Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Cao Thủ Thâu Hương

Chương 259: Luận trình độ vô sỉ (1)

Ngày cập nhật : 2025-10-18 08:01:32
Bên cạnh truyền đến tiếng nuốt nước miếng, Tông Thanh Thư quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Vi Tiêu Bảo cũng đang trợn mắt há hốc mồm nhìn A Kha, tay xoa xoa vào nhau, giống như muốn vươn tay ra sờ một cái, nhưng do to được to mất, nên không dám đường đột với giai nhân.
Trong tòng Tông Thanh Thư có chút bất ngờ, thâm nghĩ nếu Vi Tiêu Bảo thật sự động thủ sờ một cái, mình nói gì cũng phải ngăn cản hắn. Thiếu nữ trước mắt giồng như người thủy tinh, dục vọng chiếm hữu sinh ra đã có cùa nam nhân khiêh Tống Thanh Thư theo bản năng không muốn nàng ta bị nam nhân khác chiếm tiện nghỉ như vậy.
Không tâu sau, thân hình A Kha đột nhiên khẽ động, hai người giông như bị bỏng, không hẹn mà cùng đứng thẳng dậy tàm ra bộ dạng đứng nghiêm chỉnh.
A'Kha không biết được sự xấu xa vừa rồi của hai nam nhân đứng đằng sau, sau khi thấy rõ dung mạo của Kiến Ninh công chúa, cảm thấy hài tòng xoay người rời đi.
Tống Thanh Thư và Vi Tiểu Bảo nhìn nhau, đều đi theo, Không biết quận chúa sau khi thấy rồi thì cảm giác thế nào?"
"Tạm được," A Kha mỉm cười, "Tuy so với bổn cô nương thì kém một chút, nhưng cũng được coi là tiểu mỹ nhân, ca ca chắc không đến mức chán ghét đâu."
Vi Tiểu Bảo ở bên cạnh nghe mà trong lòng giận dữ, nảy sinh suy nghĩ ác độc: "Lão tử không chỉ làm^ huynh đệ đồng hao của ca ca ngươi mà còn làm muội phu của hắn nữa."
Tống Thanh Thư đang muốn nói gì thì đột nhiên vẻ mặt căng thẳng, nhìn chằm chằm vào chỗ tối nói: "Các hạ lén lút xông vào đại doanh của công chúa, có biết đó là tội lớn tru di cửu tộc không." Nói xong lật tay, vận khởi Song Long Hấp Thủy, hút người đó từ trong bụi cỏ ra.
Ngươi kia sợ quá, hiển nhiên không ngờ võ công của Tống Thanh Thư cao cường như vậy, đành phải cắm bội đao xuống dất, liều mạng chống cự tại lực hút từ bàn tay đối phương.
"Dương đại ca?" Vi Tiểu Bảo thấy rõ người đó là ai, vội vàng nói, "Tống đại ca, đều là người một nhà, hiểu lầm hiểu lầm."
"Vương phủ buồn lắm, ta muốn ra ngoài dạo chơi, lăn lộn giang hồ một phen rồi sẽ về." A Kha mắt đảo quanh, mở miệng nói.
"Đúng vậy, Dương đại ca, nếu quận chúa muốn đi chơi thì cứ để nàng ta đi? Nơi này có cao thủ như Tống đại ca tọa trấn rồi, an toàn của quận chúa tất nhiên không cần phải lo lắng." Vi Tiểu Bảo ở bên cạnh nào muốn để Dương Dật Chi đưa A Kha về vương phủ, vội vàng nói chen vào.
A Kha nhìn hắn với vẻ bất ngờ, đêm nay lần đầu tiên cảm thấy Vi Tiểu Bảo cũng không đáng ghét như vậy. Bị nàng ta nhìn chằm chằm, cả người Vi Tiểu Bảo lập tức tê dại. Tống Thanh Thư nghi hoặc thả lỏng tay, người kia cuối cùng cũng thở được, thầm lau mồ hôi lạnh, ôm quyền nói: "Từ lâu dã nghe nói trong triều đình gần đây xuất hiện một cao thủ trẻ tuổi nổi danh, hôm nay gặp, quả nhiên danh bất hư truyền. Tổng binh Dương Dật Chi dưới trướng Bình Tây Vương tham kiến Vi tước gia, Tống tướng quân."
Tống Thanh Thư bừng tỉnh đại ngộ, thì ra là Dương Dật Chi có giao tình rất tốt với Vi Tiểu Bảo. Trong nguyên tác bởi vì quan hệ của hắn và Vi Tiểu Bảo, sau khi Ngô Tam Quế quyết tâm tạo phản, lo hắn tư thông tin tức, liền bào chế hắn thành một nhân côn, đáng thương cho Dương Dật Chi trung thành và tận tâm với Ngô Tam Quế cuối cùng lại rơi vào kết cục như vậy.
A Kha ở bên cạnh nhìn thấy hắn lại biến sắc, lén quay người muốn bỏ trốn, Dương Dật Chi mở miệng gọi nàng ta lại: "Quận chúa dừng bước, hạ quan nhận được ý chỉ của Bình Tây Vương Gia, bất chấp tất cả biện pháp cũng phải mời quận chúa về vương phủ, nếu có chỗ nào đắc tội, mong quận chúa lượng thứ."

Bình Luận

0 Thảo luận