[ Đoạn Dã: Vũ ca, lại có võ giả đến từ nói khác chết rồi. ]
Trần Vũ hơi nhíu mày, đánh chữ hồi phục.
[ Trần Vũ: Hôm nay? ]
[ Đoạn Dã: Đúng vậy, ngay vừa rồi. Một xác chết xuất hiện gần ga xe lửa, cảnh sát đã đến rồi, đang ở dưới lầu của chúng tôi. ]
Sau đó, Đoạn Dã còn phát tới một tấm hình.
Trên hình là một chiếc xe cảnh sát với đèn đang nhấp nháy.
[ Trương Thiết: Đừng thảo luận nữa, mau đi ngủ đi, ngày mai mau chóng rời đi. ]
[ Đoạn Dã: Ok. ]
Đặt điện thoại xuống, Trần Vũ nhìn trần nhà tối om, không hiểu sao trong lòng lại cảm thấy đau buồn.
"Đây thực sự không phải là một thế giới bình thường. . ."
Lẩm bẩm một tiếng, Trần Vũ kéo dây thừng xuống.
Cục tạ lơ lửng bất ngờ đập vào đầu cậu.
"Đang!"
". . . Hô. . ."
. . .
Hắc ám, lặng yên mà tới.
Ngoài cửa sổ, trăng khuyết như lưỡi câu.
Dưới cây, cũng không có tiếng kêu của côn trùng mùa hè.
Chỉ có một vài ngôi sao càng làm nổi bật cho ánh trăng âm u lạnh lẽo.
[ . . . ]
[ tỉnh táo +. . . ]
[ nhận. . . Nhuận: Tỉnh táo +47 ]
[ Bị xâm nhập bởi khí thể không xác định: Tỉnh táo +56 ]
Âm thanh điện tử tổng hợp liên tục vang lên một cách rõ ràng bên tai làm Trần Vũ từ từ tỉnh lại.
[ Bị xâm nhập bởi khí thể không xác định: Tỉnh táo +64 ]
"Ward fuck? !"
Trần Vũ bỗng nhiên ngồi dậy, khó có thể tin: "Lão tử muốn ngủ một giấc rất khó khăn có biết không? Thằng nồn nào làm chuyện này vậy? !"
[ nhận khí thể xâm nhập: Tỉnh táo +77 ]
[ tỉnh táo +86 ]
[ tỉnh táo +90. . . ]
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận