Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Cao Thủ Thâu Hương

Chương 271: Đêm trước mưa gió (1)

Ngày cập nhật : 2025-10-18 08:01:32
"Gian tình gian tình, gian mẹ ngươi tình, ngươi không ngờ bắt ta đi tiếp nam nhân khác..." Kiến Ninh vừa nghe xong, không khỏi giận dữ, cầm Cây gối đầu bên cnạnh ném vào người Vi Tiểu Bảo. Nàng ta xưa nay thiếu quản thúc, vừa mắng đã Cộ ra vẻ chợ búa.
"Đâu có phải bảo ngươi thật sự tàm chuyện đó với Phúqc Khang An, " Vi Tiểu Bảo vừa né vừa giải thích, "Chỉ cần khiến Ngô úng Hùng hiểu tầm Cà được, ta sẽ vào khắc mấu chốt dẫn người xông vào, ngươi đâu có thậtn sự bị chiếm tiện nghi."
"Thật à?" Kiến Ninh ngừng động tác, mắt mờ to.
"Ừ, lừa ngươi tà vương bát đản." Vi Tiểu Bảo chột dạ thề thốt, hắn thường ngày bất kể tà thề gì cũng tà các toại đầu cơ trục tợi, cho nên thiết tuật trong hệ thống vàng - tời thề tất nhiên sẽ ứng nghiệm -chưa từng báo ứng đến người hắn. Lần này trong tòng có quỷ, trong túc hoảng hốt quê mất giờ trò trong tời thề, dẫn tới ngày sau tời thề này thật sự ứng nghiệm, đương nhiên đây tà về sau, tạm thời không nhắc tới.
"Được rồi, tạm thời tin ngươi, " Kiến Ninh thở phào nhẹ nhõm, đột nhiên tại hung tợn nhìn Vi Tiểu Bảo: "Nếu ngươi gạt ta, ta nhất định hội sẽ khiến ngươi hối hận cả đời."
"Sao tại như vậy chứ." Vi Tiểu Bảo cười cười không tự nhiên, quần áo mặc quần áo vào thì ra ngoài, "Ta phải đi an bài."
"Đi đi, đồ quỷ." Kiến Ninh nằm trên giường, tiếc mắt đưa tình với hắn.
Ngày hôm sau, A Kha mặt xấu hổ đến đỏ bừng, sau khi ở trước mặt nhiều người chọn Phúc Khang An thì ngượng ngùng chạy vào nội đường.
Nhìn bóng dáng thướt tha của nàng ta, Vi Tiểu Bảo trong lòng thầm nổi cáu: "Vì ngươi lão tử ngay cả công chúa cũng vứt bỏ, ngươi chỉ có thể là nữ nhân của Vi Tiểu Bảo ta thôi."
Phúc Khang An ở bên cạnh chí đắc ý mãn đi tới, nhìn Vi Tiểu Bảo với vẻ khinh thường: "Ngươi là cái thá gì chứ, cũng xứng cùng bản công..." Đột nhiên nghĩ đến một tầng hàm nghĩa khác của công tử, vội vàng sửa lời, "Cũng xứng cướp nữ nhân với bản bộ viện à?"
Ngô Ứng Hùng cũng không ngờ Vi Tiểu Bảo khôi phục nhanh như vậy, trong lòng cũng có vài phần bội phục, vội vàng dẫn đoàn người Vi Tiểu Bảo tới đại sảnh, "Tiểu Vương nghe nói Vi tước gia thích nhất xem kịch, cố ý tìm gánh hát nổi danh nhất tới, mong tước gia giám thưởng."
Ngô Tam Quế và Ngô Ứng Hùng biết A Kha tất nhiên sẽ lựa chọn Phúc Khang An, cho nên từ sớm đã chuẩn bị tiệc rượu và gánh hát ca múa, là để tận hết khả năng làm dịu Vi Tiểu Bảo, để tránh hắn trở về ở trước mặt Khang Hi đưa đẩy thị phi. Vi Tiểu Bảo tức giận đến cả người phát run, đang muốn phát tác thì Ngô Ứng Hùng lại chen vào: "Hai vị ở xa tới là khách, vương phủ sớm đã chuẩn bị tiệc rượu rồi, mời nhập tọa."
Phúc Khang An lại lắc đầu: "Đa tạ thế tử, có điều bản bộ viện còn phải về chuẩn bị công việc cưới A Kha quận chúa, rượu của quý hay là để người nào đó mượn rượu tiêu sầu đi, ha ha ha ~" ngửa mặt lên trời cười dài, nghênh ngang mà đi.
Ngô Ứng Hùng mặt lộ vẻ xấu hổ, trong lòng lại vui lắm, đều là thế tử Vương gia, hắn tất nhiên thân thiết với Phúc Khang An hơn, huống chi lúc trước ở dưới tay Vi Tiểu Bảo chịu không ít thiệt thòi, lần này thấy Phúc Khang An làm nhục Vi Tiểu Bảo một phen, giống như báo thù cho mình vậy, chỉ cảm thấy hết sức thống khoái. Tống Thanh Thư lặng lẽ ra hiệu cho một thị vệ trong góc, đối phương khẽ gật đầu, lập tức chạy theo Phúc Khang An.
"Vi huynh đệ, đại trượng phu lo gì không có vợ, chúng ta thân cận một chút với tiểu vương gia đi." Tống Thanh Thư đi tới bên cạnh Vi Tiểu Bảo, lặng lẽ vỗ vai Vi Tiểu Bảo, khiến hắn từ trong cơn tức giận tỉnh táo lại.
Có được ám chỉ của Tống Thanh Thư, biết tất cả đều đang tiến hành theo kế hoạch, Vi Tiểu Bảo trong lòng mừng lắm, lập tức cười nói: "Nói cũng đúng, cho dù không thành thân gia với thế tử, ít nhất cũng có thể làm bằng hữu mà. Sau này còn cần Bình Tây Vương và thế tử chiếu cố nhiều hơn, nào, chúng ta đi uống rượu."

Bình Luận

0 Thảo luận