Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Công Tử Biệt Tú

Chương 204: Tiết Ngưng Nhi tỉnh lại (2)

Ngày cập nhật : 2025-10-29 07:16:26
Loại mỹ nhân cực phẩm này thế mà đồng ý ôm ấp yêu thương, hai tên say này vô cùng vui vẻ, không kịp chờ đợi đã bước theo.
Không biết qua bao lâu, có người đi ngang qua cái ngõ kia, nghe được bên trong truyền đến từng đợt thanh âm dâm loạn, bước chân không khỏi dừng lại, không nhịn được nhìn thoáng qua, sau đó liền trợn mắt há hốc mồm, mặt mũi tràn đầy vẻ chấn kinh.
Chỉ thấy bên trong ngõ hẻm kia, hai tên đàn ông say rượu đang ôm nhau, ra sức hôn môi, cùng lúc đó, tay bọn hắn còn đang không ngừng sờ soạng trên người đối phương, tình huống kích thích một cách hỗn loạn...
Người đi đường kia chợt cảm thấy trong dạ dày quay cuồng một hồi, vội vàng bỏ chạy, trên đường còn vấp ngã, vừa chạy vừa cảm thán trong lòng: "Đạo đức xã hội ngày càng đi xuống, ngày càng đi xuống..."
...
Dị Thuật Viện, võ đài.
Lâm Tú và Lý Bách Chương tựa vào thân cây cạnh võ đài, khóe miệng hai người đều ngậm một cọng cỏ đuôi chó, giữ tư thế ngẩng đầu nhìn trời thật lâu.
Từ đồng đạo biến thành đồng cảm vì đồng bệnh tương liên, tình hữu nghị giữa hai người cũng càng thêm thâm hậu hơn trước.
Lâm Tú đã biết Lý Bách Chương đến Dị Thuật Viện, chính là vì giải sầu.
Trong nhà có một vị thê tử như vậy, xác thực bên ngoài tốt hơn ở nhà.
Lâm Tú mới đầu là vì học tập kiến thức võ đạo, nhưng hắn chậm rãi phát hiện, tác dụng của khóa võ đạo kỳ thật không lớn như vậy, tác dụng lớn nhất chính là có giáo tập sẽ giúp bọn hắn dẫn khí, Lâm Tú đã dẫn khí thành công, coi như không lên lớp học khóa võ đạo, hắn cũng có thể tự mình tu hành.
Lý do làm hắn lên lớp học khóa khóa võ đạo tất nhiên là Tiết Ngưng Nhi.
Bởi vì năng lực phục chế đã đến giới hạn số lượng cao nhất, Lâm Tú cần thức tỉnh thêm một lần nữa mới có thể thu được năng lực phi hành của Tiết Ngưng Nhi, trước lúc đó, hắn nhất định phải duy trì mối quan hệ thân thiết với Tiết Ngưng Nhi, nếu không chẳng khác nào phí công nhọc sức, ngay cả ban thưởng khuyên tai quý giá của Quý phi nương nương cũng coi như mất trắng.
Lâm Tú đang nhìn trời, trước mắt bỗng nhiên xuất hiện một khuôn mặt tuyệt mỹ.
Cho dù là nhìn từ góc độ này, khuôn mặt Tần Uyển cũng đẹp không có góc chết.
Nàng đưa cây dù kia cùng quần áo cho Lâm Tú, lại lấy ra một thỏi bạc, nói: "Đa tạ Lâm công tử, hai ngày trước ngươi không tới Dị Thuật Viện, những vật này hiện tại mới có thể trả lại ngươi, đúng rồi, y phục của ngươi ta đã giặt rồi."
Lâm Tú tiếp nhận bạc, nói: "Không cần khách khí, tiện tay mà thôi."
Hai người cũng không nói lời dư thừa, Tần Uyển đưa những vật này vào tay Lâm Tú rồi quay người rời đi.
Lý Bách Chương trợn to mắt nhìn Lâm Tú, hỏi: "Ngươi và Uyển Nhi cô nương quen biết từ bao giờ, tại sao nàng lại có y phục của ngươi?"
Lâm Tú nói: "Đừng hiểu lầm, chỉ là mấy ngày trước trời mưa to, nàng quên mang dù, toàn thân ướt đẫm đứng dưới mái hiên, trùng hợp ta thấy được, vì cùng là đồng môn, nên cho mượn cây dù, thuận tiện cho mượn thêm áo ngoài để ủ ấm, hôm nay nàng đến trả đồ cho ta mà thôi."
Lý Bách Chương ra vẻ không tin tưởng: "Thật như thế sao?"
Lâm Tú nhún vai, nói: "Ngươi hẳn là nhìn ra, nàng lợi hại hơn Tiết Ngưng Nhi nhiều, không dễ dàng chiếm được như vậy."
Lý Bách Chương nhẹ nhàng gật đầu, nói: "Cũng đúng, Dị Thuật Viện nhiều phụ nữ như vậy, duy chỉ có Uyển Nhi cô nương ta không nhìn thấu, cũng không biết ai có thể ôm mỹ nhân về nhà, dù sao cũng không phải là hai chúng ta..."
Tựa hồ là nói tới chuyện thương tâm, hắn lần nữa ngẩng đầu nhìn trời, vẻ mặt cô đơn.
Tần Vương phi là ai, hắn rõ ràng hơn bất kì ai khác, đó là người phụ nữ ghen tuông từ trong máu, buổi sáng hắn nhìn nha hoàn hơi lâu một chút, ban đêm nha hoàn sẽ bị đổi hết. Còn Triệu Linh Quân, một tiên nữ vừa ưu tú vừa kiêu ngạo như vậy, làm sao có thể để Lâm Tú nạp thiếp.
Lý Bách Chương cảm thán một tiếng, đều là người lưu lạc chân trời...
Một bên khác, Tiết Ngưng Nhi nghiến chặt hàm răng, bàn tay nhỏ trắng nõn trong tay áo đã siết lại từ lâu.
Tiểu tiện nhân Tần Uyển này, chẳng lẽ muốn tranh đoạt Lâm Tú với nàng.
Nếu là những người khác, Tiết Ngưng Nhi căn bản không lo lắng, nàng có tự tin tuyệt đối với mình, không có mấy người có thể cướp đoạt con mồi khỏi tay Tiết Ngưng Nhi nàng.
Nhưng nếu như là Tần Uyển, nàng thật không có nắm chắc tất thắng.
Từ khi Tần Uyển tới Dị Thuật Viện, có không ít người theo đuổi nàng trước kia đã vây quanh bên cạnh Tần Uyển, Tiết Ngưng Nhi có thể nói là có thù xưa hận cũ với Tần Uyển.
Nói lời thật lòng, khi Tần Uyển xuất hiện tại bên cạnh Lâm Tú, nàng có chút luống cuống.
Tần Uyển rời đi, nàng vẫn không có cách nào giữ vững sự trấn định, bước nhanh đến bên cạnh Lâm Tú, giả bộ bình tĩnh hỏi: "Lâm công tử, ngươi rất thân với Tần Uyển sao?"

Bình Luận

0 Thảo luận