Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Cao Thủ Thâu Hương

Chương 243: Đêm tâm thần kích động (trung) (2)

Ngày cập nhật : 2025-10-18 08:01:32
"Ngươi muốn tàm gì?" Lạc Băng cuối cùng ý thức đuợc Tống Thanh Thư có gì đó không ổn, hoa dung thất sắc hỏi.
"Ta không biết Thanh Thanh túc nào thì nằm trên giường của nam nhânn khác, nhưng ta tại rất chắc chắn, ngươi nhất định tà nằm trong tòng nam nhân khác trước nàng ta." Đứng trước giường, Tống Thanh Thư từ trên cao nhìn xuống Lạc Băng.
Bộ ngực nqhô cao dưới tóp áo, còn cả vòng eo nhỏ mềm mại, không cái nào tà không thê hiện chủ nhân của chúng đang ở độ tuổi đỉnh phong nhất của nữ nhân, giống như một quả đào mật chín mọng nhiều nnước, ngắt sớm thì xanh, ngắt muộn thì tại héo.
So với thiếu nữ thì hơn một phần đẫy đà, nhưng lại có vẻ yếu đuối xinh đẹp của phụ nhân bình thường... Tống Thanh Thư không phải một nam nhân thanh tâm quả dục, đoạn thời gian trước tinh lực phần lớn đặt trên việc tăng cường thực lực, luôn tuân theo nguyên tắc lửa nhỏ ninh lâu với đám người Hạ Thanh Thanh, biết chỉ có thời gian kết tủa, mới có thể thu hoạch một đoạn tình cảm chân thành tha thiết.
Có điều hiện giờ đối mặt với Lạc Băng, tâm cảnh của Tống Thanh Thư lại hoàn toàn khác. Lạc Băng sau lưng không có gì đáng để hắn mưu đồ, bởi vậy không cần phải cẩn thân kinh doanh quan hệ giữa hai người, hắn chỉ cần dùng ánh mắt nam nhân thuần túy để thưởng thức thiếu phụ quyến rũ này. Hơn nữa nàng ta là phụ nhân đã kết hôn, khác với thiếu nữ còn trinh, Tống Thanh Thư cũng không phải lo sau này cần có trách nhiệm gì với nàng ta, lại liên tưởng đến nàng ta là thê tử người khác, trong lòng ngược lại có thêm cảm giác tà ác.
Lạc Băng từ trong ánh mắt hắn đã đọc được tất cả, dục vọng của nam nhân luôn là không thể che giấu, thân thể mềm mại run khẽ, xoay người muốn chui qua từ nách Tống Thanh Thư.
Có điều võ công của nàng ta kém Tống Thanh Thư quá xa, chỉ cảm thấy trên vai có một cỗ đại tực truyền đến, cả người đã ngã lại xuống dưới.
Giãy dụa muốn đứng lên, nhưng Tống Thanh Thư không cho nàng ta cơ hội, toàn bộ thân thể đã đè xuống.
Có người nói nữ nhân trời sinh dã khát vọng thừa nhận trọng lượng thân thể của nam nhân, có điều nếu ở trên người nàng ta là nam nhân không phải người yêu mình, vậy tâm lý của nữ nhân này sẽ thế nào.
Lạc Băng đã hoàn toàn từ trong thịnh nộ tỉnh táo lại, theo sau đó là sự hoang mang cực độ, nàng ta biết thứ sắp sửa tới là gì, nàng ta sẽ mang đến nỗi sỉ nhục vĩnh viễn không thể rửa sạch cho trượng phu của mình.
Cho nên nàng ta bắt đầu liều mạng giãy dụa, trong lòng còn hy vọng đối phương trọng thương chưa lành, tay chân nói không chừng sẽ không có khí lực quá lớn.
Nhưng một lát sau, nàng ta chán nản bỏ cuộc, hai tay đè lên cổ tay mình giống như là vòng sắt, hai chân cũng bị hắn kẹp chặt, cả người giãy dụa cuối cùng cuối cùng chỉ còn lại thân hình vặn vẹo, trừ mang đến sự ma sát thân thể đầy kích thích khiến đối phương tăng thêm dục vọng ra thì không hề có bất kỳ tác dụng thực tế nào. Lụa mỏng phất phới, cặp chân trắng muốt không ngừng đá vào không trung rồi đột nhiên thẳng ra, thả lỏng, ngừng giãy dụa giống như đã cam chịu số phận.
"Hừ!" Lúc này ngoài cửa sổ đột nhiên truyền đến một thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng. "Tống Thanh Thư, ngươi có biết người trong võ lâm khinh thường nhất là loại người nào không?" Lạc Băng ra sức né đối phương hôn lên mặt mình, tứ chi đã uổng phí, nàng ta chỉ đành hy vọng vào uy lực của ngôn ngữ.
"Dâm tặc thôi mà ta biết, " thấy đối phương liều mạng lắc đầu, Tống Thanh Thư nhíu mày, ngược lại bắt đầu tiến công chiếm đóng cái cổ trắng ngần, thanh âm mơ hồ không rõ truyền ra đế, "Có điều ngươi đã được trượng phu tặng cho ta, ngươi chính là cơ thiếp của ta, ta muốn làm gì với cơ thiếp của mình đều là đương nhiên." "Tên hỗn đản Tống Thanh Thư!" Cảm nhận được một bàn tay của đối phương đã thò vào trong áo mình, trong thanh âm của Lạc Băng mang theo vẻ nức nở.
"Cứ thoải mái mà kêu, ngươi mà không kêu lại thành vô vị." "Vô sỉ!"

Bình Luận

0 Thảo luận