Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Cao Thủ Thâu Hương

Chương 262: Tứ hôn sứ và câu hôn sứ (2)

Ngày cập nhật : 2025-10-18 08:01:32
Vi Tiểu Bảo theo bản năng lại muốn cụ tuyệt, Tống Thanh Thư chú ý thấy trên mặt Ngô Tam Quế đã có ve tức giận, vội vàng đứng ra hoà giải: "Vương gia đứng trách Vi tước gia ra sức khước từ, kỳ thật hắn có tâm sự riêng, ngại mở miệng với Vương gia đấy thôi."
Ngô Tam Quế ngẩn ra, trong lòng thầm nghĩ: "Chẳng lẽ đúng là muôn ăn tiền? Trước mặt văn võ bá quan, ăn tiền thì không khỏi quá khó coi."
Vi Tiểu Bảo cũng giật nảy mình, vội vàng nhìn sang Thanh Thư, trong ánh mắt tràn ngập nghi hoặc, trong tòng kinh nghi bất định: Tống đại ca đây là có ý gì vậy, chẳng lẽ hắn muốn vạch trần thân phận giả Phò mã cua ta, xong rồi xong rồi, Tiểu Bảo Cần này thành nhân côn của người ta rồi.
Thấy Vi Tiểu Bảo mặt trắng bệch, Tống Thanh Thư thầm buồn cười, mở miệng nói: "Kỳ thật tà hoàng thượng thấy Vi tước gia chưa kết hôn, nghe nói Vương gia có nữ nhi như hoa như ngọc, cố ý làm chủ cho hai người, cho nên lần này phái hai người chúng ta tới một là tứ hôn, hai là để cầu hôn."
Tống Thanh Thư vừa nói vậy, mọi người đều kinh ngạc, Vi Tiểu Bảo trong lòng thì giật thót, nhìn Tống Thanh Thư cảm động tới mức sắp khóc, thầm nghĩ: Tống đại ca đúng là bạn chí cốt, nếu thật sự có thể lấy được A Kha, sau này vì chuyện của hắn, Vi Tiểu Bảo 'ta có lên núi đao xuống chảo dầu cũng không nhíu mày. Cho dù hắn muốn lão bà của ta, ta cũng không do dự... Ặc, Song Nhi thì không được, nhưng người khác thì thoải mái.
Tử Ngô Tam Quế lập tức sầm xuống, trong lòng hắn vẫn luôn xem thường tên lưu manh Vi Tiểu Bảo này, vừa rồi lại thấy Vi Tiểu Bảo giở không ít trò hề, nào có nguyện ý gả nữ nhi mà mình yêu thương cho hắn! Huống chi trong lòng hắn sớm đã có chủ ý, chuẩn bị gả A
Kha cho thế tử Phúc Khang An của Bảo Thân Vương, thừa cơ kết tàm đồng minh với Bảo Thân Vương, ngày sau cùng nhau đối kháng triều đình, càng không thể nào gả A Kha cho Vi Tiểu Bảo.
Thủ hạ tâm phúc đều biết tính toán của Ngô Tam Quế, hết thảy chú ý sắc mặt của Ngô Tam Quế, Ngô Tam Quế dù sao cũng trải qua nhiều sóng to gió lớn, rất nhanh liền từ sự khiếp sợ ban đầu trấn định lại, nhìn chằm chằm Tống Thanh Thư hỏi: "Hôn sự này không biết hoàng thượng đã hạ thánh chỉ chưa?"
"À, cái này thì chưa?" Đây chỉ là ý đồ nảy sinh lâm thời của Tống Thanh Thư, hắn làm gì có thánh chỉ của Khang Hi. Vốn hắn định nói thẳng là triệu A Kha vào cung, có điều lo Khang Hi sau sẽ thẹn quá hóa giận, hơn nữa xuất phát từ tư tâm, hắn cũng không hy vọng A Kha bị đưa vào hoàng cung làm phi.
Nếu Tống Thanh Thư nói là thay mình cầu hôn, một là địa vị hiện giờ của hắn không cao, chỉ sợ không thể khiến cho người ta tin phục, thứ hai niệm tình Vi Tiểu Bảo si mê A Kha như vậy, khó đảm bảo sẽ khiến kẻ não tàn như hắn trở mặt, ngược lại thành hỏng mất đại sự. Cho nên mới lấy Vi Tiểu Bảo ra làm lá chắn, Tống Thanh Thư biết rõ trong lòng A Kha rất ghét Vi Tiểu Bảo, cướp người từ trong tay Vi Tiểu Bảo so với cướp người từ trong tay Khang Hi thì dễ hơn nhiều.
Thấy Ngô Tam Quế cố nén tức giận, Tống Thanh Thư tiếp tục nói: "Hoàng thượng cũng niệm tình Vương gia chỉ có một nữ nhi này, cho nên không đành lòng trực tiếp hạ chiếu thư ép buộc Vương gia. Cho nên mới phái ta đến truyền đạt ý tứ này, về phần quyền quyết định cuối cùng thì vẫn để lại cho Vương gia."
Ngô Tam Quế mặt hết xanh lại trắng, tất cả mọi người có mặt đều nhìn hắn chằm chằm, xem hắn sẽ ứng đối như thế nào.
"Đa tạ hoàng thượng hiểu cho hạ thần, " Ngô Tam Quế trước tiên chắp tay hướng về phía nam mà vái, sau đó mới nói tiếp, "Cũng không phải là thần không đáp ứng, chỉ là tiểu nữ lúc trước đã được hứa gả cho Phúc Khang An, con của Bảo Thân Vương, một nữ nhân không thể cưới hai chồng, chỉ đành cô phụ một phen hảo ý của hoàng thượng thôi."

Bình Luận

0 Thảo luận