Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Cái Nguyền Rủa Này Thật Quá Tuyệt Vời

Chương 240: Khai giảng (3) Chương 240: Khai giảng (3)

Ngày cập nhật : 2025-10-18 07:42:58
"Anh có hộ khẩu Kinh Thành không?"
"Hả?" Trần Vũ sững sờ: "Không có hộ khẩu Kinh Thành thì không mua được sao?"
Nữ người đại diện cũng là sững sờ: "Vâng. . . Đúng vậy... Ngài không biết sao?"
"Không có ai nói cho tôi biết cả?"
"Là như vậy Trần tiên sinh." Nữ nhân viên đặt lại hồ sơ, cười nói: "Do dân số thủ đô tương đối đông nên chính sách nghiêm ngặt hạn chế việc mua nhà đã được thực hiện từ rất sớm. Ngoại trừ các nhân tài đặc biệt ra, Người ngoài không mua được mà chỉ có thể thuê. Đương nhiên, những ngôi nhà ngoài thành có thể tùy ý mua bán."
"Tôi không muốn ở ngoài thành, tôi muốn ở trong thành."
"Thật có lỗi, nếu như anh không có hộ khẩu, liền không có cách nào mua được. Đây là chính sách của quốc gia, và chúng tôi không thể giúp gì được."
Nghe vậy, Trần Vũ nhíu mày nghĩ: "Cô mới vừa nói là người ngoài không thể mua trừ nhân tài đặc biệt ra..."
"Đúng vậy."
"Cái gì là nhân tài đặc biệt? Trạng Nguyên tính không?"
Nghe được hai chữ Trạng Nguyên, nữ nhân viên ánh mắt sáng lên: "Tính! Trạng Nguyên đương nhiên tính à! Tiên sinh anh là Trạng Nguyên hả?"
"Đúng. Tôi là Trạng Nguyên."
"Trạng Nguyên liền không có vấn đề." Nữ nhân viên cười tươi như hoa, lại lấy ra một xấp tài liệu: "Anh sinh viên năm nhất của hai trường Đại học Bắc Kinh và Đại học Thanh Hoa sao? Muốn mua gần khu vực nào? Có yêu cầu gì sao? Muốn diện tích bao lớn?"
"Đương nhiên là càng gần trường học càng tốt, khoảng 100 mét vuông."
"Được rồi. Vậy anh nhìn xem những căn nhà này..." Người phụ nữ đưa ra bốn tờ tài liệu.
Trần Vũ tiếp nhận, chỉ liếc mắt một cái, suýt chút nữa cắn đứt lưỡi: "186,000 tệ 1 mét vuông?" (khoảng 660 triệu)
"Đúng vậy." Nữ nhân viên gật đầu: "Liền giá tiền này, những người bên ngoài thành cũng muốn mua."
"Những người trong thành như các cô thực biết bán."
Đứng dậy, Trần Vũ xoay người rời đi: "Giá tiền này quá cao, không thể tiếp nhận, cáo từ."
"Tiên sinh, anh có thể nhìn xem những căn nhà nhỏ à..."
Không để ý tới nữ nhân viên, Trần Vũ rời đại lý bất động sản và tìm đến một số công ty đại lý khác.
Sau nhiều lần so sánh giá cả, cuối cùng cậu cũng chấp nhận thực tế là giá nhà ở Bắc Kinh quá cao.
Bởi vì Kinh Thành an toàn, mật độ dân số caocung và cầu quyết định thị trường. Trên toàn địa bàn thành phố, không có bất động sản nào có đơn giá dưới một trăm nghìn một mét vuông.
Nếu như ở ngoài thành, giá sẽ giảm xuống vài nghìn một mét vuông ... nhưng điều đó không có nhiều ý nghĩa.
Bóp chặt tấm thẻ đen trong tay, Trần Vũ u sầu hồi lâu, nhưng cuối cùng vẫn là nghiến răng quay về công ty môi giới Gia Hưng.
"Trần tiên sinh, anh đến rồi sao?"
Nhìn thấy Trần Vũ, tâm tình của nữ quản lý kia đột nhiên hưng phấn.
Loại khách hàng "giết" trở về này, tỷ lệ thành giao bình thường đều là cao nhất...
"Hừm, cô không phải là nói có căn hộ nhỏ sao? Đều lấy cho tôi xem một chút."
"Vâng!"
Nữ nhân viên vội vàng dẫn Trần Vũ quay lại phòng tiếp khách, cung kính phục vụ một ly cà phê. Sau đó thậm chí còn thay một bộ tất đen và giày cao gót trong phòng thay đồ...
"Trần tiên sinh, mời anh xem~?"
Người phụ nữ lắc lắc vòng eo, cúi người đưa vài tờ quảng cáo nhà, lộ ra da thịt tuyết trắng dưới cổ áo.
Cũng không biết là kêu Trần Vũ xem nơi nào. . .
Nhưng Trần Vũ dù sao cũng chỉ nhìn tài liệu, sau khi so sánh cẩn thận, anh rút ra một trong số đó: "Căn này, sáu mươi mét vuông, khá tốt. Phía nam dựa vào đại học Bắc Kinh, bắc dựa vào đường sắt. giá là 122.000 một mét vuông."
"Đúng vậy. Nhưng căn hộ này cũ một chút."
"Không sao." Trần Vũ không thèm để ý xua tay.
Dù là cũ thế nào cũng không cũ bằng căn nhà cổ của cậu ở thành phố Thanh Thành?
Hơn nữa, nó rất gần ga đường sắt, một khi dị thú tấn công, ưu tiên sơ tán là rất cao.
"Liền căn này, đưa tôi đi xem một chút."
Nữ nhân kéo nhẹ tóc, nghiêm túc nhìn chằm chằm vào khuôn mặt soái ca của Trần Vũ, ôn nhu nói: "Chúng ta uống xong ly cà phê này trước đ..."
"Nhanh lên, đừng dài dòng."
"..."
...
Ngồi xe đi tới nơi có tên là cư xá Tử Hiên Uyển, Trần Vũ bước vào nhà và quan sát kỹ lưỡng, rất hài lòng.
Cư xá dù là cũ, nhưng trang trí sửa chữa rất tốt.
Ban công sạch sẽ, đồ dùng trong nhà không ít.
Đèn treo đồ điện, không thiếu một cái.
Xách đồ vào ở, trực tiếp nhập hộ.
"Có thể, không sai, tôi mua."
Kiểm tra mấy chi tiết lần cuối, Trần Vũ tìm được nữ nhân viên đang ngồi ở trên giường trong phòng ngủ chính làm điệu làm bộ, liền vươn tay muốn kéo lên: "Bây giờ thì nơi này là nhà của tôi, cô đừng có tùy tiện ngồi. Nhanh ký hợp đồng."
Nữ nhân: "..."
Hợp đồng đã được ký kết và tiền đặt cọc được thanh toán bằng thẻ ngân hàng bình thường.
Mỗi mét vuông là 122,000 nhân dân tệ, tổng cộng tốn hết 7,320,000 nhân dân tệ.
Điều này khiến cho kiếp sống ngàn vạn phú ông của cậu ta vừa mới bắt đầu liền đột ngột kết thúc...

Bình Luận

0 Thảo luận