Lần này, cậu thay đổi phương thức một chút, chủ động tìm kiếm một vài tài khoản marketing.
(xem thế giới, mang bạn ngắm nhìn khắp thế giới. )
(Với sự phát triển của công nghệ và sự tiến bộ của thời đại, con người ngày càng chú ý đến những thứ xung quanh mình hơn... )
(Hôm nay biên tập viên sẽ giải đáp thắc mắc cho mọi người: Tại sao khi máy bay lên cao âm thanh lại nhỏ hơn rất nhiều? Mặc dù điều này thật khó tin nhưng âm thanh của máy bay khi đang bay lại nhỏ hơn rất nhiều. )
(Câu trả lời thực ra rất đơn giản, hóa ra âm thanh phát ra rất thấp là vì viên phi công đã tắt động cơ. Tại sao lại phải làm điều này? Chuyện này cũng giống như việc máy bay không được trang bị dù, có thể tiết kiệm được rất nhiều tiền. )
(Ý kiến của bạn về điều này là gì? Chào mừng bạn đến với khu thảo luận... )
Trần Vũ: "..."
[ Bị xúc phạm: Hàm dưỡng tính +3; khí chất +3 ]
[ tư duy nhận xung kích: Năng lực học tập +4; năng lực suy tính +2; Logic năng lực +3... ]
Run run ngón tay, Trần Vũ vuốt màn hình để qua trang tiếp theo.
(Chào mừng bạn đến với phòng vạch trần bí mật của Tiểu Vi, Bạn nên làm gì nếu chẳng may quần áo bị ướt khi đi du lịch? Để đề phòng cảm lạnh, bạn có thể quấn màng bọc thực phẩm hoặc băng dính quanh cơ thể để không bị lạnh... )
(Một vài mẹo nhỏ mà các cô gái nhất định phải biết: Nếu kính áp tròng rơi vào cốc nước trong buổi hẹn hò mà không thể lấy ra thì phải làm sao? Chúng ta chỉ cần đổ cốc nước trên mặt đất là có thể tìm được. và nó có thể giải quyết sự bối rối... )
Trần Vũ: "..."
[ Khả năng tư duy +4; Khả năng logic +5; Khả năng học hỏi +3; IQ +1; khí kình +3... ]
...
Trong khi học tập gian khổ thì thời gian đã tới tháng chín.
Các tân sinh viên của Đại học Thanh Hoa và Đại học Bắc Kinh đã dần thích nghi với nhịp sống của trường đại học và bắt đầu thể hiện bản lĩnh của mình.
Là hai trường đại học hàng đầu, tình trạng của sinh viên năm nhất đương nhiên được nhiều người chú ý.
Trong trường Thanh Hoa, Lớp "Mã Lệ" là lớp nổi tiếng nhất.
Tuy rằng chỉ là một lớp phổ thông, nhưng dưới sự lãnh đạo của Mã Lệ, Bất luận là xác nhận chất lượng nhiệm vụ, hiệu suất, tốc độ hoàn thành, đều hoàn toàn miểu sát những lớp năm nhất khác.
Thậm chí còn được xuất hiện rầm rộ trên một số phương tiện truyền thông.
Còn về đại học Bắc Kinh, danh tiếng của lớp "Trần Vũ" cũng rất vang dội.
Rốt cuộc thì thanh thế của nhiệm vụ cấp A cũng rất ghê gớm.
Tuy nhiên, nhiều người trong và ngoài trường cho rằng khả năng hoàn thành nhiệm vụ cấp A của lớp Trần Vũ hoàn toàn phụ thuộc vào sự tồn tại của nhân viên an ninh.
Bằng không, đối mặt với dị thú cấp bốn thì ba võ giả cấp một thậm chí còn không có khả năng chống lại một hiệp.
Bởi vì có đủ học phần, lớp hai không nhận nhiệm vụ gì nữa, sau một thời gian dài, tự nhiên suy đoán của mọi người ngày càng chính xác.
Lớp hai cũng không đưa ra bất cứ câu trả lời nào đối với đề tài thảo luận này.
Đoạn Dã thì bận học tập, mỗi ngày ngủ chưa đến sáu tiếng..
Bát Hoang Diêu cũng không phải là người thích nói chuyện.
Trần Vũ thu mình trong ký túc xá để luyện IQ.
Ai cũng lười lên tiếng...
Ngày mùng 2 tháng 9.
Chín giờ sáng, trong túc xá.
"Hô hô..."
Một ngọn lửa nhỏ đột nhiên xuất hiện trong không khí.
Ngọn lửa giải phóng nhiệt độ cao đốt cháy lông tơ trên chóp mũi của Trần Vũ.
"Ba!"
Tách hai tay ra, ngọn lửa tan biến. Trần Vũ ngồi lại ghế sô pha, lấy khăn giấy ra lau mồ hôi trên mặt.
Sáng tạo lửa.
Thuộc về điểm cơ bản nhất của võ pháp.
Tương đương với những đề toán học mà học sinh cấp hai phải học.
Nhưng dù là đơn giản như vậy, người mới học như Trần Vũ cũng là tốn hao tất cả sức lực, vắt kiệt sức mạnh tinh thần, mới có thể duy trì ngọn lửa được vẻn vẹn mười giây đồng hồ.
"Học tập võ pháp, gánh nặng đường xa." Trần Vũ ném khăn tay đi, xụi lơ trên ghế: "Không thể vừa học đã mạnh được..."
"Thùng thùng!"
Bên ngoài ký túc xá đột nhiên có tiếng gõ cửa.
Trần Vũ nhíu mày, mệt mỏi đứng dậy đi tới trước cửa: "Ai vậy?"
"Tôi, Trương Thiết."
"Thiết ca hả?"
Trần Vũ ngay lập tức mở cửa và nhìn thấy nhân viên an ninh với vẻ mặt "Tôi rất tức giận".
Đi vào phòng, Trương Thiết liếc nhìn xung quanh, phát hiện trên bàn đầy những túi snack và cocacola, anh ta càng tức giận hơn: "Tôi còn tưởng là cậu đã chết trong ký túc xá rồi chứ."
"..."
"Cậu đã không ra khỏi phòng trong một tuần lễ sao?"
"Đúng vậy."
"Đoạn Dã, Bát Hoang Diêu đều đang chăm chỉ tu luyện, cậu thì lại ở trong túc xá lười biếng là sao?" Trương Thiết bực bội: "Việc học giống như đi ngược dòng nước, không tiến tắc thối! Thiên phú tốt thì không nỗ lực cũng chả được tích sự gì đâu, hiểu chưa? !"
"Tôi cũng đang rất chăm chỉ mà." Trần Vũ không phục.
"Cậu chăm chỉ chuyện gì?"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận