Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Cái Nguyền Rủa Này Thật Quá Tuyệt Vời

Chương 246: Lớp tinh anh (3) Chương 246: Lớp tinh anh (3)

Ngày cập nhật : 2025-10-18 07:42:58
" Tôi không đến đó vì một số lý do cá nhân. " Trần Vũ không muốn nói đến chuyện đó liền chuyển chủ đề: "Việc xếp lớp của lớp tinh anh thì phải chờ các trạng nguyên khác trở về mới bắt đầu sao?"
"Đúng vậy. Bọn họ sẽ trở về trong khoảng một tuàn, đến lúc đó mới xếp lớp."
"Trễ một tuần lễ, chẳng phải là học phần sẽ tụt lại so với lớp phổ thông sao?"
"Không sao. Lớp tinh anh kiếm điểm rất dễ dàng. Nếu như các cậu giành điểm với những sinh viên bình thường, lớp phổ thông sẽ rất yếu thế."
"Vậy sao..." Trần Vũ suy tư.
"Tóm lại, sau khi việc xếp lớp của lớp tinh anh hoàn thành, tôi sẽ nói cho cậu biết địa điểm tập hợp."
"Vậy thì làm phiền anh."
"Không phiền phức không phiền phức..." Phụ đạo viên khoát tay liên tục, sau đó từ trong ba lô lấy ra một tờ đơn đăng ký: "Trần Vũ, tôi đề cử cậu đảm nhiệm lâu trưởng tầng mười, cậu có hứng thú không?"
"Không có."
"... Hả?" Phụ đạo viên sững sờ, không nghĩ tới Trần Vũ sẽ từ chối.
"Tôi không thích làm quan."
"Cái này... Công việc của lâu trưởng khá dễ dàng, cậu là Trạng Nguyên, có đủ uy vọng."
"Không hứng thú."
"Mỗi tháng lâu trưởng đều sẽ được thưởng 2 điểm học phần..."
"Không hứng thú."
"Vậy... được rồi." Thấy Trần Vũ kiên quyết từ chối, phụ đạo viên chỉ đành tiếc nuối gật gật đầu: "Khi nào có tin tức của lớp tinh anh, tôi sẽ thông báo cho cậu. Nếu cậu không ở ký túc xá thì tôi sẽ gọi điện thoại cho cậu, chú ý mở điện thoại."
"Cám ơn nhiều, anh có muốn vào nhà ngồi một chút không?"
"Vậy tôi liền cung kính không bằng..."
"Ầm!"
Cửa phòng đóng lại.
Phụ đạo viên: "..."
Sau một hồi im lặng, anh ta thản nhiên quay người: "... Cảm ơn vì lời mời, nhưng tôi có việc phải làm, nếu sau này có cơ hội tôi sẽ vào. Đi trước."
Sau khi từ trường học trở về, Trần Vũ chào Trần mẫu đang xem ti vi, rồi bước vào trong phòng ngủ.
Chỉ thấy Trần Tư Văn đang ngồi xếp bằng trên chiếc giường đơn được xếp gọn ràng.
Từng luồng khí kình toát ra từ trong cơ thể cô...
Kể từ khi tiêm dược tề cho chị gái mình, trong khoảng thời gian này Trần Vũ đều luôn ở trong nhà.
Bởi vì cậu ta phải luôn chú ý đến tình trạng thân thể của Trần Tư Văn, để phòng vạn nhất.
"Tiểu Vũ, em về rồi sao."
Có lẽ là nghe thấy tiếng mở cửa, Trần Tư Văn đã đình chỉ tuần hoàn khí kình, từ từ mở mắt ra: "Đã xếp lớp xong chưa? Đồng đội thì thế nào?"
"Chưa xếp lớp." Trần Vũ khoát tay: "Lễ khai giảng hôm nay chỉ là xếp lớp cho các lớp phổ thông. Em thuộc lớp tinh anh, phải chờ thông báo sau."
"Ồ." Trần Tư Văn nửa hiểu nửa không.
Cô chưa bao giờ học đại học nên không hiểu các quy tắc trong đó.
"Chị thế nào rồi? Khí hải đã hoàn toàn bình phục chưa?"
"Cũng sắp rồi. Khi điều động khí kình cũng không còn cảm giác vướng víu nữa."Trần Tư Văn cúi đầu nhìn xuống bụng của mình: "Hơn nữa tốc độ tăng trưởng khí kình còn nhanh hơn hồi trước gấp đôi..."
"Thật hả?" Trần Vũ vươn tay sờ bụng chị gái mình: "Để em sờ thử một chút..."
"Ba!"
[ bị thương: Khí huyết +221 ]
"Đệch!" Trần Vũ lập tức thu hồi móng vuốt bị đập đến đỏ bừng, đau đến thổi hơi: "Phù! ! Chị định mưu sát em trai mình sao?"
"A..., xin lỗi, chị chưa kiểm soát được lực đạo của mình." Trần Tư Văn nhìn vào bàn tay của mình: "Chị quên mất rằng thực lực của mình đã tăng lên rất nhiều."
"Nếu chị nói là cú tát vừa rồi là dành cho tiểu tam em cũng tin."
"Ai kêu em sờ bậy bạ."
"Em sờ chị gái của mình cũng không được sao?" Trần Vũ khó có thể tin.
"Ba!"
[ bị thương: Khí huyết +237 ]
Trần Vũ: "..."
Trần Tư Văn: "Đau không?"
Trần Vũ: "Chị không phải vẫn luôn thích động khẩu sao? Sao dạo này bắt đầu chuyển sang động thủ rồi."
"Vậy em thích chị động khẩu hay là thích chị động thủ."
"Đương nhiên là động khẩu."
"Cho nên chị động thủ."
Trần Vũ: "..."
Vịn vách tường đứng lên, Trần Tư Văn lung la lung lay ổn định trọng tâm: "Không được, thể chất tăng cường quá mức, có chút khó giữ thăng bằng."
Trần Vũ: "Vậy khi chị vào toilet đi tiểu đều là lảo đảo như vậy sao?"
"Ba!"
[ khí huyết +240 ]
Trần Vũ: "Em có chút hối hận khi tiêm thuốc cho chị."
"Ba!"
[ khí huyết + 169 ]
Trần Vũ: "..."
"Ba!"
[ khí huyết +153 ]
Trần Vũ nổi giận: "Em không nói gì cũng bị đánh sao?"
"A, chị không có khống chế được."
Trần Vũ cúi đầu, liếc mắt nhìn bả vai trái đỏ rực, nhíu mày: "Đánh đến đỏ rồi này."
Trần Tư Văn nhìn bàn tay của mình: "Chị cũng đỏ, hai ta hòa nhau."
Trần Vũ: "... Nếu chị có thể gả đi một cách thuận lời, em chắc chắn sẽ đốt pháo ăn mừng."
Ổn định thân thể, Trần Tư Văn đối mặt với Trần Vũ, biểu lộ nghiêm túc: "Chị chưa bao giờ nghe nói về loại thuốc khôi phục khí hải và tăng cường thể chất này. Em lấy nó ở đâu vậy?"
"Thật xin lỗi, em không thể nói cho chị biết được." Trần Vũ lắc đầu.

Bình Luận

0 Thảo luận