Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Cao Thủ Thâu Hương

Chương 291: Tứ hôn (1)

Ngày cập nhật : 2025-10-18 08:01:32
"Ngươi giết Lý Tự Thành rồi?" Tống Thanh Thư trong nhất thời đầu óc có chút phản ứng không kịp.
"Ai cha phải chết, hắn kỳ thật đã nên chết từ túc ở Cửu Cung sơn rồi, ta tiễn hắn một đoạn đường trước mà thôi." Hồ Dật Chi thần sắc tạnh tùng, cũng không thấy chuyện mà mình tàm có bao tớn.
Thấy trong mắt hắn hiện tên vẻ điên cuồng, Tống Thanh Thư ngũ niệm trần tạp, trong nhất thời không biết nên trả tời như thế nào.
Hồ Dật Chi ngẩng đầu nhìn hắn một cái: "Ngươi hôm nay chịu thiệt về binh khí, nếu thật sự đánh nhau thì không phải tà đối thủ của ta, có điều nể tình ngươi có uyên nguyên sâu đậm với Hồ gia, thả cho ngươi một ngựa. Nếu sau này gặp Tiểu Hồ Phỉ, bọn hắn tới đây tìm ta, ta sẽ truyền đao pháp Hồ gia đầy đủ cho hắn."
Tống Thanh Thư cũng không cho rằng đối phương thật sự có thể đả thương đến mình, nhưng cũng không muốn đấu võ mồm, nghe vậy cười nói: "Đa tạ tiền bối thủ hạ lưu tình, tại hạ ngày sau chắc chắn sẽ truyền lời cho Hồ Phỉ."
Mấy ngày tiếp theo, sau khi hạ táng long trọng công chúa, Tống Thanh Thư liền phái người đến Tam Thánh am đón A Kha về, sau khi cáo biệt Ngô Tam Quế thì mang theo linh cữu của Vi Tiểu Bảo quay về kinh thành.
Trên đường Tống Thanh Thư mấy lần tìm A Kha nói chuyện, vốn định bồi dưỡng một chút độ thân mật, chỉ tiếc A Kha một là buồn bã vì phải xa nhà, cùng với thấp thỏm bất an đối với chuyến đi tới hoàng cung, thứ hai là vẫn chưa khôi phục lại bình thường vì tận mắt thấy ý trung nhân vô lễ với công chúa, đối với Tống Thanh Thư cũng rất xa cách, sau mấy lần tự tìm mất mặt, Tống Thanh Thư bực mình, cũng lười chẳng muốn để ý tới nàng ta nữa. Đội ngũ sứ tiết rất nhanh liền vê tới kinh thành.
Trong Tử Cấm thành, Khang Hi gạt tùy tùng và thị vệ ra xa, một mình tằng lặng đứng nhìn Vi Tiểu Bảo trong quan tài. Bởi vì áp dụng bí pháp của hoàng cung, thời gian dù trôi qua tâu, xác Vi Tiểu Bảovẫn không bị tổn hại, Khang Hi nhìn dung mạo quen thuộc đó, trong mắt ngân ngấn nước.
Có điêu hắn dù sao cũng tà hoàng đế một nước, chung quy vẫn không để nước mắt rơi xuống, xoay người hầm hầm nhìn Tống Thanh Thư: "Nói đi, rốt cuộc tà thế nào!"
Tống Thanh Thư chín thật một giả kể chuyện đã xảy ra ở Sơn Hải quan ngày đó cho Khang Hi, trong quá trình kể Khang Hi từ chối cho ý kiến, đợi Tống Thanh Thư nói xong, Khang Hi cười tạnh nói: "Các ngươi hồ lộng cha con Ngô Tam Quế thì được, ở trước mặt trẫm còn không nói thật. Phúc Khang An thân tà thế tử của Bảo Thân Vương, có dạng mỹ nữ nào mà chưa thấy qua, Kiến Ninh cũng không phải tà dạng quốc sắc thiên hương, sao có thể khiến Phúc Khang An mạo hiểm tàm vậy!"
"Cái này..." Tống Thanh Thư mặt lộ vẻ khó xử nhìn Vi Tiểu Bảo trong trong một cái, vẻ mặt như đang đấu tranh.
Khang Hi sớm đã quen với tính cách to gan lớn mật của Vi Tiểu Bảo, nhìn thấy vẻ mặt này của Tống Thanh Thư, trong lòng lập tức hiểu ra, trầm giọng nói: "Chằng lẽ có liên quan tới Vi Tiểu Bảo và Kiến Ninh."
"Hoàng thượng minh giám." Tống Thanh Thư do dự nói, "Có một số việc nếu đã xảy ra rồi thì sao không để cho nó qua đi, cũng có thể giữ lại một chút... Thanh danh." "Hỗn trướng!" Khang Hi tức giận đến mặt đỏ tai hồng, "Trẫm chỉ cần biết chân tướng."
Tống Thanh Thư thấy thời cơ đã tới, mới ấp a ấp úng nói: "Vi đại nhân và công chúa luôn có cảm tình tốt với nhau, trên đường tới Sơn Hải quan hai người làm ra một số chuyện sai trái. Vê sau Vi đại nhân biết quy củ con gái của hoàng thất kết hôn phải để đối phương kiểm nghiệm trinh tiết, rơi vào đường cùng đành phải đưa ra hạ sách này, chuẩn bị đổ tội danh lên trên người Phúc Khang An," Ngẩng đầu nhìn sắc mặt của Khang Hi, sắc mặt vội vàng chêm thêm một câu, "Vi đại nhân cũng muốn triệt để phá hoại quan hệ giữa Bảo Thân Vương và Ngô Tam Quế, góp một phần sức cho nghiệp lớn ngày sau của hoàng thượng, mới nghĩ ra kế một hòn đá ném hai chim này."

Bình Luận

0 Thảo luận