Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Cái Nguyền Rủa Này Thật Quá Tuyệt Vời

Chương 266: Người, cơ 369 đẳng (5)

Ngày cập nhật : 2025-10-18 07:42:58
Ngồi ở trên giường, Trần Vũ dần dần thanh tỉnh, trong mắt lóe lên một tia sáng.
Quả quyết, cậu ta lập tức mở di động, rút sạc và gửi một tin nhắn trong nhóm WeChat..
[ Trần Vũ: Chỗ tôi xuất hiện tình huống đặc biệt! Báo cảnh! Nhanh tới đây! Khách sạn 92 trên Phố Đèn Đỏ! ]
Gửi xong, cậu ta lại gửi một phần cho Trương Thiết để phòng vạn nhất, sau đó lập tức tắt máy điện thoại, lại nằm xuống lần nữa, giả vờ như đang ngủ say.
Từ khi bắt đầu nhiệm vụ, Trương Thiết đã tỏ ra rất chuyên nghiệp khi làm một nhân viên an ninh.
Trần Vũ biết rằng đối phương chắc chắn sẽ nhìn thấy tin tức, và sau đó sẽ có hành động chính xác.
[ tỉnh táo +114 ]
[ tỉnh táo +120. . . ]
Sau khoảng nửa phút, âm thanh tổng hợp trong tai biến mất.
Tiếp đó. . .
"Bíp!"
Khóa điện tử mở ra.
"Rắccc... Rắcc. . ."
Cửa phòng bị đẩy ra từ từ.
Một móng vuốt sắt màu đen dính đầy vết máu, từ từ thò ra. . .
"Lạch cạch."
Những móng vuốt sắt đặt lên khung cửa, để lại những vết máu lấm tấm.
Một bóng người mập mạp đeo khẩu trang dần dần hiển ra.
Trong bóng tối, Trần Vũ đặt ngón tay út của mình lên mainboard BB, cơ bắp căng cứng, vận sức chờ phát động.
Bóng người đứng ngoài cửa quan sát hồi lâu, xác nhận được Trần Vũ đã "ngủ say", sau đó mới từng bước đi tới bên giường, giơ móng vuốt lên.
"..."
Trần Vũ nheo mắt trái lại chỉ chừa một khe nhỏ, đang chờ phản kích, lại phát hiện đối phương chỉ là nắm lấy chân mình.
Lưỡi vuốt sắc bén rạch vài khe nhỏ trên da cậu.
Thấy Trần Vũ vẫn đang "Ngủ say", bóng người liền nắm lấy chân của cậu rồi kéo cậu xuống sàn nhà, một tiếng "Bịch" vang lên.
"Ào ào..."
Sau đó, bóng người đó lôi Trần Vũ ra khỏi phòng như một cái xác, và đi chậm rãi dọc theo hành lang.
Trần Vũ khẽ mở mắt, nhìn thấy bức ảnh của cô gái ở hai bên hành lang như đang lạnh lùng nhìn chằm chằm mình.
"Ào ào..."
"Hoa..."
Khoảng hai phút, Trần Vũ bị kéo đến cuối hành lang.
Bóng người mập mạp đó dừng lại, vươn tay ấn một cái công tắc.
"Tạch tạch tạch ---- "
Tiếng máy móc chuyển động vang lên, vách tường mở ra một bên, để lộ ra một hành lang đi xuống bên dưới.
Hành lang được chia thành hai phần.
Một nửa là bậc thang, một nửa là thang trượt.
Bóng người hất thiết trảo lên, rồi ném Trần Vũ lên trên thang trượt, một đường trượt đến dưới đáy.
Có lẽ là kẻ "Tài cao" gan lớn, nên Trần Vũ vẫn nhắm chặt hai mắt không có bất kỳ động tác nào.
Trần Vũ cảm thấy, đối phương đã xài đến "Thuốc mê" thì chắc chắn rằng đẳng cấp của họ sẽ không quá cao.
Có thể yên lặng theo dõi kỳ biến, xem thử là đối phương muốn làm cái gì...
"Đông!"
Cánh cửa bí mật được đóng lại, dưới ánh đèn mờ ảo, bóng đen mập mạp chậm rãi bước xuống, tiếp tục lôi Trần Vũ lên, kéo cậu ta vào căn phòng tối nằm ở chính giữa.
"Thêm một thằng nữa nè, mọi người ra đây đi."
Dứt lời, từng bóng người vây quanh Trần Vũ từ xa đến gần..
Họ thì thầm với nhau, đồng loạt nửa quỳ trên mặt đất, hai tay ôm lấy bản thân mình, làm những tư thế kỳ lạ.
"Võ giả..." Mà bóng người mập mạp thân thì giơ vuốt sắt lên, ngữ điệu trang trọng: "Là nguyên nhân của mọi tội lỗi. Các người là hiện thân của tà thần, che phủ công lý và hòa bình của nhân loại."
"Các người là hiện thân của sự bẩn thỉu, phá hủy đạo đức và linh hồn của loài người."
"Lực lượng để các người bành trướng, mất đi nhân tính."
"Tội ác, làm các người vui vẻ, nuốt sống lương tri."
"Bởi vì các người, văn minh dần dần bị suy tàn."

Bình Luận

0 Thảo luận