bà tuổi già thân thể yếu, còn cần phải điều dưỡng, ngươi dựa theo phương thuốc này, bốc thuốc thời gian dài là được rồi..."
Bệnh của lão nhân gia, khác với vết thương của Lâm Tú.
Năng lực chữa khỏi, có tác dụng kỳ diệu với trị liệu ngoại thương, cơ bản có thể làm vết thương hoàn toàn khép lại, nhưng đối với một vài tật bệnh mãn tính, lại không có hiệu quả trị liệu tốt như thế, nhưng cho dù là như thế, cũng có thể giảm lớn bệnh tình của mẫu thân Liễu Thanh Phong, hơn nữa dùng dược vật điều dưỡng, tăng thêm ba năm, năm năm duyên thọ của bà cũng là chuyện dễ dàng.
Liễu Thanh Phong nhận lấy phương thuốc, cảm kích nói: "Đa tạ Thái Y, không biết ngài cần bao nhiêu phí chẩn trị..."
Song Song cô nương cười nói: "Ta khám bệnh không thu tiền."
Liễu Thanh Phong nói: "Đây..."
Lâm Tú cũng nói: "Song Song cô nương là một đại phu chân chính, ngươi không cần khách khí, để cho lão nhân gia nghỉ ngơi cho tốt, chúng ta ra bên ngoài nói chuyện."
Ra khỏi phòng, Song Song cô nương đã bị Bình An bá phu nhân không kìm chế được kéo đi nói chuyện, bởi vì trong lòng bà có ý tưởng hủy bỏ hôn ước với Triệu gia, nên bây giờ bà một lòng một dạ muốn tìm cho Lâm Tú một người vợ mới.
Rất rõ ràng, Song Song cô nương chính là một trong những mục tiêu trọng điểm của bà.
Liễu Thanh Phong đứng tại chỗ, đột nhiên ôm quyền cúi đầu, nói với Lâm Tú: "Rất xin lỗi, Lâm đại nhân, trước kia ta không biết con người của ngươi, thái độ đối với ngươi không tốt, ta..."
Lâm Tú khoát tay áo, nói: "Được rồi, nếu như ngươi thật sự áy náy, lát nữa cùng với ta uống vài chén."
Mặt Liễu Thanh Phong lộ ra vẻ cảm động, ôm quyền nói: "Nhất định!"
Cơm chiều hôm nay của Lâm Tú rất phong phú, ăn cơm xong, Lâm Tú đưa Song Song cô nương trở về trước, đợi khi hắn trở lại Lâm phủ, Liễu Thanh Phong vẫn còn chưa đi.
Song Song cô nương nói, thân thể của lão nhân gia yếu ớt, hẳn là bà sẽ ngủ thẳng đến buổi sáng mai mới tỉnh, Lâm Tú bảo nha hoàn thu dọn một gian sương phòng, giữ cả Liễu Thanh Phong lại.
Sắc trời đã tối hắn, Lâm Tú ở thư phòng nhấc một cái bàn nhỏ lên, lấy ra một vò rượu ngon bản thân đặc chế, nói: "Tài năng điều tra án của Liễu đại nhân, ta rất bội phục, hôm nay nhất định phải uống đến sảng khoái."

Bình Luận

0 Thảo luận