Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Cao Thủ Thâu Hương

Chương 261: Tứ hôn sứ và cầu hôn sứ (1)

Ngày cập nhật : 2025-10-18 08:01:32
Ba người đi song song ở phía trước dẫn đường đưa công chúa vào thành. Bách tính trong thành Sơn Hải quan nghe nói công chúa được gả cho thế tử Bình Tây Vnương. Trên đường đã người đông nghìn nghịt, chen chúc nhau tới xem náo nhiệt. Trong thành đèn treo tường kết hoa, khắp nơi đều dựng cổng chào, hỉ chướngq, trên đường tỉêhg chiêng trống pháo nổ rộn ràng.
Tống Thanh Thư vừa đi vừa Cẩn thận quan sát địa hình, trong tòng thầm tình toán, tường thànhn cao mười lãm mét, dày chừng bảy tám mét, quả nhiên không hổ tà thiên hạ đệ nhất hùng quan, cộng với mười vạn đại quân dưới tay Ngô Tam Quế, chẳng trách có thê thành thế chấn vạc với Khang Hi, Hoằng Lịch.
Sau khi Ngô Tam Quê' có được tin tức công chúa hứa gả, tập tức xây dựng một tòa An Phụ viên, tầu túy gác cao. Phụ tử Ngô Tam Quế trước tiên dẫn công chúa tới An Phụ viên nghỉ ngơi, sau khi thỉnh an công chúa vào trong màn, túc này mới cùng Tống Thanh Thư Vi Tiêu Bào tới phu Bình Tây Vương.
Phủ Bình Tây Vương lầu cao tường dày, mái đỏ nước biếc, chẳng kém nội viện hoàng cung là mấy. Trong sảnh đã sớm an bài tiệc lớn tong trọng, văn võ bá quan dưới trướng Bình Tây Vương đều tới. Khâm sai đại thần Vi Tiểu Bảo tất nhiên ngồi ở thủ tịch, Tống Thanh Thư và Ngô Tam Quế phân biệt ngồi hai bên.
Ánh mắt Vi Tiểu Bảo bắn phá chung quanh một phen, không thấy thân ảnh của A Kha, trong lòng khó tránh khỏi thất vọng, nhưng minh bạch nữ quyến của vương phủ không thể ra tiếp đón một khâm sai đại nhân như hắn được.
Đưa thánh chỉ cho Tống Thanh Thư ở bên cạnh, ý bảo hắn đọc đi, thấy hắn mặt lộ vẻ nghi hoặc, vội vàng nói khẽ: Tống đại ca, thứ này nó nhận ra ta chứ ta không nhận ra nó, ngươi cũng biết là ta mù chữ mà...
Tống Thanh Thư tộ ra nụ cười thông cảm, cầm lấy thánh dụ, tuyên đọc cho mọi người ở đây. Hắn hiện giờ nội công tinh thâm, thanh âm trong vắt, trung khí dư thừa, câu nào câu nấy đều truyền ra xa. Phụ tử Ngô Tam Quế và văn võ bá quan quỳ gối lắng nghe.
Trong thánh dụ ngợi khen Bình Tây Vương công cao huân nặng, cần cù vương sự, trấn thủ biên thuỳ, bình định man di, chư tướng sĩ tốt dưới trướng đều có công lao, thăng chức một cấp. Nghe xong thánh dụ, Ngô Tam Quế dập đầu về hướng nam, hô to: "Cung tạ ân điển của hoàng thượng, vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!" Văn võ bá quan cũng đồng loạt hô theo: "Cung tạ ân điển của hoàng thượng, vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!"
Ngồi lại chỗ, rượu quá ba tuần, Ngô Tam Quế thương lượng chuyện cưới xin với Vi Tiểu Bảo: "Tháng tư đầu hè là ngày hoàng đạo, ngành lành đại cát đại lợi cho việc cưới xin. Vi tước gia thấy có được không?"
Vi Tiểu Bảo nhíu mày, rất không vui, thầm nghĩ: "Công chúa gả cho Ngô Ứng Hùng thì ta không được làm giả Phò mã nữa rồi." Liền bảo: "Ta thấy hình như hơi gấp quá? Việc công chúa cưới xin không phải là nhỏ, Vương gia, ngươi nên chuẩn bị tất cả chu đáo đã. Không giấu gì ngài, vị công chúa này rất được Thái Hậu và hoàng thượng sủng hạnh, nếu làm qua loa thì kẻ làm nô tài như chúng ta rất khó xử."
Nghe hắn lải nhải, Tống Thanh Thư cầm chén rượu lên cố che nụ cười trên môi, trong lòng cười thầm: Nếu trước kia mà nói như vậy thì cũng không có vấn đề gì, có điều hiện tại thân phận nghiệt chủng của Mao Đông Châu đã rõ ràng, Khang Hi và Thái Hậu thậm chí chỉ ước sao Kiến Ninh mau chết đi, nào còn được sủng hạnh gì chứ?
Ngô Tam Quế rùng mình, thầm nghĩ: "Ngươi cố ý làm khó dễ, hay là đang muốn nhận hối lộ." Cười nói: "Vâng vâng, xin Vi tước gia chiếu cố, có chỗ nào không đúng xin ngài chỉ điểm cho, chúng ta tất nhiên sẽ cố gắng hết sức. Mùng bốn quá gấp rút vậy thì để mùng mười tháng sau cũng là ngày tốt, không phạm gì với bát tự của công chúa và và tiểu nhi."

Bình Luận

0 Thảo luận