Chưa sử dụng khí kình, liền có thể bộc phát ra tốc độ kinh khủng như vậy... Thực lực của hai người đó mạnh đến mức nào?
Võ giả Cấp 4?
Hay là cấp 5?
"Ba!"
Người đầu tiên lao lên cầu thang là người có thể chất mạnh hơn, Trần Vũ.
Quay đầu nhìn lại, thấy Trần Tư Văn vẫn đang ra sức đuổi tới, Trần Vũ cười toe toét, bắt đầu chạy lên tầng hai.
"Đừng hòng."
Trần Tư Văn cười lạnh, đôi bàn tay trắng noãn nắm chặt tay vịn bằng sắt rồi dùng sức kéo một cái!
"Răng rắc răng rắc ---- "
Lan can bằng kim loại lập tức bị xé rạch toạt, có những âm thanh chói tai do ma sát vang lên.
Sau đó, Trần Tư Văn xoay người, hung hăng lắc một cái!
"Ầm!"
Tay vịn sắt nâng lên đập vào bên hông của Trần Vũ.
[ bị thương: Khí huyết +336 ]
"Đông!"
Theo quán tính, cơ thể Trần Vũ đập mạnh vào tường, tạo ra một tiếng vang trầm.
[ khí huyết +207 ]
"Hừ hừ hừ."
Nhân cơ hội tốt này, Trần Tư Văn đã đi lên trước. Khi đi ngang qua Trần Vũ, vẫn không quên làm cái mặt quỷ.
Trần Vũ: "? ?"
"Phản rồi."
Nhìn thấy đối phương dẫn trước, Trần Vũ không khách khí nữa, khuỵu chân xuống, sau 0,3 giây tích lũy sức mạnh, đột nhiên xuất thủ!
"Đông!"
"Ầm ầm..."
Đầu lâu cứng rắn đụng gãy cầu thang một cách gọn gàng và linh hoạt, trực tiếp từ lầu hai nhảy lên lầu ba.
Trần Tư Văn nhanh tay lẹ mắt, cô dứt khoát nắm lấy mắt cá chân của Trần Vũ, cũng đu theo được lên tầng ba.
"Hắc!"
Tiếp đó, Trần Tư Văn mượn lực, nhắm vào mặt của Chen Yu và vô lê một cú trực tiếp.
"Bạch!"
Nghiêng đầu tránh thoát, Trần Vũ phản công bằng một nắm đấm thẳng.
"Oanh..."
Đập xuyên qua một bức tường...
Tầng dưới, lầu một.
Giống như những người khác, ông chủ trung niên lúng túng ngẩng đầu, nhìn lên phía trên "Đinh đương đinh đang" , hoàn toàn ngây người.
"Tôi đã làm gì sai..."
...
"Đông!"
"Phanh phanh phanh!"
"Ù ù..."
Ba mươi giây trôi qua trong làn khói, tiếng nổ và nắm đấm bạo lực.
Cuộc chiến giữa Trần Vũ và Trần Tư Văn cũng dần dần gay cấn.
Mặc dù Trần Tư Văn đã được tiêm dung dịch pha loãng T • D, thể chất được cường hóa, nhưng vẫn kém Trần Vũ hai ba lần.
Cho nên dù có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, đối mặt với sức mạnh tuyệt đối, nàng cũng không có mấy khả năng chống cự, chỉ sau mười mấy hiệp, nàng đã bị Trần Vũ đè chết.
"Đông!"
Chống lại cú đá bên hông của chị gái, nắm lấy sơ hở và Trần Vũ nắm tay lại một nắm đấm, đấm thẳng vào trán của Trần Tư Văn.
"Duang!"
Trần Tư Văn ngất xỉu ngay lập tức.
"KÍTTT......"
Lợi dụng điều này, Trần Vũ đã nhanh chóng rút những thanh thép mềm ở hai bức tường và buộc chúng lại với nhau, sau đó, tính toán thời gian còn lại, cậu ta lại lao lên đập vỡ cầu thang trên tầng ba rồi bước lên tầng bốn.
Với một cú phóng bằng chân trái, cậu ta xông ra thang lầu, truy tinh cản nguyệt lao tới trước gần cửa sổ.
"Lạch cạch."
Khi lao tới chiếc xe máy, Trần Vũ dùng tay ôm chặt chiếc xe máy rồi phát lực!
"A!"
Cậu ta gào thét và nhấc toàn bộ thân xe nặng nề lên.
"Còn lại tám giây, bảy giây..."
"Không còn kịp rồi. "
Quay đầu lại, liếc nhìn cầu thang đầy bụi, cậu không còn do dự nữa, mang theo xe máy lao ra khỏi cửa sổ! (toang mẹ cái siêu thị, ngay ngày khai trương luôn =.=)
"Soạt..."
Kèm theo một âm thanh giòn giã, các cửa kính lớn lập tức vỡ tan.
Trần Vũ chỉ cảm thấy trước mắt đột nhiên sáng ngời trong chốc lát, dưới sức kéo của trọng lực nên rất nhanh liền rơi xuống.
"Sưu ---- "
"Ầm ầm! ! !"
[ bị thương: Khí huyết +873 ]
[ khí huyết +1032 ]
[ khí huyết +771 ]
Lầu bốn.
15 mét.
Xe máy địa hình hạng nặng.
Các điều kiện trên chồng lên nhau, bãi đất trống trong khu xuất phát bất ngờ nổ tung ra một cái hố lớn.
Mặt đất cách xa 100 mét còn đang rung chuyển..
Đường ống nước, dây cáp điện, ống sưởi đều bị đập vỡ tan tành.
"Uống!"
Sau khi nuốt vài ngụm máu vào cổ họng, Trần Vũ giống như Bá Vương hàng thế, trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, mang theo xe máy lao ra khỏi làn khói, một bước nhảy lớn đập vỡ cửa kính, nhảy vào trong đại sảnh.
"Phốc phốc."
Thuận tiện đạp vỡ một tấm gạch lát sàn lớn.
Ông chủ: "(? ? ? )..."
Bà chủ: "(? ? ? )..."
Phục vụ viên: "(? ? ? )..."
Võ giả bảo an: "(? ? ? )..."
Quần chúng vây xem: "(? ? ? )..."
"Đông! !"
Bỏ xuống chiếc mô tô địa hình, Trần Vũ ánh mắt bén nhọn liếc nhìn toàn trường: "3, 2, 1... Đã hết một phút, Motor là của tôi rồi."
"..."
Hiện trường yên tĩnh như chết.
Thật lâu sau.
Ông chủ trung niên lê người về phía trước, cúi đầu nhìn chiếc xe máy, sau đó ngẩng đầu lên, nhìn Trần Vũ, hai tay cầm micro khẽ run: "Anh. . . Anh muốn chiếc xe này thì anh nói cho em biết là được.... Em ship tận nhà cho anh không phải tốt hơn sao?"
"Ông. . . Ong ong..."
Tiếng gầm rú của động cơ cắt ngang con phố dài.
Trần Tư Văn toàn thân đầy bụi chở Trần Vũ, vặn ga, chạy vào cư xá.
"Kít ---- "
Bóp phanh, hai bánh dừng lại, Trần Tư Văn rút ra chìa khoá, hài lòng gật đầu: "Chiếc mô tô này thật không sai, mạnh mẽ."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận