Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Cái Nguyền Rủa Này Thật Quá Tuyệt Vời

Chương 241: Khai giảng (4) Chương 241: Khai giảng (4)

Ngày cập nhật : 2025-10-18 07:42:58
Kỳ thật, với số tiền tiết kiệm trong tay, cậu ta có thể mua một căn hộ có diện tích 80 mét vuông trở lên.
Nhưng bởi vì cái gọi là một xu tiền làm khó anh hùng. Sau khi trở thành võ giả, không chừng còn có rất nhiều chỗ cần dùng tiền. Để dành một chút vốn lưu động, không có chỗ xấu.
Đuổi đi nữ nhân viên có bộ mặt vô cảm, cầm theo hợp đồng, Trần Vũ đi tới chợ đen ở phía sau đường Thừa Đức.
Sau vài lần hỏi thăm, Trần Vũ bước vào nhà sự vụ tổ có danh tiếng tốt.
Thanh toán năm mươi vạn tiền mặt, liền có thể "Hợp pháp" rút 10 triệu bên trong thẻ đen ra.
Lại lấy danh nghĩa của sự vụ tổ chuyển 7,25 triệu cho công ty môi giới Gia Hưng hai bên được coi là đã chính thức hoàn thành giao dịch.
Còn mấy cái thủ tục rườm rà kia, đều là việc mà công ty môi giới cần phải làm, Trần Vũ không cần nhọc lòng.
Từ giờ thì căn nhà này liền họ Trần...
Sau khi làm xong tất cả những việc này, đã là nửa đêm.
Trần Vũ quay trở lại ký túc xá của Đại học Bắc Kinh và trò chuyện với Trần Tư Văn trên Wechat, xác nhận thời gian ngày mai lên xe, sau đó mới tắt đèn và chuẩn bị đi ngủ.
"Những vấn đề nhỏ nhặt gần như đã hoàn thành."
Treo dụng cụ hỗ trợ giấc ngủ lên, Trần Vũ nằm trên giường hình chữ "夲" và bắt tổng kết lại trước khi đi ngủ.
"Về tiền bạc, thẻ đen phế bỏ, 1000-732-50 = 218, cộng thêm trong ngân hàng có hơn 2 triệu, hiện tại mình chỉ còn 4,18 triệu."
"Ngày mai chỉ cần cho bà chị tiêm xong dược tề , chờ nàng khôi phục khí hải, mình liền sẽ không cần lo những việc vặt vãnh nữa, chỉ còn khai giảng..."
"Ừm..."
"Vô sự một thân nhẹ à..."
Thở phào nhẹ nhõm, Trần Vũ vươn tay định kéo "công tắc" của máy trợ ngủ thì điện thoại đột nhiên rung lên.
Cầm lấy xem xét, là một số điện thoại không biết.
Nhíu nhíu mày, Trần Vũ kết nối: "Alo?"
"Là Trần ca hả?"
"Anh là ai?"
"Tôi * nè! Là người ở phòng đối diện ký túc xá của cậu đó!"
"Làm sao cậu biết được số điện thoại của tôi?" Trần Vũ nghi hoặc.
"Trước đừng nói chuyện này, tôi và cha tôi đã bị cảnh sát bắt, có thể giúp tôi nộp tiền phạt được không..."
Trần Vũ: "..."
Rạng sáng, một giờ rưỡi.
Trần Vũ đi cùng với thằng ở đối diện phòng và cha của thằng đó.
Tất cả đều im lặng.
Một lúc lâu sau, Trần Vũ mới là người lên tiếng: "Các người chơi rất high à? 1000 tệ tiền phạt đều không đủ đóng?"
"Cha tôi thích gái đẹp." * thở dài: "Là con trai, tôi đương nhiên là muốn chọn cho cha mình một cô gái đắt tiền rồi."
"Giá cả ở nơi này quá cao. " Phụ thân bên cạnh bất mãn nói: "Giá chơi gái cũng cao."
Trần Vũ: "..."
*: "Cha, đừng lo lắng, con chưa quen nơi này thôi, chờ một thời gian khi con quen thuộc rồi, nhất định sẽ tìm được chỗ tốt hơn."
cha: "Con vẫn còn non lắm, cái chính của chuyện này là an toàn. Không an toàn thì dù chỗ tốt đến đâu cũng chẳng ra gì."
*: "Ngã một lần thì khôn hơn một chút, hiện giờ con học được rồi."
Trần Vũ: "..."
quay đầu nhìn Trần Vũ: "Trần ca, lần này cám ơn anh. Tôi cũng không dám nói cho trường học biết, vạn nhất kiểm điểm tôi một lần thì làm sao còn mặt mũi nào mà đi học nữa? Tiền phạt thì chờ cha tôi về nhà sẽ chuyển khoản lại cho anh."
Trần Vũ khoát tay: "Chuyện này thì không gấp. Nhưng tôi có một câu muốn nói với cậu."
"Trần ca, anh nói đi."
"Tôi có thể hiểu được lòng hiếu thảo của cậu với người thân của mình, nhưng tốt nhất là cậu nên đổi một phương thức khác."
"... Đổi cái khác..." * nhìn cha mình.
Cha cậu cũng đang nhìn cậu.
Hai người nhìn nhau hồi lâu.
"Cha, Trần ca nói có đạo lý. Vốn là mang ngài ra thả lỏng một chút, nhưng ngược lại là làm cho ngài thêm không thoải mái." * thở dài: "Chờ sau này con phát đạt, con trực tiếp bao nuôi một người tình cho cha."
"Con ngoan." * cha cảm động vỗ vỗ * đầu: "Bốn đứa trong nhà, từ nhỏ thì cha đã nhìn ra con là người tiền đồ nhất."
Trần Vũ: "..."
...
Ngày hôm sau.
Không đợi chuông báo điện thoại vang lên. Trần Vũ liền bị đánh thức bởi những tiếng gõ cửa dồn dập.
Vừa ngáp vừa đi ra mở cửa, phát hiện bên ngoài là một nam thanh niên lạ mặt.
"Cậu là?"
"Trần Vũ, tôi là phụ đạo viên của cậu." Người thanh niên đưa tay ra bắt tay với Trần Vũ: "Chịu trách nhiệm quản lý tất cả tân sinh ở tầng mười."
Nghe vậy, Trần Vũ kinh ngạc: "Phụ đạo viên ở đây là phụ trách theo tầng sao?"
"Hả? Phụ đạo viên ở chỗ nào cũng đều như vậy cả!"
"Ừm, coi như tôi chưa hỏi gì. Nào, vào nhà rồi nói."
"Được rồi." Phụ đạo viên cũng không khách khí, đi thẳng vào nhà, ngồi trên sô pha rồi đưa cho cậu một tờ đơn: "Còn hơn mười ngày nữa liền là khai giảng, vì nâng cao hiệu suất, những sinh viên đến trước như các cậu có thể sớm lựa chọn chuyên ngành của mình. Cậu hãy nhìn vào bảng mẫu này trước đi."
Trần Vũ nhận lấy bảng mẫu, đọc từ trên xuống dưới.
Phụ đạo viên giải thích: "Hệ thống giáo dục của một trường đại học hoàn toàn khác với trường phổ thông. Cậu cần lựa chọn sở trường của mình trước, chuyên ngành võ pháp, hoặc là chuyên ngành võ kỹ."

Bình Luận

0 Thảo luận