Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Cao Thủ Thâu Hương

Chương 224: Lạc Băng hôn mê trọng thương (1)

Ngày cập nhật : 2025-10-18 08:01:32
Không biết đây là tuyệt kỹ Tam Phân kiếm thuật của phái Thiên Sơn, mỗi một thủ của kiếm thuật đều chỉ sù dụng một phần ba tà thôi, kẻ địch vừa muốn chống đỡ, kiêm pháp đã biên đổi, bên trong mỗi chiêu đ'êu ẩn dâu ba chiêu, đối với Tống Thanh Thư trời sinh đã mẫn cảm vói kiếm pháp tập tức nhìn ra chỗ thiếu hụt của bộ kiếm thuật này.
Giơ kiêm gỗ tên, bất kể đối phương biêh ảo như thê' nào, Tống Thanh Thư thủy chung vẫn một kiếm đâm thẳng vào đối phương đối phương. Trần Gia Lạc chấn động, vội vàng phi thân thối tui.
Tống Thanh Thư thầm tây tàm may mắn, mình thời gian cấp bách, không có nhiều thời gian đê triền đấu với hắn, vừa rồi mình khi đối phó với hắn đã sử dụng kế sách vây Nguy cứu Triệu. Trần Gia Lạc dù sao cũng quá đê ý tới thiệt hơn, nếu vừa rồi đối diện tà một người quyết đoán sát phạt như Tiêu Phong, biết rõ tiếp tục tấn công tới thì Tống Thanh Thư chỉ bị thương nhẹ, bản thân tại sẽ bị thương nặng, nhưng Tiêu Phong cũng sẽ vẫn nghĩa vô phản cố tiếp tục đón nhận, như vậy dùng cái giá bản thân trọng thương đê câm chân Tống Thanh Thư, khiến cho hắn vào túc cấp bách không thê' toàn tực ứng phó với huynh đệ Thường thị đang tiến tên.
Trong chớp mắt bức lui được mấy tên cao thủ nhất lưu, Tống Thanh Thư lúc này chân khí cũng hao tổn cực lớn, tạm thời chân khí có thể vận chuyển đã ít ỏi không còn mấy, đành phải sử ra Hồng Tiệm Vu Lục trong Hàng Long Thập Bát Chưởng, giấu khéo trong vụng, dùng một cỗ nhu kình để đỡ lấy Hắc Sát chưởng của huynh đệ Thường thị.
"Bảo hộ hoàng thượng!" Lúc này, đám người Đa Long cuối cùng cũng chạy tới, thấy vậy đều rút đao xông tới.
Thế công của huynh đệ Thường thị không khỏi chậm lại, Tống Thanh
Thư cuối cùng cũng có thời gian để thử, một chiêu Đột Như Kỳ Lai trong Hàng Long Thập Bát Chưởng, thế đi cực nhanh, huynh đệ Thường thị trong lúc gấp rút giơ chưởng lên đỡ, bị chấn cho nội thương không nhẹ.
Người của Hồng Hoa hội lập tức tụ lại với nhau, thấy trong nháy mắt, mấy vị võ công cao nhất bên mình lập tức bị thương nặng tới bốn người thì đều rất ảo não.
Biết thế đã không thể làm, Trần Gia Lạc quát khẽ nói: "Đi thôi!"
"Bắt lấy bọn chúng!" Khang Hi cuối cùng cũng yên lòng, nhìn người của Hồng Hoa hội nói.
"Vâng!"Đa Long nhìn lại, cười lạnh nói: "Còn muốn chạy à? Nào có dễ thế được." Vội vàng dẫn thủ hạ giết tới.
Trần Gia Lạc biết hôm nay chỉ sợ sơ xuất một chút sẽ chính là kết cục toàn quân bị diệt, vội vàng cao giọng la lên: "Hoa hồng gặp gió xanh, tụ tán rồi ly biệt, mọi người chia nhau phá vây!"
Lúc này trong Hồng Hoa hội lấy hắn làm chiến lực đầy đủ nhất, Trần Gia Lạc tung hoành chung quanh, không ngừng tương trợ cho các vị đương gia đã rơi vào hiểm cảnh, đám thị vệ không ngờ không giữ lại được.
Kim Địch Thư Sinh Dư Ngư Đồng vừa đánh lui hai gã thị vệ trước mắt, nào ngờ lại có hai gã khác lấp vào, một thoáng thất thần bụng trúng một cước, ngã vào trong núi giả ở bên cạnh, mấy tên thị vệ thừa cơ vung đao chém tới, Dư Ngư Đồng thầm hô trong lòng: Mạng ta tiêu rồi!
Nào ngờ mấy tên thị vệ đối diện hét thảm đều ngã vật xuống, Dư Ngư Đồng ngẩng đầu nhìn, trên mặt mấy tên đó cắm mấy chiếc kim châm nhỏ, Phù Dung Kim Châm! Dư Ngư Đồng kinh ngạc quay đầu lại, quả nhiên nhìn thấy Lý Nguyên Chỉ ăn mặc như một thị vệ, hai người gặp lại, nhìn hau, dùng mắt trao đổi vố số cố sự. "Theo ta!" Lý
Nguyên Chỉ kéo Dư Ngư Đồng chạy ra ngoài, nào ngờ Dư Ngư Đồng lại hất tay nàng ta ra. Tống Thanh Thư lại không động, đứng chắn trước người Khang Hi, thấp giọng nói: "An toàn của Hoàng thượng quan trọng hơn, ta thủ ở đây để tránh bọn họ chó cùng rứt giậu."
Khang Hi vừa rồi thấy Tống Thanh Thư chỉ trong mấy cái giơ tay nhấc chân đã đả bại mấy cao thủ của đối phương, trong lòng sớm đã bội phục võ công của hắn không thôi, có hắn bảo vệ bên cạnh mới an tâm, nghe vậy theo bản năng gật gật đầu.
Tống Thanh Thư chăm chú nhìn tình hình chiến đấu trong sân, trong lòng thầm thở phào: "Ta chỉ có thể không bỏ đá xuống giếng thôi, các ngươi tự cầu đa phúc đi."
Đại nội thị vệ càng lúc càng nhiều, người của Hồng Hoa hội bị tách ra thành mấy khối, rơi vào cảnh mỗi người một chiến địa riêng.

Bình Luận

0 Thảo luận