Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Cái Nguyền Rủa Này Thật Quá Tuyệt Vời

Chương 298: Tinh thần lực tăng vọt (2) Chương 298: Tinh thần lực tăng vọt (2)

Ngày cập nhật : 2025-10-18 07:42:58
(Đúng vậy! )
(ta nhớ ra rồi. )
(ta cũng vậy. )
(Lão thắng rồi thì lão ăn nhanh đi... )
Lão oán linh vỗ đầu một cái: (đúng rồi, là ta thắng . Ừ, vậy ta không khách khí nữa. )
Dứt lời, miệng của lão oán linh há ra...
[ tinh thần bị hút: Tinh thần +104 ]
[ bị hút: Tinh thần +83 ]
[ bị hút: Tinh thần +62... ]
...
Không biết qua bao lâu.
Từ từ mở mắt.
Bầu trời đêm xung quanh vẫn sáng óng ánh như xưa. Ngay cả vị trí của các ngôi sao cũng không thay đổi.
Nhưng Trần Vũ lại dường như là cách một thế hệ.
Có trời mới biết là cậu ta đã trải qua những gì.
Hơn một ngàn con oán linh đó, quả thực chính là một đám bệnh tâm thần.
Sau khi con oán linh già kia hút đến tự nó bay màu, thì những con oán linh khác lại đi nghiên cứu xem ai mới là người kế tiếp...
Trong ý thức, thời gian dường như ngưng đọng.
Thế là, cứ như vậy, Trần Vũ sống cùng với một đám oán linh "Bệnh hoạn" không biết bao nhiêu năm.
Mỗi ngày đều nghe mấy cái "Tri thức", "Triết học", "Đạo lý".
Sau này thì bọn điên đó lại còn so Beatbox...
Cho đến khi con oán linh cuối cùng hút chết chính nó thì cậu ta mới được giải thoát.
"Hô..."
Thở dài nhẹ nhõm một hơi, Trần Vũ lảo đảo đứng dậy, cảm giác cả người đều cứng ngắc.
Rõ ràng là ngoại giới chỉ mới trôi qua có vài phút mà thôi.
Cậu vỗ nhẹ lớp bụi đất trên người mình và nhìn xung quanh thì thấy mọi thứ đều sáng sủa, thông suốt rất nhiều.
Đây không phải là một sự thay đổi về thị lực, mà là một thứ gì đó không thể giải thích được...
"Tinh thần lực sao?"
"Đây dường như là kết quả sau khi gia tăng một số lượng lớn thuộc tính tinh thần."
Sau khi suy nghĩ xong, Trần Vũ chậm rãi điều khiển khí hải xoay tròn, sau đó chắp tay trước ngực "Ba" một tiếng!
"Võ pháp ---- Amaterasu!"
"..."
Trên đồng bằng, sau một khoảng thời gian ngắn im lặng, một đạo ánh sáng lóe lên trên bầu trời.
"Hô hô hô ầm ầm! !"
Sau đó, như thể một quả bom hạt nhân phát nổ, từng tia từng lửa phát tán dữ dội với tốc độ kinh hoàng mà mắt thường không thể phân biệt được!
Một mét.
Mười mét.
Trăm mét...
Ngắn ngủi 1 giây, trước mặt Trần Vũ liền xuất hiện một biển lửa rộng gần như ba trăm mét...
Trần Vũ: "Đù móa..."
Nhiệt độ cao thiêu đốt, đã mang đến hàng "tấn" khí lưu và làm xáo trộn toàn bộ vùng đồng bằng.
Rút tay về, Trần Vũ nhanh chóng lùi về phía sau trong những cơn gió mạnh gào thét, cảm giác ngột ngạt khó thở dần biến mất.
Nửa phút sau.
Ngọn lửa do khí kình tạo ra đã biến mất..
Những ngọn lửa còn sót lại đang thiêu rụi vùng đồng bằng, đám cháy càng lúc càng dữ dội.
Nhưng Trần Vũ cũng không chú ý.
Cậu ta chỉ nhìn chằm chằm vào hai bàn tay của mình một cách vô hồn, trong đầu tràn đầy kinh hãi.
Sự kết hợp của khí kình vô hạn + hơn N tinh thần lực, lại có thể tăng "kỹ thuật sưởi ấm và thiêu đốt" cơ bản nhất đến mức độ kinh dị như vậy...
Vậy nếu giống như Đoạn Dã bình thường thi triển, thì có thể hay không thả ra một quả cầu lửa có nhiệt độ cao... Có thể hay không sáng tạo ra một mặt trời nhỏ?
"Chuyên ngành võ pháp, thật sự là quá có triển vọng!"
Một lúc lâu sau khi trấn tĩnh lại tinh thần, Trần Vũ huy động khí kình, tiếp tục đi về phía trước.
Chỉ có hơn một nghìn con oán linh mà đã có thể nâng thuộc tính [ tinh thần ] của cậu ta lên đến mức này.
Vậy nếu một vạn con?
Mười vạn con?
Trăm vạn con?
Thậm chí tất cả oán linh trong cái dị cảnh này thì sao?
"Hí."
Chỉ đang tưởng tượng thôi mà cậu đã nổi da gà khắp người. Toàn thân tràn đầy sức mạnh dâng trào.
Coi như lại trải qua mấy cuộc tranh luận "Bệnh tâm thần" như vừa rồi thì như thế nào?
Đối mặt với việc gia tăng thực lực, tất cả đều có thể chịu đựng.
Hắn, đã nghiện.
Tuy nhiên, diễn biến sau đó của cốt truyện đã vượt ra ngoài sự suy đoán của Trần Vũ.
Hơn hai tiếng đồng hồ, cho đến lúc rạng sáng, không hề có một con oán linh nào xông đến.
Thậm chí khi nhìn thấy sự xuất hiện của cậu ta, một số nhóm oán linh đã bỏ chạy ngay lập tức... như thể chúng đã nhìn thấy thiên địch của mình.
"Hả?"
Chần chờ dừng bước lại, Trần Vũ không hiểu ra sao.
"Chẳng lẽ những oán linh này có giao tiếp với nhau hay sao?"
"Không đúng..." Cậu nhíu mày trầm ngâm.
Cậu chắc chắn rằng không có một con oán linh nào tiến vào trong không gian ý thức có thể còn sống mà đi ra, không thể nào liên hệ với những con oán linh ở bên ngoài được.
Hơn nữa, dù là con oán linh cuối cùng cũng không nhận ra được sự khác thường của đồng loại, nó vẫn vui vẻ mà hút hồn, cuối cùng hút đến chết.
"Chẳng lẽ là tinh thần lực của mình cao quá?"
"Cũng không thể à..."
"Những nhóm 'Đại pháp sư' kia đều có thực lực cấp năm trở lên, tinh thần lực cũng sẽ không kém hơn mình, sao mình lại chưa từng nghe được những con oán linh này sẽ chạy trốn nhỉ..."

Bình Luận

0 Thảo luận