Đối với hầu hết con người, anh ta giống như một niềm hy vọng trong ngày tận thế. Truyền cảm hứng và khí thế cho võ đạo giới.
Vì vậy, để đảm bảo anh ta có thể thuận lợi trưởng thành, Đại học Bắc Kinh thậm chí đã cử phó viện trưởng của võ kỹ học viện đích thân đảm nhiệm an toàn viên của anh ta. Quy cách đột phá chân trời.
Đối mặt với nhân vật như vậy, đám sinh viên còn là "Newbie" nên tự nhiên sẽ không giữ được sự bình tĩnh, sự hỗn loạn và ồn ào càng lúc càng trở nên gay gắt.
Bát Hoang Dịch, vẫn cứ đứng trên đài với một bộ mặt thờ ơ, lạnh nhạt.
Anh ta cũng không chủ động phóng thích một tia khí kình nào.
Nhưng một áp lực không thể giải thích được đang dần dần bao phủ lấy toàn trường. Mọi người không khỏi tập trung tinh thần, lần lượt ngậm miệng lại.
Cho đến khi hiện trường lặng ngắt như tờ, Bát Hoang Dịch mới tiếp tục mở miệng.
"Đại học, và trường cấp 3, là hai thời đại."
"Bắt đầu từ hôm nay, các người không còn được xã hội bảo hộ. Các người... Sẽ trở thành một thành viên trong lực lượng bảo hộ xã hội."
"Bắt đầu từ hôm nay, các người sẽ tiếp xúc càng ngày càng nhiều với nội tình của thế giới này, và hãy bắt đầu suy nghĩ xem mình có thể sống được đến năm sau hay không."
"Bắt đầu từ hôm nay, các người không còn nhiều không gian nữa để trưởng thành, làm nhiệm vụ, tranh học phần, ổn định xã hội, chống lại dị thú mới là sinh hoạt của các người."
"Bắt đầu từ hôm nay, hãy nhận rõ thân phận của mình. Các người không còn là học sinh nữa. Các người đã là chiến sĩ."
"Bắt đầu từ hôm nay, các người cũng sẽ phải chịu trách nhiệm một phần cho tình trạng nghiêm trọng của toàn nhân loại..."
Lời nói lạnh lùng vang vọng trong hội trường.
Bầu không khí của hiện trường bỗng nhiên chuyển từ hưng phấn sang nặng nề một cách vô thức.
Tiếng nói hơi ngừng lại, đợi khi các sinh viên tiêu hóa nó, Bát Hoang Dịch lấy ra một tờ tài liệu và nhanh chóng mở ra: "Hiệu suất, là một trong những phẩm chất quan trọng nhất của một võ giả."
"Trong thời đại tận thế như bây giờ, không có lời nói khách sáo, cũng không có bữa tiệc đón chào người mới đến, càng không có thời gian nghỉ ngơi. Các người chỉ có thời gian một ngày để làm quen với đồng đội mình, điều chỉnh trạng thái. Bắt đầu từ ngày mai, hệ thống học phần sẽ mở ra, nhiệm vụ sẽ được cấp."
"Bây giờ sẽ kết quả của việc sắp xếp cấp lớp."
Đặt tài liệu lên bàn, Bát Hoang Dịch đọc chậm mà không cảm xúc: "Cấp lớp được chia thành lớp phổ thông và lớp tinh anh."
"Lớp phổ thông có tám người, năm người hệ võ kỹ, ba người hệ võ pháp, cộng thêm một nhân viên an ninh cấp 3."
"Lớp tinh anh có ba người, hai người hệ võ kỹ, một người hệ võ pháp, cộng thêm một nhân viên an ninh cấp 4."
"Mỗi một cấp lớp sẽ là một đơn vị cơ sở, chia sẽ học phần."
"Giới thiệu xong xuôi, bắt đầu xếp lớp. Lớp 11,, *,, ..."
"Lớp 12, *, *, ..."
"Lớp 19, ..."
"Lớp 28..."
Việc xếp lớp kéo dài gần nửa tiếng.
Bát Hoang Dịch nói ra cái tên cuối cùng, gấp lại tài liệu, ngẩng đầu nhìn toàn trường: "Nếu như việc xếp lớp có người không vừa ý, hôm nay có thể đến văn phòng để yêu cầu chuyển lớp. Sau ngày hôm nay, sẽ không thay đổi được nữa."
"Giải tán!"
Dứt lời, anh ta đội mũ trùm đầu, quay lưng bỏ đi mà không hề ngoái lại.
Mà đúng lúc này, Trần Vũ không nhịn được kêu lên: "Này!"
"Này ~ "
"Này ~ "
Tiếng hét vang vọng rất lâu.
Hàng trăm ánh mắt của các tân sinh viên lập tức tập trung trên người Trần Vũ.
Bát Hoang Dịch dừng bước, quay đầu lại, ánh mắt lạnh lùng tìm đúng vị trí của Trần Vũ trong đám người, nhìn cậu ta: "Có việc?"
"Có." Trần Vũ đứng lên: " Tại sao không có tên của tôi? Tôi thuộc lớp nào?"
Bát Hoang Dịch nhìn Trần Vũ một cái thật sâu và tiếp tục bước đi. Chỉ để lại một câu: "Lớp tinh anh sẽ được thông báo sau."
"Ồ..."
Tiếng cảm thán bị kìm nén đột nhiên vang lên ở hiện trường, mọi ánh mắt khi nhìn về phía Trần Vũ cũng đều thay đổi.
"Cậu ta được vào lớp tinh anh sao?"
"Lớp tinh anh không phải đều là Trạng Nguyên sao?"
"Trạng Nguyên còn đang đi đặc huấn đi..."
"Dựa vào cái gì thằng đó được vào lớp tinh anh?"
"Đúng vậy, nhìn nó như cái thằng sửu nhi?"
"Dù cậu ta không phải là Trạng Nguyên thì cũng là đại lão..."
Trần Vũ trừng mắt nhìn, sau đó xoay người rời đi theo cửa sau.
Mình là tinh anh.
Vậy thì không sao rồi...
...
"Trần Vũ, thì ra cậu là Trạng Nguyên à!"
Trở lại ký túc xá, Trần Vũ vừa mới vào nhà không bao lâu, phụ đạo viên liền theo sát mà tới, gõ cửa phòng túc xá.
"Sao cậu không sớm nói cho tôi biết, để tôi nói trước với cậu là không cần phải đi dự lễ."
"Anh cũng đâu có hỏi tôi." Trần Vũ gãi gãi bên tai: " Trong hồ sơ của tôi không có ghi chú tôi là Trạng Nguyên sao?"
"Tài liệu mà phụ đạo viên chúng tôi cầm đều là những thông tin không đầy đủ, chỉ biết được một chút tin tức đơn giản." Thái độ của phụ đạo viên rất cung kính: "Chủ yếu là Trạng Nguyên đều đang đi đặc huấn ở La Lạp sơn, không nghĩ tới còn có người không đi."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận