Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Cái Nguyền Rủa Này Thật Quá Tuyệt Vời

Chương 290: Lại quay về thành phố Đường (4) Chương 290: Lại quay về thành phố Đường (4)

Ngày cập nhật : 2025-10-18 07:42:58
"Đương nhiên." Ông chủ trung niên hơi ngừng lại, chỉ vào nhân viên an ninh hai bên: "Sự kiện này cũng có quy củ riêng của nó, sau khi hết một phút, nếu không trở lại khu vực hội trường, sẽ coi như thất bại. Dù là đã lấy được hàng hóa gì đi chăng nữa thì cũng phải trả lại. Tự ý sử dụng khí kình cũng là vi phạm quy tắc."
"Cuối cùng, tôi thay mặt toàn thể nhân viên Tập đoàn Nhạc Cấu, xin cảm ơn sự ủng hộ của các bạn. Chúc các bạn có những phút giây vui vẻ và hài lòng!"
Sau đó, ông ta cúi đầu chào những người tham gia.
Các nhân viên sau lưng ông ta cũng cùng nhau cúi chào.
"Răng rắc!"
"Răng rắc răng rắc!"
Phóng viên ngoài cửa lập tức bấm máy chụp lại bức ảnh này, làm tư liệu cho việc quảng cáo của ngày mai.
Đứng thẳng người, ông chủ trung niên dẫn tất cả mọi người lùi lại, giơ tay lên, hét lớn: "Bất cứ thứ gì trong siêu thị đều là hàng hóa! Nếu bạn lấy được nó thì nó sẽ là của bạn! Nhạc Cấu khai trương đại hạ giá! Đếm ngược ba số!"
"Ba!"
Trần Tư Văn hạ thấp người xuống, hai chân tụ lực.
"Hai!"
Trần Vũ cũng ổn định trọng tâm, chờ bộc phát lực lượng.
"Một!"
Hai chị em nhìn nhau.
"Bắt đầu!"
"Phanh phanh!"
Trước khi mọi người kịp phản ứng, Trần Vũ và Trần Tư Văn đã xuất phát ngay lập tức!
Giống như một mũi tên, chỉ để lại tàn ảnh.
Thể chất mạnh mẽ của hai người hoàn toàn chống đỡ được tải trọng khi gia tốc tức thì.
Nhưng mà...
Hai người bắn vọt phương hướng, lại hoàn toàn khác biệt.
Trần Tư Văn chạy nhanh lên cầu thang.
Mà Trần Vũ... Thì chạy về phía bà chủ.
Đám người: "? ? ?"
"Ahhhh! !"
Kèm theo tiếng hô hoán và dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Trần Vũ bế bà chủ yêu kiều sang trọng lên rồi xoay người bỏ chạy.
"..." Ông chủ trung niên ngây người đứng ở nơi đó, chậm rãi cởi bỏ chiếc mũ, lộ ra đỉnh đầu trọc lóc: "Ngươi. . . Ngươi. . . Ngươi..."
Trần Vũ ôm thiếu phụ, bước nhanh hơn.
"Dừng lại! Vợ tôi! Đó là vợ của tôi! !" Ông chủ rốt cục có phản ứng, nổi giận nói: "Mau! Ngăn hắn lại! Đó là vợ của ta!"
Mười vị võ giả nhao nhao bộc phát ra khí kình cấp 1, tràn lên, vây quanh Trần Vũ với sắc mặt khó coi.
"Hả?" Trần Vũ cau mày bất mãn quay lại nói: "Ông muốn làm cái gì? Muốn chơi xấu hả?"
"Cậu đi giựt hàng hóa đi, cướp vợ tôi làm gì? Bị điên hả?" Trung niên lão bản giậm chân.
Cúi đầu nhìn quý phụ trong ngực còn chưa hoàn hồn, Trần Vũ tự tin nói: "Không phải nói tất cả mọi thứ trong siêu thị đều là hàng hóa sao? Ai cướp được thì là của người đó."
"Ngươi. . . Ngươi..." Ông chủ trung niên tức giận đỏ mặt: "Mau thả vợ tôi xuống!"
Mà lúc này bà chủ cũng đã hoàn hồn, nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn tú của Trần Vũ một hồi, hai má hơi ửng hồng: "Nguyện. . . Nguyện đánh cuộc thì nguyện chịu thua, chồng ơi, em chịu được..."
Ông chủ trung niên: "? ? ?"
Quần chúng vây xem: "(? 0? )..."
Đứng ở hành lang từ lầu một lên lầu hai, Trần Tư Văn khiếp sợ nhìn Trần Vũ: "Em... đang làm gì vậy?"
"Không phải là đang đánh cược sao?" Trần Vũ giơ người quý phụ trong ngực lên: "So xem ai có thể lấy được món hàng quý giá nhất trong siêu thị này mang về. Xem ra em thắng rồi, cho dù có bán cô ấy đi thì cũng đáng giá hơn chiếc Motor đó."
Trần Tư Văn: "... Em thật........ Tuyệt vời."
...
Hoạt động, phải tạm dừng.
Cuối cùng, Trần Vũ đã trả lại cô chủ trở lại cho ông chủ một cách oai vệ.
Ông chủ cảm động đến rơi nước mắt, đến mức muốn tìm một khẩu RPG trong nhà kho để thưởng một quả tên lửa cho Trần Vũ.
"Tôi nhắc lại! Bất cứ thứ gì trong siêu thị đều có thể giựt."
Sau mười phút, hoạt động bắt đầu lại. Ông chủ trung niên cầm lấy micro và giận dữ hét lên: "Nhưng vợ tôi không phải hàng hóa! Nhân viên của tôi cũng không! Kệ, máy tính tiền, cửa sổ, đèn chùm, tường chịu lực đều không phải!"
Sau một lúc dừng lại, ông ta nói thêm: "Tôi cũng không phải!"
Trần Tư Văn: "Coi em dọa đến người ta kìa."
Trần Vũ: "Ai kêu ông ta nói chuyện không nghiêm cẩn."
Những người tham dự khác: "..."
Thở phì phò, bình phục cảm xúc, ông chủ trung niên dần dần bình tĩnh lại, nhấc tay: "Nhóm đầu tiên của lần hoạt động này chuẩn bị bắt đầu, không được cướp người! Nhất là vợ tôi!"
Chúng người tham dự: "Ừm ừ."
"Nhạc Cấu khai trương đại hạ giá... Đếm ngược, ba, hai, một..."
Trần Vũ và Trần Tư Văn đồng thời tụ lực.
"Bắt đầu!" Hô lên hai chữ này, Ông chủ trung niên vội vàng bảo vệ vợ mình.
"Phanh phanh! !"
Nhưng nữ nhân mà Trần Vũ đã chơi qua, tự nhiên sẽ không còn hứng thú nữa.
Cậu ta lao vào với tốc độ cao nhất, cùng với Trần Tư Văn phóng thẳng lên bậc thang.
Cậu ta vẫn muốn ngồi motor...
"Sưu ---- "
Tốc độ của hai người rất nhanh, mang theo kình phong gào thét.
Làm cho những thương phẩm có trọng lượng nhẹ ở hai bên bay lên.
"Đây. . . Đây là hai cao thủ đó?"
Những võ giả phụ trách an ninh liếc mắt nhìn nhau, bắt đầu hoảng rồi.

Bình Luận

0 Thảo luận