Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Cái Nguyền Rủa Này Thật Quá Tuyệt Vời

Chương 227: Chợ đen Kinh thành (2) Chương 227: Chợ đen Kinh Thành (2)

Ngày cập nhật : 2025-10-18 07:42:58
...
Cùng ngày, đêm.
Trần Vũ nhàn nhã tỉnh lại dưới tiếng chuông báo thức.
"A..."
Ngáp một cái, cậu tắt chuông báo thức, lau vết máu sau đầu, ngơ ngác đi tới bên cửa sổ, nhìn màn đêm "sáng sủa" ngoài cửa sổ.
Ý thức đang vẩn đục bỗng trở nên tỉnh táo.
"Thủ đô về đêm có vẻ sôi động hơn."
"Kinh thành vật tư sung túc, thị trường chợ đen nhất định rất phồn hoa. Hẳn là mình nên đi ra ngoài dạo một vòng, nhìn xem có thể mua được thứ gì hữu dụng hay không..."
Suy nghĩ đến đây, Trần Vũ kéo chặt rèm cửa, đi vào phòng vệ sinh, đái ỉa xong rồi thì rửa mặt.
Trong gương, sắc mặt của hắn đã trắng hơn một chút.
Chí ít thì thoạt nhìn cũng có chút giống như là "người". Cũng không cần lại đeo khẩu trang.
Nhưng màu đen biến mất, cũng làm cho cơ bắp và mạch máu của cậu ta phồng lên rõ ràng hơn. Quần áo bó sát cả người.
Nhất là hai tay, một tấc cũng không lộ ra.
Sau khi thay áo khoác mới, Trần Vũ bước ra khỏi phòng, nhưng lại thấy dưới cửa có rất nhiều tấm thẻ nhỏ.
Đôi mắt cậu sáng lên, vội vàng nhặt lên một tấm.
[ Triệu tiểu thư, vui lòng gọi điện thoại nếu quan tâm: 137... ]
"Không hổ là đế đô a!"
"Phối trí đầy đủ hết!"
Trần Vũ cao hứng, nhanh chóng lấy điện thoại di động ra bấm điện thoại.
"Bíp ---- "
"Alo? Xin chào." Một giọng nói ngọt ngào phát ra từ ống nghe.
"Chào em chào em. Em có phải là Triệu tiểu thư không?"
"Đúng vậy. Em có thể phục vụ tận phòng nha."
"Không cần tới phòng, anh chỉ muốn hỏi chút chuyện."
"A... Hả?"
Trần Vũ cầm tấm thẻ nhỏ hỏi: "Em có biết chợ đêm nào ở Kinh Thành náo nhiệt nhất không? Anh muốn mua một vài thứ mà võ giả có thể dùng."
"... Không biết."
Đối phương trực tiếp cúp điện thoại.
Trần Vũ im lặng một lát, ném thẻ đi, khom người nhặt một tờ khác, bấm số.
"Bíp ---- "
"Chào mừng bạn đã gọi! Nơi này là dinh thự của hầu gái. Có tất cả những cô gái mà bạn thích..."
Trần Vũ: "Đừng có nói xàm nhiều như vậy, tôi đang rất gấp."
"Ừm ân. Là ngài đến chỗ của chúng tôi sao? Hay là chúng tôi đến phòng của ngài đây?"
"An toàn không?"
"Nhất định là an toàn, chúng ta đang là đối tác mà."
"Tốt lắm." Trần Vũ xoa xoa tay: " Em có biết chợ đêm nào ở Kinh Thành náo nhiệt nhất không? Danh tiếng nhất định phải tốt đó?"
"... SB."
"Bíp ---- "
Ném tấm danh thiếp thứ hai đi, Trần Vũ cảm thán: "Tiếng Trung Quốc thật thâm à."
Nhặt tấm danh thiếp thứ ba lên, hắn rút kinh nghiệm: "Alo, là Triệu tiểu thư sao?"
"Đúng nha. Anh thích cô gái như thế nào nè? Đều có nha."
"Con người của tôi có chút đặc biệt, liền ưa thích những cô gái ở Kinh Thành. Những cô gái không phải ở đó, tôi khục khục."
"Kinh Thành đương nhiên là có rồi! Nhiều lắm, anh thích loại hình gì nè?"
"Đừng lừa tôi. Nếu là gái ở Kinh Thành, tôi sẽ hỏi những câu hỏi mà chỉ người địa phương mới có thể trả lời." Trần Vũ đi đến bên cửa kính, mở rèm cửa một cái khe nhỏ, nhìn cảnh đêm: "Ở Kinh Thành thì chợ đêm náo nhiệt nhất, danh tiếng tốt nhất nằm ở đâu?"

Bình Luận

0 Thảo luận